Các binh sĩ đang rất bận rộn xử lý các thi thể, bốn quả bom của quân Tống, khiến cho Liêu quân bỏ mạng hơn sáu trăm năm mươi người, bị thương một ngàn người, đa số đều là bị đinh sắt có độc bắn trúng, nếu như không thể kịp thời giải độc, vậy kết cục cuối cùng của bọn họ chỉ có một.
Tuy rằng tổn thất rất thê thảm và nghiêm trọng, nhưng thủ quân của thành đông vẫn vô cùng cảnh giác. Gia Luật Hồ Đổ còn phái năm ngàn người đi lên đầu thành phòng vệ, binh sĩ đều áp sát vào chân tường, trong tay mỗi người nắm chặt khiên chắn, đây là sự trợ giúp sau khi bị thiệt hại nặng, khiên chắn có thể có hiệu quả trong việc chống đỡ sức bắn của đinh sắt.
Không chỉ trên đầu thành đang bận rộn, quân Tống ở dưới thành cũng rất bận rộn, máy bắn đá tối hôm qua bị bắn đứt dây đai đã được kéo đi, quân Tống ở trước máy bắn đá trang bị tấm bản phòng hộ cao hơn, độ cao của tấm bản phòng hộ đạt đến ba trượng, ở trong tình hình không ảnh hưởng đến máy bắn đá, độ cao này đã là cực hạn, đặt thêm một tấm bản phòng hộ khác đã thêm độ dày thành hai lớp, sàn nỏ của Liêu quân không thể bắn xuyên qua tấm bản phòng hộ được nữa.
Trên thực tế, tối hôm qua đa số máy bắn đá đều chưa điều chỉnh hoàn thành, một số tai họa ngầm vẫn chưa được bài trừ, cho nên chỉ bắn được bốn đợt, nhưng chính nhờ bốn đợt bắn này, máy bắn đá đã xuất hiện rất nhiều vấn đề, nếu như không kịp thời cải thiện, tất nhiên sẽ dẫn đến việc máy không thể bắn được.
Thợ thủ công quân Tống ít nhất phải dùng thời gian hai ngày để điều chỉnh lại một lần nữa, bài trừ đi tai họa ngầm.
Phạm Ninh đang nghe các chủ tướng báo cáo chuyện chỉ huy phóng xạ vào tối hôm qua, lông mày hắn nhíu lại, hỏi:
- Người có thể xác định quả thật có một viên thiết hỏa lôi hư?
Thống chế Trần Thanh khom người nói:
- Ty chức có thể khẳng định, tối hôm qua có sĩ binh chuyên môn đã xác nhận số lượng phát nổ, kết quả của ba đợt binh sĩ đều giống nhau, tổng cộng phát nổ bảy mươi lăm lần, nhưng chúng ta lại bắn ra bốn đợt bảy mươi sáu viên thiết hỏa lôi, vậy khẳng định có một viên không phát nổ, không biết là rơi vào sông hộ thành, hay là rơi vào trong thành rồi?
Phạm Ninh trầm tư một lát, quay đầu lại hỏi:
- Tối hôm qua đội tuần tra có phát hiện quân địch xuất thành không?
- Hồi bẩm tướng công, không phát hiện bất kì tình hình xuất thành nào của quân địch cả.
Tào Thi đứng bên cạnh cũng nói:
- Cho dù là bắn vào trong thành cũng phải để cho chủ tướng Gia Luật Hồ Đổ xem qua trước, sau đó mới quyết định có đưa thiết hỏa lôi hư đi không, hẳn là không thể nhanh như vậy.
Phạm Ninh gật gật đầu, nói với tướng lĩnh đang trực:
- Cho gia tăng thêm đội tuần tra gấp ba lần, ngày đêm canh gác, không cho bất kì kẻ nào rời khỏi thành U Châu!
.......
Phán đoán của Tào Thi không sai, lúc Liêu quân đang xử lý những nhà dân bị phá hủy ở sát bên tường thành, đã phát hiện một quả thiết hỏa lôi không phát nổ, Liêu quân như đạt được bảo vật, lập tức thông báo cho chủ tướng Gia luật Hồ Đổ, Gia Luật Hồ Đổ cũng chạy gấp tới hiện trường với tốc độ nhanh nhất.
Thiết hỏa lôi đã được sĩ binh mang vào sân của một nhà dân cách đó không xa, xung quanh phòng bị nghiêm ngặt. Gia Luật Hồ Đổ nhìn vào cái cục đen thui này, ngoại hình quá giống với trái bí lớn làm bằng sắt, trong lòng đột nhiên kích động.
Thiên tử từng hạ chỉ, ai có thể chế tạo được thiết hỏa lôi của quân Tống, quan thăng ba cấp, thưởng bạc năm vạn lượng, nhưng hai năm qua, chẳng ai có thể làm ra được, nhưng mình cuối cùng đã làm được một viên thiết hỏa lôi chưa phát nổ, càng thêm phú quý.
Gã quay đầu lại hỏi một tên thợ hỏa khí:
- Quả thiết hỏa lôi này thế nào?
Thợ hỏa khí lắc đầu, tỏ vẻ không thể giải thích được nói:
- Tiểu nhân không thể tin được đây là sự thật, thiết hỏa lôi nghiên cứu đã năm mươi năm không làm ra được, quân Tống lại chế tạo thành công, bọn chúng sao có thể làm được?
Một tên thợ hỏa khí khác cẩn thận nói:
- Đại soái, hay là đem nó cho chúng tiểu nhân nghiên cứu kĩ một lát, xem chúng tiểu nhân có thể bắt chước mà làm ra không?
Gia Luật Hồ Đổ do dự một lát, việc này gã ta không dám làm chủ, cần phải xem ý kiến của thiên tử.
- Ta lập tức gửi thư hỏi ý thiên tử, nếu như thiên tử đồng ý, vậy sẽ giao cho các ngươi nghiên cứu.
Gia Luật Hồ Đổ lập tức viết một bức thư, để chim ưng đưa thư đến Thượng Kinh ở phía bắc.
Nếu lấy được hai quả, U Châu có thể giữ lại một quả, nếu chỉ có một quả thì cần phải lập tức đưa đến Thượng kinh, không được tự tiện hành động."
Gia Luật Hồ Đổ thở dài, quả nhiên giống với dự kiến của gã, thiên tử muốn lập tức đưa quả thiết hỏa lôi này tới Thượng kinh, không cho mình nghiên cứu, nhưng vấn đề là gã ta phải làm sao đem quả thiết hỏa lôi nặng trăm cân này đến Thượng Kinh?
Đây là một sứ mệnh gian khó dường như không thể hoàn thành.
........
Đêm khuya vào lúc canh ba, cửa sông của thành bắc nhẹ nhàng mở ra, một chiếc thuyền nhỏ lặng lẽ chạy ra, trên thuyền nhỏ là một gã đàn ông ốm yếu, dẫn theo một con chiến mã cường tráng, trên lưng chiến mã vác một cái bao lớn nặng trĩu, tiếp sau nó lại thêm một chiếc thuyền nhỏ đi ra, trên thuyền cũng là một người một ngựa, người đàn ông thì vô cùng cường tráng.
Thuyền nhỏ chậm rãi lái qua sông hộ thành, cập bờ ở bên sông hộ thành, phía xa đột nhiên có người hét lớn:
- Là người nào?
Bọn chúng đã bị đội tuần tra quân Tống phát hiện ra, hai gã đàn ông chốc lát hoảng hốt, lập tức dẫn ngựa lên bờ, trở mình lên ngựa, giục ngựa chạy về hướng bắc.
Chỉ trong chốc lát, mấy chục kỵ binh rượt đến, bọn họ nhìn thấy con thuyền nhỏ trên sông hộ thành, lại nghe thấy tiếng vó ngựa phía xa, lập tức hô to:
- Có quân địch đã xuất thành rồi!
Bọn họ lập tức quay đầu ngựa hướng về phía bắc, một tên binh sĩ đồng thời bắn ra một mũi hỏa tiễn hướng lên bầu trời.
Kỵ binh của quân Tống tuần tra xung quanh đều hướng về bên này tập hợp, chỉ trong chốc lát, đội tuần tra đã tập hợp thành đội ngũ kỵ binh ba trăm người, đuổi theo phương hướng địch quân tháo chạy, hướng về phía tây bắc.
.........
Phạm Ninh bị tùy tùng đánh thức lúc nửa đêm:
- Tướng công, có tuần tra báo cáo quân tình khẩn cấp!
- Bây giờ là giờ gì rồi?
- Canh ba vừa qua.
Phạm Ninh lập tức ý thức được việc hắn suy đoán rất có khả năng đã xảy ra rồi, hắn vội vàng khoác lên một bộ y phục đi ra ngoài đại trướng, một tên Lữ soái quỳ một chân bẩm báo:
- Khải bẩm tướng công, trong thành có hai tên kỵ binh xuất thành!
Quả nhiên là muốn vận chuyển thiết hỏa lôi đi, Phạm Ninh liền hỏi:
- Bọn chúng làm thế nào xuất thành?
- Thông qua cửa sông, có thuyền đưa bọn chúng ra khỏi thành, trước mắt mấy trăm tuần tra của chúng ta đang đuổi theo bọn chúng.
Phạm Ninh gật gật đầu:
- Truyền lệnh xuống dưới, tận lực bắt sống, có tin tức lập tức bẩm báo!
Lữ soái hành lễ rồi vội vã lui ra, Phạm Ninh lúc này đã không còn buồn ngủ nữa, hắn chắp tay phía sau đi đến trước bản đồ, lúc này, ngoài đại trướng truyền đến giọng của Tào Thi: