- Chuyện này không có vấn đề gì cả, khi chiến tranh chấm dứt, giải tán bọn họ là được.
- Hay là cứ huấn luyện kỵ binh Đại Tống cho lão luyện đi! Ngoại tộc không trông cậy được đâu, tôi cảm thấy phát triển vũ khí mới đối phó với kỵ binh mới là đường chính.
Phạm Ninh âm thầm gật đầu, người cuối cùng nói rất có đạo lý, phát triển vũ khí mới đối phó với kỵ binh mới là đường chính.
Từ tửu lâu đi ra, Phạm Ninh lên xe ngựa, hắn lột bỏ râu quai nón và lông mày thô, bỏ vào trong một cái hộp, khôi phục bộ mặt vốn có.
Người lái xe ngựa ở bên ngoài hỏi:
- Tướng công về đại nội ạ?
- Không! Đi tới viện nỏ Quân Khí Giám.
Xe ngựa chậm rãi quay đầu, hướng về phía tây bắc kinh thành chạy tới.
Viện nỏ Quân Khí Giám là một bộ phận binh khí đơn đọc, phụ trách nghiên cứu phát triển cung, nỏ, máy bắn đá và nỏ pháo vân vân, vị trí cách ngoài thành tây bắc hai dặm, chiếm diện tích ước chừng ba trăm mẫu, đứng bên ngoài nhìn vào chính là một tòa quân doanh vô cùng nhỏ hẹp và dài, xung quanh có tường cao.
Xe ngựa chậm rãi dừng lại ở trước cửa lớn Nỏ viện, một lát sau, quan viên chủ quản nỏ viện Đỗ Cầu dẫn theo hai gã người làm đi ra nghênh đón, hắn là tu chức lang quan hàm chính bát phẩm, đảm nhiệm chủ sự nỏ viện.
- Ty chức tham kiến Phạm tướng công!
Phạm Ninh từ trong xe ngựa đi ra, cười nói:
- Tới không báo trước, thật xin lỗi, quấy rầy các ngươi làm việc rồi.
- Đâu có! Phạm tướng công đến thị sát nỏ viện, là vinh hạnh của chúng tôi, tướng công mời!
Phạm Ninh gật gật đầu, theo mấy tên quan viên đi vào nỏ viện, vài tên hộ vệ cũng đi theo phía sau.
Phạm Ninh đi vào quan nha ngồi xuống, Đỗ Cầu bảo người hầu dâng trà lên, Phạm Ninh nâng chén uống một ngụm rồi hỏi:
- Hiện tại nỏ viện có bao nhiêu thợ thủ công?
- Hồi bẩm tướng công, thợ thủ công có ba ngàn tám trăm bốn mươi người, đại bộ phận đều là phụ trách chế tạo cung nỏ.
- Ta không phải chỉ thợ thủ công chế tạo, mà là hỏi về thợ thủ công nghiên cứu.
- Thợ thủ công nghiên cứu có ba trăm bảy mươi bảy người, về cung và nỏ mỗi thứ có một trăm người, cácthợ thủ công còn lại đều là nghiên cứu nỏ pháo, máy bắn đá và các vũ khí tương quan khác.
Phạm Ninh đặt chén trà xuống cười hỏi:
- Lần trước ta có nhờ nỏ viện nghiên cứu chế tạo nỏ tổ ong, đã nghiên cứu chế tạo đến đâu rồi?
- Hàng mẫu đã làm ra, nhưng còn một số chi tiết vẫn cần phải hoàn thiện.
Phạm Ninh mừng rỡ, đứng lên nói:
- Vậy hãy dẫn ta đi xem!
Nỏ viện rất lớn, có trường thí nghiệm, viện nghiên cứu, kho tài liệu, trường lắp ráp cùng với các bộ phận quan nha lớn, Phạm Ninh từ quan nha đi ra, bên cạnh chính là trường thí nghiệm, xa xa có một sàn nỏ pháo đang thí nghiệm bắn ra Hảo Diêu Tử.
Hỏa Diêu Tử vào thời Ngũ Đại Thập Quốc đã nghiên cứu chế tạo thành công, là một loại hỏa khí ra đời sớm nhất, dùng giấy dán thành Hỏa Diêu Tử rồi bỏ vào hỏa dược đã được đốt cháy Hỏa Diêu Tử, tiến hành hỏa công tầm xa, thông thường là dùng tay ném hoặc dùng nỏ phóng ra.
Trải qua trăm năm không ngừng hoàn thiện, Hỏa Diêu Tử đã có thể bay xa hơn ba dặm công kích vào đại doanh quân địch.
Hiện tại nỏ viện đang thí nghiệm một loại Hỏa Diêu Tử loại lớn, dùng nỏ pháo phóng ra, Phạm Ninh cũng rất hứng thú, dừng bước hỏi:
- Loại Hỏa Diêu Tử này có thể bay bao xa?
- Nếu ở chỗ cao phóng ra, xa nhất có thể bay khoảng mười dặm, nếu ở đất bằng phẳng phóng ra, đại khái có thể bay khoảng sáu bảy dặm, gấp hai lần Hỏa Diêu Tử truyền thống.
- Nghiên cứu chế tạo thành công chưa?
- Trên cơ bản đã thành công, nếu tướng công có hứng thú, có thể đi ra bên ngoài thử.
Phạm Ninh suy nghĩ một chút nói:
- Lần sau đi! Đi xem nỏ tổ ong trước đã.
Mọi người đi tới viện nghiên cứu, đi vào một cái sân, trong sân đặt một nỏ pháo cỡ trung, đầu tiên bánh xe đã khiến cho ánh mắt Phạm Ninh sáng lên, không ngờ là bánh xe sắt cao su (phiên), đây cũng là hạng mục trọng điểm chế tạo của Quân Khí Giám, dùng bánh xe sắt, trục thay thế cho bánh xe gỗ và trục gỗ, sau đó dùng lốp xe cao su, dân gian đã chế tạo thành công, chỉ có điều Quân Khí Giám phải tạo ra thứ tiện lợi hơn và rắn chắc hơn.
Nỏ pháo cũng là dùng sắt thô chế tạo ra, mặc dù thể tích không lớn, nhưng lực phóng ra vô cùng mạnh mẽ.
Đỗ Cầu giới thiệu:
- Đây là nỏ pháo sắt là nghiên cứu chế tạo mới nhất của chúng ta, nặng tám trăm cân, có thể bắn quả thiết hỏa lôi nặng năm mươi cân ra xa một trăm năm mươi bước, trước mắt là nỏ pháo có uy lực lớn nhất thiên hạ, mặc dù rất nặng, nhưng một con ngựa kéo được, nhưng và khi viễn chinh xa tốt nhất nên dùng xe lớn hoặc là thuyền để vận chuyển.
Phạm Ninh tiến lên quan sát, nỏ pháo sắt được chế tạo rất hoàn mỹ, hai bên đều có một cây gậy đồng lên dây cung, nói cách khác là để hai người điều khiển.
Đỗ Cầu lại giải thích:
- Nỏ pháo sắt bởi vì hình thể không lớn, nên chỉ có thể để ba người điều khiển, hai người ở trên lên dây cung, một người lắp tên vào, đối với binh lính kéo dây thì cần đáp ứng tiêu chuẩn, nhất định phải có sức lực lớn, ít nhất có thể kéo được yêu nỏ năm thạch, nếu không sẽ kéo không nổi.
- Sĩ binh có sức lực lớn có thể chọn lựa, nhưng bây giờ ta muốn biết làm sao để lắp tên?
Đỗ Cầu khoát tay một cái, một gã thợ thủ công ôm một cái hộp sắt đến, Đỗ Cầu đem hộp sắt đưa cho Phạm Ninh:
- Hộp này có ba mươi mũi tên, mỗi mũi tên dài tám tấc, trước mắt là dùng gỗ cây táo làm thân tên, chúng ty chức đang nghiên cứu chế tạo tên sắt với lực sát thương mạnh hơn, tướng công mời xem qua!
Phạm Ninh cầm lấy hộp đựng tên, thấy phía trước có nắp đậy, mở nắp ra, bên trong có những lỗ nhỏ sắp xếp rất ngay ngắn, mỗi lỗ nhỏ đặt một mũi tên, đầu mũi tên ở bên ngoài, ngang sáu dọc năm, tổng cộng có ba mươi mũi.
- Vậy làm sao lắp vào?
- Trực tiếp đặt vào!
Đỗ Cầu đem hộp tên sắt bỏ vào miệng của nỏ pháo, cài bốn phía lại, khẽ cười nói:
- Như vậy là có thể bắn rồi, ba mươi mũi tên đồng thời bắn ra, tầm bắn đạt tới ba trăm năm mươi bước, sau đó lấy hộp sắt, thay cá hộp khác vào, thao tác vô cùng đơn giản và tiện lợi.
Phạm Ninh chậm rãi gật đầu, đây không chỉ là binh khí thủ thành, mà còn là vũ khí sắc bén để đối phó với kỵ binh, so với nỏ Gia Cát Liên thì có cách làm khác nhau nhưng kết quả lại kì diệu giống nhau, nhưng tiên tiến hơn nỏ Gia Cát Liên rất nhiều, tốc độ thay tên nhanh, có thể nói vượt qua khoa học kỹ thuật, quân Tống chỉ cần có nguồn tài nguyên sắt thô đầy đủ, thì việc sử dụng tên nỏ sắt không cần phải nói nữa rồi.
Đỗ Cầu khẽ cười nói:
- Phạm tướng công muốn thí nghiệm một chút không?
Phạm Ninh vui vẻ gật đầu, Đỗ Cầu lập tức cho người đem nỏ pháo sắt kéo đến trường thí nghiệm.
Phạm Ninh đặc biệt đi theo phía sau nỏ pháo sắt, nhìn chăm chú vào hai bánh xe sắt cao su, quả thật vô cùng nhẹ nhàng như dùng vật liệu thường vậy, nỏ pháo sắt nặng ngàn cân nhưng lại được hai người kéo đến trường thí nghiệm.