Đại Tống Siêu Cấp Học Bá (Dịch Full )

Chương 1101 - Chương 1098

dai tong sieu cap hoc ba
Chương 1098
 

Mọi người cùng nâng ly uống một hơi cạn sạch, Triệu Húc lại châm đầy ly thứ ba, cao giọng nói:

- Nào, vì một năm mới khởi đầu mới, chúng ta cạn ly!

- Cạn ly!

Mấy ngàn viên quan nâng ly rượu, cùng nhau cạn sạch một hơi, Triệu Húc giơ cái ly rỗng cười nói:

- Các vị ái khanh mời thoải mái thưởng thức ngọc dịch trân tu, không say không nghỉ!

Yến tiệc năm mới bắt đầu, thiên tử Triệu Húc và Tào thái hậu chỉ uống hai chén, rồi vội vàng rời đi. Không còn thiên tử và thái hậu trong tiệc, các đại thần thoải mái trò chuyện, thoải mái uống rượu, đại tiệc năm mới mỗi năm, không ít đại thần uống tham, đều uống đến rất say, phải nhờ các hoạn quan giúp đỡ đưa về.

Chu Bội và người nhà cũng đã ăn cơm trưa, đang ngồi nói chuyện phiếm ở buồng sưởi, lúc này một nha hoàn vội vàng chạy tới, nói:

- Phu nhân, lão gia được đưa về đây rồi, hình như uống quá mấy chén.

Chu Bội thở dài, lại giống như năm ngoái, uống đến say xỉn mới về, nàng vội vàng cùng người nhà chạy ra ngoài phủ, chỉ thấy hai tên hoạn quan đang khoác vai người chồng say xỉn của mình đi vào, Chu Bội lên trước oán giận nói:

- Làm sao lại uống đến thế này trời?

Hoạn quan cười khổ nói:

- Khởi bẩm vương phi, đại thần kính rượu tiểu Phạm tướng công quá nhiều, ngài ấy thật sự tiếp đón không nổi!

- Cảm ơn hai vị công công, giao cho ta đi!

Chu Bội và Âu Dương Thiến mội trái một phải đón chồng, Chu Bội lại chỉ bảo đại quản gia đưa hoạn quan và phu xe mỗi người mười lượng bạc trắng, hoạn quan thiên ân vạ ta rồi đi.

- Chúng ta dìu phu quân đi đâu?

Âu Dương Thiến hỏi.

- Đi thư phòng đi, lầu sưởi mùi nặng, chắc chàng sẽ nôn.

Chu Bội lại sai A Nhã đi chuẩn bị thuốc giải rượu, hai người dìu chồng đi về thư phòng.

- Không cần nghiêm trọng như vậy, ta chỉ hơi uống nhiều hơn vài chén, tự ta đi được.

- Chàng còn chưa say hay sao, nói năng còn không rõ ràng nữa là.

Chu Bội oán hận nói.

- Đầu óc ta vẫn tỉnh táo, chỉ là đôi chân không nghe sai khiến thôi.

Phạm Ninh nói hơi nhiều, lại ôm lấy Âu Dương Thiến nói:

- Thiến tỷ, nói với nhạc phụ rồi, mai đến quý phủ ăn cơm tối, nàng chuẩn bị chút quà, ta không muốn quan tâm nữa.

- Cũng đâu cần chàng phải lo mấy chuyện vặt này, việc chính là uống ít thôi mới đúng.

- Trong tâm ta thấy vui nàng biết không, ta cảm thấy mình lại trở về trước kia.

- Năm ngoái chàng uống nhiều rồi cũng nói mình từ một nghìn năm trước tới đây, chắc năm nay chàng lại nói mình đến từ triều Hán đó, chúng ta đều đã nghĩ hộ chàng xong rồi.

Phạm Ninh được dìu vào thư phòng, ngồi luôn trên ghế tựa, trong thư phòng đã đốt chậu than, ấm áp hơn bình thường.

Phạm Ninh bỗng dưng đứng lên, che miệng chạy ra ngoài cửa, ngồi xổm ở góc tường nôn ọe. Chu Bội và Âu Dương Thiến giúp hắn nhẹ nhàng đấm lưng, A Nhã bưng đến thuốc giải rượu, Chu Bội chia đôi thuốc, một nửa đưa Phạm Ninh súc miệng, Phạm Ninh súc miệng xong, lại uống hết nửa thuốc còn lại, lúc này mới thoải mái hơn nhiều, khoác lấy hai thư tử rồi vào phòng, mấy nha hoàn chạy lại dọn rửa sạch sẽ sân nhà.

Phạm Ninh lại uống một cốc trà nóng, lắc lắc đầu nói:

- Cái thằng nhóc Tào Thi đó dẫn theo mấy chục tướng quân đến rót rượu cho ta, năm nay khai chiến, ta nhất định cho tên khốn kiếp này là người xông lên đầu thành.

- Phu quân đêm qua đã không ngủ rồi, hay là ngủ trước một lúc đi!

Phạm Ninh gật gật đầu, hắn quả thật cũng có chút buồn ngủ rồi.

Trong thư phòng còn có một chiếc giường lớn, hai người nhanh chóng trải xong giường, đỡ hắn nằm xuống, đắp kín đệm chăn, lúc này mới đóng cửa rời đi. Trước khi đi, Chu Bội cẩn thận chi li, đặc biệt mở một nửa cửa sổ để không khí lưu thông, không trong phòng đốt than lửa, rất nguy hiểm.

Chiều hôm sau, Phạm Ninh dẫn theo Âu Dương Thiến và hai đứa con nàng sinh là Phạm Chân Nhi và Phạm Sở đến phủ Âu Dương.

Ngày mai còn phải đi nhà họ Tào, ngày kia còn cần phải đi vài phủ tướng quốc ngồi một chút, năm mới năm nay, chắc hẳn là hắn sẽ không có mấy thời gian để nghỉ ngơi.

Xe ngựa chậm rãi dừng trước cửa phủ Âu Dương, con trưởng của Âu Dương Tu là Âu Dương Hoa dẫn theo vợ là Ngô thị ở cửa tiếp đón Phạm Ninh và em gái đến.

Âu Dương Hoa không xuất thân chính quy, nhờ quan hệ mà có chức quan, cho nên thăng chức khá chậm, mười mấy năm mới từ Chính bát phẩm thăng lên tòng lục phẩm, bây giờ là Tư nguyên ngoại lang Lễ bộ, chủ quan phát thi Giải cho các nơi, trong tay cũng có chút thực quyền.

Như hằng năm y phụ trách hạch định danh sách đi thi Giải của các châu, trong chừng mực có thể khống chế, chỉ hơi chút thả lỏng, một châu nào đó sẽ nhiều thêm vài suất.

Phạm Ninh từ trên xe ngựa xuống, nhìn thấy vợ chồng Âu Dương Hoa, liền cười nói:

- A Thiến, đại ca ở đây!

Âu Dương Thiến vội vàng cười nói:

- Đại ca, đại tẩu, đã lâu không gặp!

Ngô thị lên trước ôm lấy cánh tay của Âu Dương Thiến cười nói:

- Sắp nửa năm không gặp rồi, lần trước mời muội đến, muội lại nói có việc, được phong làm Thiên vương phi là ta mời không nổi muội nữa rồi?

- Đại tẩu đây là ý gì, lần trước thật sự có việc mà.

Âu Dương Thiến lại thì thầm bên tai đại tẩu hai câu, Ngô thị cười nói:

- Xem ra là ta hiểu nhầm em rồi, Chân Nhi đâu?

Phạm Chân Nhi lên trước hành lễ,

- Mợ!

- Ơi, lại cao thêm một chút, sắp sửa cao bằng mợ rồi, năm tới sẽ phải đi tìm nhà chồng rồi nha, đã có người mình thích hay chưa? Nói cho mợ biết, mợ thay con làm chủ!

- Mợ lại nói bậy bạ gì đó? - Phạm Chân Nhi xấu hổ đến đỏ mặt, kéo tay mẹ nhất nhất không bỏ.

Âu Dương Thiến thở dài,

- Con gái nhà muội là cải củ rỗng ruột, uổng công lớn đến từng này, thực ra vẫn còn là một đứa trẻ, lớn thế này rồi, vẫn chỉ chơi với sóc và nhím thôi!

- Nương, phụ thân đều đồng ý đó!

Âu Dương Thiến trừng mắt nhìn nói:

- Phụ thân con việc gì mà không đồng ý, đợi con năm mươi tuổi rồi, phụ thân con vẫn sẽ đồng ý đó.

- Ai năm mươi tuổi chứ?

Phạm Ninh ở bên cạnh nói chen vào.

Âu Dương Thiến gắt giọng,

- Chàng mau vào đi, phụ nữ nói chuyện, chàng quản nhiều như vậy làm gì?

Âu Dương Hoa dắt tay cháu ngoại Phạm Sở hỏi ngắn hỏi dài, Phạm Sở năm nay tám tuổi, cũng là một đứa trẻ biết lễ phép từ nhỏ, giơ tay nhấc chân đều tỏ ra là con nhà gia giáo.

Lúc này, Phạm Ninh phát hiện chỗ cột ngựa trong ngoài phủ đều cột mười mấy con ngựa, liền hỏi:

- Hôm nay còn khách nữa sao?

Âu Dương Hoa áy náy nói:

- Vốn ban đầu là không có, nhưng một nhóm học sinh của phụ thân đến chúc Tết, cũng khó từ chối, em rể, hôm nay thật xin lỗi rồi.

- Như vậy cũng không sao cả, đón Tết nhộn nhịp chút là việc tốt, mọi người đều nhớ ân sư, là tâm ý của bọn họ mà!

Phạm Ninh cười, lại hỏi đến:

- Dương Châu đã gia tăng phát suất thi Giải chưa?

Âu Dương Hoa gật gật đầu,

- Đã phê xong rồi, trước Tết đã phát cho Dương Châu, ban đầu bọn họ là 35 suất, bây giờ gia tăng lên thành 50 suất, giống như phủ Bình Giang, khiến cho nhiều nơi khác đều không phục, nói triều đình thiên vị.

Bình Luận (0)
Comment