- Phạm tướng công đã dậy chưa?
- Tào đô soái, bây giờ mới canh ba!
Phạm Ninh cười cười nói:
- Để y vào đi!
Chốc lát, Tào Thi nhanh bước đi vào đại trướng, gấp giọng hỏi:
- Liêu quân có phải muốn đưa thiết hỏa lôi chưa nổ đi không?
Phạm Ninh gật gật đầu:
- Hẳn là đúng, viên thiết hỏa lôi này đối với Liêu quân rất quan trọng, Gia Luật Hồng Cơ nhất định nóng lòng có được nó, mới lệnh cho U Châu nghĩ biện pháp đưa nó tới Thượng Kinh.
- Nhưng mấy đoạn đường thông đạo đều bị chặn lại, Liêu quân làm sao qua được?
Phạm Ninh nhìn vào bản đồ, thản nhiên nói:
- Bị chặn lại chỉ là thông đạo ra vào bình thường, nếu như không cưỡi ngựa, không mang theo quân nhu, cũng có thể trèo đèo lội suối đi qua, trên núi vẫn có một số con đường nhỏ để đốn củi hái thuốc, có lẽ Gia Luật Hồ Đổ đã có chủ ý này, trèo đèo lội suối đi qua Cư Dung Quan.
Tào Thi gật gật đầu, lại nói với Phạm Ninh:
- Nếu Liêu quân đã từ cửa sông đi ra, như vậy cửa sông có phải là điểm yếu của thành U Châu không?
Phạm Ninh khẽ mỉm cười:
- Công đánh cửa sông sớm đã có tiền lệ, lợi dụng thết hỏa lôi quả thật có thể nổ tung cửa sông, trên thực tế, chúng ta hoàn toàn có thể dùng dầu hỏa và thiết hỏa lôi liên tục ném vào đầu thành đông, làm cho sĩ binh Liêu quân không thể ở lại trên đầu thành, đội thuyền của chúng ta thì có thể lái vào đoạn đông của sông hộ thành, để binh sĩ mượn sự trợ giúp của đội thuyền leo lên trên thành, quân đội chủ lực cũng vậy có thể dễ dàng đoạt lấy đầu thành đông, không cần phải đi cửa sông gì cả.
Tào Thi ngạc nhiên, sau một lúc lâu nói:
- Nếu đã như vậy, vì sao không bắt tay vào thực thi đi?
- Vấn đề này hỏi rất hay, vì sao không thực thi, ngươi cảm thấy cái khó nhất khi công đánh U Châu là gì? Là tường thành sao?
Tào Thi đã hiểu một chút:
- Ý của ngài muốn nói là, công hạ tường thành không khó, khó ở chỗ giao chiến trên đường phố sau khi giết vào thành phải không?
Phạm Ninh gật gật đầu:
- Bây giờ sĩ khí của Liêu quân rất cao, có đầy đủ vật chất, trong số mấy mươi vạn bình dân có thể vũ trang thành mấy vạn quân đội, nếu bây giờ chúng ta giết vào thành, tất nhiên sẽ gặp phải sự chống trả quyết liệt, cho dù có thể giành chiến thắng, tất nhiên sẽ phải bỏ ra cái giá thê thảm trầm trọng, đây không phải phong cách đánh trận của ta, cần phải phá hủy sĩ khí của Liêu quân trước, sau đó mới giết vào thành.
Tào Thi thở thật dài một tiếng:
- Bây giờ ty chức mới hiểu rõ!
Đúng lúc này, ngoài trướng có người bẩm báo:
- Khởi bẩm tướng công, đội tuần tra truyền đến tin tức, đã bắt được hai tên sĩ binh quân Liêu, đoạt lại được thiết hỏa lôi!
Tin tức này khiến Phạm Ninh rất hài lòng, hắn vốn nghĩ trời sáng mới có tin tức, không ngờ nhanh như vậy đã bắt được hai tên lính quân Liêu rồi.
Tào Thi cười lạnh một tiếng:
- Nếu như Gia Luật Hồ Đổ giữ lại thiết hỏa lôi ở U Châu tự mình nghiên cứu, sau đó dùng chim ưng đưa thư nói kết quả nghiên cứu cho Gia Luật Hồng Cơ, không phải càng tốt hơn sao? Bây giờ gà bay trứng vỡ, chẳng được gì cả.
- Vậy là ngươi nghĩ việc nghiên cứu thiết hỏa lôi quá đơn giản rồi, đầu tiên phải phân biệt rõ cần phối những chất liệu gì, sau đó mới đi thử nghiệm, chỉ việc thử nghiệm các loại phối phương, nếu không có thời gian một năm sẽ không có bất kì kết quả nào.
Dừng một chút Phạm Ninh lại cười nói:
- Nhưng mà ít nhất thợ hỏa khí của thành U Châu sẽ phát hiện bên trong không có loại vật tư là chất dính lửa, cho nên ngươi nói cũng không sai, Gia Luật Hồng Cơ quả thật đã đưa ra một quyết định ngu xuẩn.
Lúc trời sắp sáng, Phạm Ninh đã nhận được báo cáo thẩm vấn, trong thành có ba vạn quân Liêu, trang bị chủ yếu là giáp sắt, còn chiêu mộ thêm ba vạn dân binh, đa số đều đã từng tòng quân, trang bị giáp da, như vậy trong thành U Châu đã có sáu vạn quân đội.
Phạm Ninh càng thêm kiên định tin vào chiến lược của chính mình, cần phải phá hủy địch quân từ ý chí và ý chí chiến đấu của cả thành U Châu, sau đó mới nói đến việc công vào trong thành, triển khai chiến đấu trên đường phố.
Trời vừa sáng, bố trí của quân Tống xảy ra biến động bất thường, hai mươi chiếc máy bắn đá siêu cấp bắt đầu lục tục di chuyển khỏi chiến trường, đi đến thành nam, ngoài thành đông thay thế bằng năm mươi chiếc máy bắn đá hạng nặng, tầm bắn của loại máy bắn đá hạng nặng này ước khoảng hai trăm năm mươi bước, chỉ bằng một nửa máy bắn đá siêu cấp.
Nhưng máy bắn đá của Liêu quân trên đầu thành toàn bộ đã bị phá hủy, chỉ cần sàn nỏ của Liêu quân không lấy ra được, thì trong hai trăm năm mươi bước, Liêu quân sẽ không có biện pháp nào trị được máy bắn đá của quân Tống.
Máy bắn đá siêu cấp vẫn chưa hoàn toàn dời đi, năm mươi chiếc máy bắn đá hạng nặng ầm ầm chạy lên phía trước, không đợi Liêu quân bố trí sàn nỏ, năm mươi chiếc máy bắn đá hạng nặng liên tiếp bắn hai ba phát liền.
Quân Tống phóng ra chính là lọ dầu hỏa, là loại bình gốm da mỏng giống như tỉnh rượu vậy, bên trong chứa đầy sáu mươi cân dầu hỏa, ở bên ngoài bình gốm buộc chặt năm sáu ống hỏa dược đang cháy, cái này và ống thuốc trúc trên hỏa tiễn hoàn toàn giống nhau, sau khi châm lửa đó sẽ bốc cháy kịch liệt, chúng phụ trách châm ngòi cho dầu hỏa.
Năm mươi chiếc máy bắn đá hạng nặng liên tục bắn ra các bình dầu hỏa, có cái ném trúng tường thành, có cái vượt qua đầu thành, bay vào trong thành, ở trong thành đã bốc lên ngọn lửa lớn, nhưng đa số các bình dầu hỏa đều ném trúng đầu thành. Trúc hỏa dược nhanh chóng bốc cháy mãnh liệt, châm ngòi cho dầu hỏa chảy lan trên đầu thành, một lúc sau, trên đầu thành khói bốc lên cuồn cuộn, ngọn lửa đỏ thẫm nuốt chửng cả thành.
Năm ngàn sĩ binh thủ thành đều thất kinh hồn vía, ồ ạt chạy xuống dưới thành, hơn ngàn tên binh sĩ không có đường để chạy, hoặc là từ trên đầu thành nhảy xuống, hoặc là bị ngọn lửa nuốt chửng.
Đầu thành đã không còn binh sĩ, chiến thuật của máy bắn đá bắt đầu thay đổi. Ba mươi chiếc máy bắn đá hạng nặng bắt đầu di chuyển về phía trước, đi thẳng tới trước sông hộ thành, chúng nó vẫn như trước ném từng bình dầu hỏa vào trong thành, nhưng số bình dầu hỏa này lại ném vào trong nhà dân. Rất nhanh, những ngôi nhà dân lớn ở gần tường thành phía nam thành U Châu đã dấy lên ngọn lửa lớn, lửa lớn nhanh chóng lan tràn, bách tính trong thành khóc cha kêu mẹ bỏ chạy hướng về thành bắc.
Thành nam cũng đang phát sinh sự việc giống như vậy, quân Tống viễn chinh tiến công vô cùng có thứ tự, hai mươi chiếc máy bắn đá siêu cấp phụ trách phá hủy hệ thống phòng ngự trên đầu thành nam, sau đó mấy mươi chiếc máy bắn đá hạng nặng ra trận, ép Liêu quân chạy xuống khỏi đầu thành, tiếp sau đó liền công kích nhà dân trong thành ở cự li gần.
Loại phương thức tiến công này thể hiện đầy đủ tư tưởng chiến lược của Phạm Ninh, phá hủy ý chí chống cự của Liêu quân và thành U Châu.
Trong thành U Châu không phải chỉ có một tộc Khiết Đan, ngoại trừ người Khiết Đan, còn có người Hán, người Hề, người Bột Hải cùng với bộ tộc Nữ Chân vân vân, bọn họ rất khó kết thành một sợi dây đồng tâm hiệp lực đối ngoại, nên sẽ không có việc càng áp chế càng mạnh.