Đại Tống Siêu Cấp Học Bá (Dịch Full )

Chương 1064 - Chương 1061

dai tong sieu cap hoc ba
Chương 1061
 

- Xin Tướng quân yên tâm, dân chúng trong thành trên cơ bản đều là phụ nữ và trẻ em, trai tráng nam tử đều bị triệu tập đi nhập ngũ rồi, chín phần mười trở lên đều là lão nhân, phụ nữ và trẻ em, trai tráng nam tử nhiều nhất chỉ có 200~300 người, chỉ cần quân Tống cam đoan người nhà bọn họ an toàn, bọn họ tuyệt đối không dám đối kháng với quân Tống.

Miêu Thuận Lợi lại nghiêm túc nói:

- Cho người 200~300 nhân cũng tương đối nguy hiểm, ngoại trừ thanh niên cường tráng người Hán, các thanh tráng người Khiết Đan và người Hề khác đều phải dẫn người nhà của bọn họ rời đi, đi An Thịnh huyện, bên kia có rất nhiều phòng trống, tài sản của bọn họ cũng có thể mang đi, chuyện này mời Huyện lệnh an bài, ta không nhúng tay vào nữa.

Tạ Huyện lệnh thấy không có đường thương lượng, cảm giác rất bất đắc dĩ, đành phải gật đầu đáp ứng, trong lòng y rất rõ ràng, quân Tống tiên lễ hậu binh, một khi do bọn họ sắp xếp, thì phải là trực tiếp bắt người, nhất định sẽ xảy ra chuyện.

Miêu Thuận Lợi lại hỏi:

- Bên trong thành dân chúng chủ yếu cư trú tập trung nhiều ở nơi nào?

- Khá phân tán, trên cơ bản toàn thành đều có.

- Như vậy không được!

Miêu Thuận Lợi lắc lắc đầu nói:

- Nếu trong thành nguyện ý tạm thời di dời đi Kim Thịnh huyện, ta rất hoan nghênh, nếu không muốn rời khỏi Vĩnh Lạc huyện, để đảm bảo an toàn cho bọn họ, mời mọi người tận lực tập trung ở cùng nhau, ta thấy phía đông nam thành tương đối tốt, bảo tất cả dân chúng mang theo tài sản tạm thời đến phía đông nam thành ở, để tránh lúc bộc phát chiến tranh bị liên lụy.

Miêu Thuận Lợi vô cùng khôn khéo, y hoài nghi có Liêu quân tiềm phục tại bên trong thành, một khi Liêu quân công thành liền nội ứng ngoại hợp, biện pháp tốt nhất chính là khiến dân chúng rời khỏi, rồi điều tra toàn diện thành trì.

- Việc này ảnh hưởng quá lớn ạ!

Tạ Huyện lệnh vô cùng lo lắng nói.

Miêu Thuận Lợi vừa trừng mắt:

- Nếu ngươi ngại phiền toái, ta đây bảo binh lính giúp di dời, ngươi tự mình xem mà xử lý!

Tạ Huyện lệnh bất đắc dĩ, đành phải đáp ứng.

Rất nhanh, hơn mười người nha dịch bắt đầu động viên dân chúng từng nhà di dời.

Lúc này, một gã lữ soái thám báo tìm được Miêu Thuận Lợi, thấp giọng nói:

- Thành đông bắc có vài hộ trạch lớn cửa lớn trước sau đóng chặt, thoạt nhìn rất quỷ dị, ty chức hoài nghi bên trong giấu không ít người?

- Nghi ngờ có căn cứ chính xác gì không?

- Ở mặt sau vài toà tòa nhà có một địa phương chất đống rác, có vài chục túi lương thực, vừa vứt bỏ không lâu, cho thấy có lượng lớn người vận chuyển lương thực và vật phẩm khác.

Miêu Thuận Lợi khoanh tay đi vài bước, hạ lệnh:

- Tìm Huyện lệnh đến gặp ta!

Không bao lâu, Tạ Huyện lệnh bị binh lính dẫn lên, Miêu Thuận Lợi lạnh lùng nói:

- Ta cho ngươi thêm một cơ hội cuối cùng, bên trong thành rốt cuộc có Liêu quân hay không?

Bên cạnh mấy tên lính rút đao ra, Tạ Huyện lệnh sợ tới mức xụi lơ trên mặt đất, cúi đầu khóc không ra tiếng:

- Bọn họ bắt con trai ta lại làm con tin, con ta mới bảy tuổi, Tướng quân, ta thật sự là bị bất đắc dĩ mà!

Miêu Thuận Lợi hừ lạnh một tiếng:

- Ngươi khai thật cho ta!

- Dạ dạ, một ngàn binh lính kỳ thật còn ở trong thành, bọn họ trốn trong mười tòa nhà lớn ở đông bắc thành, đó là thập đại quyền quý Khiết Đan ở Cẩm Châu, tòa trạch đều xây dựng cùng một chỗ, cho nên gọi là Thập Hộ Trạch, chủ nhân mười tòa trạch đều đã dọn đi Liêu Dương phủ, nhà đều trống không, một ngàn binh lính bèn trốn trong này.

- Bọn họ muốn làm cái gì?

Tạ Huyện lệnh không dám ngẩng đầu, cúi đầu nói:

- Mấy ngày hôm trước quá cảnh năm vạn đại quân rất có thể sẽ giết một hồi mã thương, đây là suy đoán của ta, chủ tướng thống quân năm vạn người, Xu Mật phó sứ Gia Luật Bạch rất coi trọng Cẩm Châu, y nói thành trì khác có thể bỏ, duy chỉ có Cẩm Châu không thể buông tha.

Miêu Thuận Lợi gật gật đầu, giống với Phạm tướng công nói, bất kể như thế nào cũng phải hạ Cẩm Châu, Cẩm Châu không những là cửa lớn phía bắc của hành lang Liêu Tây, đồng thời cũng là cửa lớn phía tây của Đông Kinh Liêu Dương phủ, đồng thời cũng là cửa lớn phía đông của Trung Kinh phủ Đại Định, vị trí chiến lược cực kỳ trọng yếu.

Chỉ có điều Gia Luật Bạch quá tham, không chỉ muốn chiếm cứ Cẩm Châu, còn muốn toàn diệt quân Tống chiếm lĩnh Cẩm Châu, chỉ sợ không có chuyện tốt như vậy.

Miêu Thuận Lợi lúc này hạ lệnh:

- Đại quân vây khốn mười tòa nhà!

- Tướng quân, tha cho con trai ta, nó mới bảy tuổi, van cầu tướng quân tha cho nó đi!

Tạ Huyện lệnh bị dẫn xuống, xa xa còn nghe được tiếng cầu khẩn của y, Miêu Thuận Lợi vững tâm như sắt, ra lệnh:

- Phóng hỏa tiễn, đốt tòa nhà!

Mấy ngàn binh lính quân Tống cùng nhau phóng hỏa tiễn hướng vào mười tòa nhà lớn, mấy ngàn mũi hỏa tiễn bắn vào trong tòa nhà, chỉ trong chốc lát, ngọn lửa bay lên trời, đại hỏa ở trong nhà nhanh chóng lan tràn.

Trong nhà truyền đến tiếng gào, chỉ thấy vô số trai tráng nam tử từ tòa nhà chạy như điên ra ngoài, có trèo tường, có trực tiếp lao ra từ cửa, mười ngàn quân Tống đã bao vây mười tòa nhà lớn, nghênh đón những binh lính này chỉ có mưa tên dày đặc và giết chóc vô tình.

Sau nửa canh giờ, ngọn lửa hừng hực đã nuốt sống toàn bộ mười tòa nhà, hơn sáu trăm binh lính chạy ra toàn bộ bị quân Tống bắn chết, binh lính còn lại không chạy ra cuối cùng cũng mất mạng trong biển lửa.

Hai ngày sau, Nam Viện Xu Mật Phó Sứ Gia Luật Bạch dẫn đầu hai vạn đại quân giết trở về, thành Cẩm Châu đã bị quân Tống hoàn toàn chiếm lĩnh.

Đêm đó vào canh ba, Liêu quân mai phục tại ngoài thành phát hiện lầu bắc thành châm lửa, cửa thành bắc mở rộng, bên trong tiếng kêu rung trời.

Gia Luật Bạch mừng rỡ, đây là một ngàn binh lính bên trong đã cướp lấy cửa thành bắc, gã vung đao hét lớn một tiếng:

- Truyền lệnh tiên phong giết vào!

Ba nghìn binh lính Liêu quân tiên phong mai phục ở ngoài cửa bắc dẫn đầu giết vào thành, mặt khác đại quân đang chuẩn bị theo vào, không ngờ có biến, cửa thành bắc ầm ầm đóng lại, cầu treo được kéo lên, bên trong thành mơ hồ truyền đến một loạt tiếng kêu thảm thiết.

Đầu thành bỗng nhiên xuất hiện mấy ngàn quân Tống, cùng nhau bắn tên xuống dưới thành, Liêu quân vừa mới chạy vội tới trước cửa thành sắp đặt trước không kịp đề phòng, đều bị loạn tiễn bắn chết, binh lính phía sau sợ tới mức quay đầu bỏ trốn, trong lúc nhất thời, Liêu quân binh bại triệt để trốn phía sau, bỏ lại thi thể đầy đất.

- Trúng kế rồi!

Gia Luật Bạch uất hận hô to một tiếng:

- Rút lui!

Hơn một vạn chủ lực Liêu quân nhanh chóng rút lui về hướng bắc, rút lui đến ngoài mười dặm.

Sáng sớm hôm sau, Gia Luật Bạch tự biết cướp lấy Cẩm Châu là chuyện vô vọng, bèn dẫn đầu mười sáu ngàn quân đội còn lại quay trở về Đông Kinh Liêu Dương phủ.

yến phòng ngự đầu tiên của quân Tống bên ngoài Lâu Phiền quan đã bị Liêu quân công chiếm rồi, ngay sau đó tuyến phòng ngự thứ hai cũng bị Liêu quân công chiếm, tiên phong của Liêu quân cách quan thành Lâu Phiền chỉ có năm mươi bước, rất nguy cấp.

Liên tục thắng lợi khích lệ rất lớn đến ý chí chiến đấu và lòng tin của Liêu quân, chủ tướng Gia Luật Vạn Sơn áp lên mười lăm ngàn đại quân, tập trung đại quân tấn công Lâu Phiền quan.

Bình Luận (0)
Comment