Đại Tống Siêu Cấp Học Bá (Dịch Full )

Chương 1081 - Chương 1078

dai tong sieu cap hoc ba
Chương 1078
 

Phạm Ninh đi đến ghế bên cạnh ngồi xuống, Phú Bật cười nói:

- Tiểu Phạm tướng công tới rất đúng lúc, nói không chừng chìa khóa giải quyết vấn đề khó nằm ở trên người tiểu Phạm tướng công đây.

Văn Ngạn Bác cũng cười nói:

- Đồng tử phát tài không phải là hư danh đâu à!

Phạm Ninh khẽ cười nói:

- Hai vị Tể tướng không phải lại bắt đầu kêu nghèo rồi chứ!

Phú Bật trừng mắt nhìn hắn nói:

- Ngài tính toán xem khoảng chi ra cho chiến tranh trong mấy năm nay, só tích lũy nho nhỏ trong kho bên trái của triều đình sớm đã vét sạch, diệt Tây Hạ quả thật là có chút thu hoạch, nhưng như thế nào cũng bì được với số của cải chi ra cho chiến tranh và dùng để khao thưởng.

Triệu Húc ở bên cạnh cười nói:

- Phạm tướng công, bây giờ khanh đã hiểu rồi chứ! Hai vị tướng công bắt đầu chú ý đến nội khố rồi.

- Bệ hạ, nội khố mấy năm này thu nhập rất phong phú, số thu nhập từ việc bán đảo toàn bộ đều đưa vào nội khố, còn có phân nửa số vàng của đảo Lã Tống cũng được đưa nội khố, mấy năm này nội khố cũng không có chi lớn gì cả, nên phải tích lũy được số lượng lớn của cải mới đúng.

Triệu Húc cười khổ nói:

- Nội khố do Thái hậu nắm giữ trong tay, trẫm cũng hết cách, các khanh tới cầu xin trẫm, sao không trực tiếp đi tìm Thái hậu, Thái hậu sẽ không cho trẫm cái mặt mũi này đâu.

Phú Bật và Văn Ngạn Bác nhìn nhau, đồng thời nhìn vào Phạm Ninh, Phạm Ninh lắc đầu cười nói:

- Ta cảm thấy việc thu chi của triều đình hẳn là đã cân bằng rồi mới đúng, tại sao còn muốn chú ý đến nội khố chứ?

Văn Ngạn Bác hừ lạnh một tiếng nói:

- Chỉ cần Xu Mật Viện đừng nhắc đến việc chuẩn bị chiến đấu, như vậy việc thu chi của triều đình mới thật sự cân bằng.

Ngự thư phòng nhất thời an tĩnh lại, không khí có chút khó xử, lúc này, Triệu Húc hỏi:

- Phạm tướng công muốn gặp trẫm, có chuyện gì không?

Phạm Ninh vội vàng nói:

- Bệ hạ, vi thần quả thật có chuyện quan trọng, vừa lúc hai vị Tể tướng cũng ở nơi đây, chuyện này cũng có quan hệ tới Tri Chính Đường nữa.

Phạm Ninh liền đem chuyện hôm nay hắn đi thị sát nỏ viện tỉ mỉ kể lại, cuối cùng nói:

- Theo vi thần được biết, không chỉ nỏ viện cần số lượng lớn thép tinh, mà các đao kiếm, thương dà khác đều hy vọng có được thép tinh chất lượng cao, nhưng độ sản sinh sắt thô của Đại Tống không đủ, chất lượng không thỏa mãn được với nhu cầu này, chúng ta cần phải vận chuyện số lượng lớn sắt thô chất lượng cao từ hải ngoại trở về, dùng để chế luyện thép tinh.

Quả nhiên, thép tinh có thể nân cao năng lực chiến tranh rất nhiều, thu hút mạnh sự hứng thú của thiên tử Triệu Húc, y vội vàng hỏi:

- Trước mắt thép tinh cần độ tinh khiết cao của sắt thô, ở hải ngoại ngoại trừ đảo Bắc ra, thì còn có nơi nào sản sinh nữa?

- Bệ hạ, đảo Bắc chỉ là vì khai thác sớm, chứ không có nghĩa là trữ lượng lớn nhất, chất lượng tốt nhất, nơi sản sinh quặng sắt có độ tinh khiết cao, trữ lượng lớn nhất hẳn là đại lục phía nam, trữ lượng của nó vượt xa đảo Bắc, hơn nữa nơi đó có nhiều than đá chất lượng cao, vi thần nhiệt liệt đề nghị, khai thác quặng sắt ở đại lục phía nam với quy mô lớn, và ở đại lục phía nam trực tiếp chế luyện kim loại, vi thần hy vọng trong hai ba năm, đại lục phía nam có thể trở thành căn cứ than thép lớn nhất Đại Tống.

Lúc này Triệu Húc nói với Phú Bật và Văn Ngạn Bác:

- Chuyện này trẫm vô cùng coi trọng, trẫm hy vọng trong vòng ba ngày Tri Chính Đường có thể nêu ra được một phương án thích hợp.

Phạm Ninh cũng thản nhiên nói:

- Nếu như thép tinh ở đại lục phía nam được khai thác với quy mô lớn, như vậy sắt thô bình thường có thể giải bỏ lệnh cấm của Nhật Bản, bạc trắng của nước Nhật Bản sẽ liên tục không ngừng chảy vào Đại Tống, lúc đó còn lo gì việc thu nhập tài chính không đủ nữa?

Phú Bật và Văn Ngạn Bác cáo từ rồi đi, trong ngự thư phòng chỉ còn lại Phạm Ninh và Triệu Húc hai người, Triệu Húc khoanh tay đi vài bước nói:

- Vừa rồi Phạm tướng công nói, số lượng lớn thép tinh dùng cho quân đội cần phải đợi đến hai ba năm sau, như vậy liệu có ảnh hưởng đến giai đoạn tác chiến hiện tại của chúng ta với quân Liêu không?

Phạm Ninh khẽ khom người nói:

- Bệ hạ, muốn thép tinh hoàn toàn thay thế sắt thô bình thường ở trong, ít nhất cần thời gian là tám đến mười năm, còn cần sản lượng thép tinh đủ nhiều, trước mắt săn lượng sắt tinh ở đảo Bắccó thể thỏa mãn số lượng mà nỏ viện cần, nhưng mấu chốt là triều đình phải quyết tâm khai thác đại lục phía nam.

Triệu Húc nói:

- Vừa rồi Phú tướng công cũng nói, việc khai thác đại lục phía nam cần cómột khoản vốn rất lớn bỏ vào trước, nhưng hiện tại triều đình không có đủ tài lực lớn như vậy.

Phạm Ninh khẽ cười nói:

- Ý ngầm của Phú tướng công, chính là muốn vi thần đi thuyết phục Thái hậu, để Thái hậu chi tiền từ trong nội khố ra đầu tư vào đại lục phía nam, tới lúc đó bọn họ sẽ không có ý kiến đâu, nếu tài lực không đủ, vi thần có thể đi khuyên can Thái hậu.

Triệu Húc trầm tư một chút rồi nói:

- Hiện tại nhân khẩu của đại lục phía nam đã đạt hai trăm ngàn, có thể đi khai thác quặng sắt trước, rồi bắt đầu chế luyệni, sau đó vì nhân khẩu tăng lên, nên sản lượng cũng từ từ tăng lên?

- Khai thác mỏ đá trước thì có thể, nhưng muốn chế luyện kim loại lôn một thể, sợ rằng cần phải có được sự phối hợp của thợ thủ công.

Phạm Ninh dừng một chút rồi nói:

- Đại lục phía nam muốn trở thành nơi tài phú vĩnh cửu của Đại Tống, không bị người ngoài dòm ngó chiếm lĩnh, nơi đó ít nhất cần có năm triệu người trở lên, chia làm hai đạo, thành lập mười phủ, dùng thời gian ba mươi năm để hoàn thành, việc bệ hạ mở mang bờ cõi chắc chắn lưu danh muôn đời, được hàng tỉ dân tộc Đại Hán kính trọng và ngưỡng mộ.

Triệu Húc dù gì cũng là thanh niên trẻ tuổi, được Phạm Ninh một phen cổ vũ, trong lòng nhiệt huyết sôi trào lên, y chậm rãi gật đầu, nói

- Đây cũng là tâm nguyện trong lòng trẫm!

......

Từ ngự thư phòng đi ra, Phạm Ninh vừa ra khỏi Tử Vi điện, một tên thái giám chờ ở trước cửa, tiến lên hành lễ nói:

- Phạm tướng công, Thái hậu tuyên triệu!

Phạm Ninh vốn dĩ cũng định cầu kiến Thái hậu, nhưng không phải bây giờ, hắn cần phải trở về suy nghĩ, những không ngờ Tào Thái hậu lại muốn gặp hắn.

Phạm Ninh không còn cách nào, đành phải đi theo thái giám đến cung Từ An.

Một lát sau, Phạm Ninh được dẫn vào thiên điện, Tào Thái hậu ngồi ở phía sau một màn treo, đã chờ đợi hắn rất lâu.

Phạm Ninh tiến lên quỳ xuống hành đại lễ tham bái, nói:

- Vi thần Phạm Ninh vấn an Thái hậu!

- Tiểu Phạm tướng công miễn lễ bình thân!

- Tạ ơn Thái hậu!

Phạm Ninh đứng qua một bên, Tào Thái hậu thản nhiên cười nói:

- Phạm tướng công, chúng ta đã lâu không gặp rồi, nhưng bù lại Chu vương phi thường vào trong cung trò chuyện với ai gia.

- Là do vi thần sơ sót, vi thần nên thường xuyên đến hỏi thăm trưởng bối mới phải.

Tào Thái hậu cười cười hỏi:

- Trong khoảng thời gian này tiểu Phạm tướng công đang bận gì vậy?

Bình Luận (0)
Comment