Không khí trong đại sảnh vô cùng sôi động, mọi người đều tranh nhau để hỏi, Thái Kinh một lần nữa lại lấy được tư cách đặt câu hỏi.
- Người trẻ đều ủng hộ biến pháp, nhưng nghe nói Phạm tướng công kiên quyết phản đối biến pháp, còn đối đầu với Vương tướng công trên báo chí, điều này có thể cho rằng Phạm tướng công thuộc phe bảo thủ không?
- Điều này thì Thái huyện úy hiểu nhầm rồi, trên báo chí ta đối đầu không phải Vương tướng quốc của phe biến pháp, mà là Tư Mã tướng công của phe bảo thủ, tuy nhiên, ta thực sự không phải phe biến pháp, nhưng cũng không phải phe bảo thủ.
- Tiểu Phạm tướng công là phe cải tiến, chúng ta đều biết mà.
Có người cướp lời, trên đại sảnh đều cười rộ lên.
Phạm Ninh vừa cười vừa khua khua tay,
- Mọi người có thể có một chỗ nhầm lần, đều nghĩ rằng có biến pháp là được, đều nghĩ Đại Tống bây giờ chỗ nào đang bảo thủ cứng nhắc, liên lụy đến triều đình và bách tính, nhất định phải phá bỏ, thay đổi nó triệt để. Chính vì vậy người trẻ đều ủng hộ biến pháp, nhưng ta muốn nói với mọi người, rất nhiều lúc biến pháp chưa chắc đã là một việc tốt.
- Tiểu Phạm tướng công có thể đưa ra một ví dụ không?
Bên cạnh có một sĩ tư trẻ tuổi nói.
Phạm Ninh gật gật đầu
- Lấy luôn Bảo Giáp vừa rồi đi! Mười hộ thành giáp, trăm hộ thành bảo, 300 hoặc 500 hộ là một đại bảo, lập đô bảo chính, mười huyện thí nghiệm, gần như mỗi một hương đều xuất hiện một nha môn mới, bảo nha, bên dưới có mấy chục tên bảo đinh, vậy ta hỏi mọi người, tiền chi cho đô bảo chính, bảo nha và bảo đinh sẽ lấy từ đâu ra?
- Tài chính triều đình chỉ chi tới huyện, vậy thu nhập của bảo nha đến từ đâu? Thực tế chứng minh, chi tiêu của bảo nha đều chia đều cho mỗi nhà mỗi hộ, không cho, bảo đinh sẽ lấy bò lấy dê, bách tính kiện đến trong huyện, trong huyện lại không xử, người lại còn coi là điêu dân mà phạt đánh, vì sao? Mọi người có biết nguyên nhân không?
Trong đại sảnh im phăng phắc, Phạm Ninh chậm rãi nói:
- Đại Tống từ khi lập quốc đến nay, khống chế tài chính đều rất nghiêm ngặt, mỗi huyện hầu như đều không có tiền thừa, huyện nha cũ kĩ, không có tiền tu sửa, các huyện quan chỉ có thể dựa vào bổng lộc để sống, bị ép thanh liêm, nhưng sau khi có bảo nha, quan lại các huyện có thêm một nguồn tiền vào, bảo nha cống tặng, bảo nha lấy của nông dân mười lượng bạc trắng, huyện nha ăn được bốn lượng, như thế này thì các quan nha đều béo núc ních, tên nào cũng mặt mũi tươi cười, giơ cao hai tay ủng hộ biến pháp, vì vậy các vị quan kiên quyết phản đối luật Thanh Miêu đều ở triều đình, dưới địa phương rất ít có phản đối, bây giờ mọi người biết nguyên nhân rồi chứ? Còn nói biến pháp là chuyện tốt, bảo thủ là chuyện xấu không?
Trong sảnh im phăng phắc, lặng ngắt như tờ, mỗi người đều đang trầm tư, Phạm Ninh hôm nay đã dạy cho bọn họ một bài học sâu sắc.
Sĩ tử đều biết ân sư muốn mời con rể ăn cơm, mọi người lần lượt cáo từ ra về.
Thái Kinh lên trước cúi người hành lễ nói:
- Xin hỏi Phạm tướng công, bây giờ ra hải ngoại làm quan có còn ưu đãi như trước kia không?
- Thái huyện úy đang chỉ ưu đãi ở mặt nào?
- Chính là ở phương diện chuyển chính?
Phạm Ninh cười tủm tỉm nói:
- Bây giờ chế độ mới của triều đình quy định, quan viên khoa cử 5 năm đều có thể chuyển chính, nhưng làm quan hải ngoại thực sự có ưu đãi, đi hải ngoại làm quan, ba năm đã có thể chuyển chính, không nhẽ Thái huyện úy có hứng thú?
Thái Kinh gật gật đầu:
- Ty chức là tiến sĩ của năm nay, còn phải làm quan gần 5 năm nữa mới có thể chuyển chính, nếu như có thể đi hải ngoại làm quan, có thể mau chóng chuyển chính.
Phạm Ninh cười nói:
- Kể cả bây giờ ngươi đăng ký được phê chuẩn, cũng phải đến xuân mới được ra biển, ở hải ngoại làm quan ba năm, trên thực tế ngươi cũng chỉ có thể chuyển chính lên sớm hơn một năm, hơn nữa nhiệm kỳ hải ngoại ít nhất 5 năm, lợi hại trong đây ngươi phải suy nghĩ cẩn thận.
Thái Kinh chần chừ một chút nói:
- Ty chức cảm thấy làm quan hải ngoại có thể rèn luyện năng lực của mình.
Phạm Ninh âm thầm gật đầu, Thái Kinh này đúng là có tầm nhìn và gan dạ, biết làm quan hải ngoại lí lịch sẽ tốt hơn, Phạm Ninh liền cười nói:
- Bây giờ chủ yếu là Nam đại lục cần quan viên, ngươi muốn đi hải ngoại làm quan, chỉ có thể đi Nam đại lục, nếu như ngươi đồng ý, ta có thể giúp ngươi nhắc qua với bộ Lại, để đăng ký của người nhanh chóng được thông qua!
- Ty chức đồng ý, lần này ty chức vào kinh chính là vì việc này, sẽ nhanh chóng đệ đơn đăng ký, cảm ơn Phạm tướng công giúp đỡ.
Thái Kinh cúi người hành lễ thật sâu, rồi mới cáo từ rời đi!
Xuân tới xuân đi, hoa rơi vội vàng, thoắt cái đã đến nửa đầu tháng tư.
Đại Tống lại lần nữa sửa niên hiệu thành Hy Hòa, ý chỉ cả nhà đoàn viên, mong thu phục Vân Châu, để mười sáu châu U Vân tất cả đều trở về với Đại Tống.
Vân Châu chính là Đại Đồng phủ, Liêu Quốc đổi thành Tây Kinh, là trọng trấn của miền Tây nước Liêu, trên thực tế, nước Liêu chưa có ý định từ bỏ Tây Kinh.
Mặc dù tài chính nước Liêu khó khăn, mộ binh khó khăn, nhưng nước Liêu vẫn có thể dùng phương thức áp đảo để triệu tập 30000 quân đội của Tuyên Châu từ các châu trên đường Đông Kinh như Hoàn Châu, Chính Châu, Lục Châu, Định Châu và Tuyên Châu, bố trí ở Phủ Đại Đồng, gia tăng phòng ngự ở phủ Đại Đồng, khiến binh lực quân Liêu ở phủ Đại Đồng từ 20000 người lên 50000 người.
Buổi sáng hôm nay, một đội kỵ binh xuôi đường rìa của một khu rừng phi như bay, đội kỵ binh khoảng 50 người, là một đội thám báo điển hình của quân đội Đại Tống, trải qua mấy năm chiến tranh, ngựa chiến của quân Tống gia tăng đáng kể, ngựa chiến toàn quân đạt đến 400000 con, cơ bản một nửa binh sĩ trở lên đều được trang bị ngựa chiến, tuy rằng rất nhiều binh binh không phải kỵ binh, nhưng sau khi trang bị ngựa chiến, tính cơ động của quân đội được tăng cường nhanh chóng.
Ví dụ như mười vạn Tây quân từ lộ Thiểm Tây điều động đến lộ Hà Bắc, chỉ vỏn vẹn mất mười ngày, mười vạn đại quân người người đều trang bị ngựa chiến.
Trước mắt quân Tống bổ trí ở Ứng Châu – nằm ở mặt nam của phủ Đại Đồng 85000 quân đội, do lão tướng Dương Văn Quảng thống lĩnh, năm mươi tên lính thám báo liền xuất phát từ Ứng Châu, một đường hướng Bắc lên đến phủ Đại Đồng, tra xét tình báo quân địch.
Quân thám báo của Đại Tống có hai loại, một loại là thám báo nằm vùng, ẩn vào trong thành, dùng các loại thân phận để yểm hộ nhằm theo dõi tình báo, một loại khác là thám báo vòng ngoài, đội 50 tên kỵ binh này là thám báo vòng ngoài.
Trên thực tế, Trong thành Đại Đồng từ lâu đã có thám báo nằm vùng của quân Tống du nhập, bọn họ không ngừng đưa đến tình báo, nhưng dựa theo chế độ tình báo, một số tình báo vẫn cần tình báo vòng ngoài xác minh, ví dụ như trang bị của quân địch, v.v…
Từ Ứng Châu một đường lên hướng Bắc đều nằm trong bồn địa Đại Đồng, địa thế bằng phẳng, khí hậu khô hạn. Cũng không biết từ lúc nào, bằng kênh ngạch gì, cây ngô của Đại Tống được truyền vào nước Liêu, trong phủ Đại Đồng lại càng được trồng trọt rộng rãi, nó rất hợp với địa chất và khí hậu của phủ Đại Đồng. Cộng thêm sản lượng lại cao, cho nên phổ cập rất nhanh tại nơi đây, lúc mạch của hằng năm không còn nhìn thấy, khắp nơi chỉ còn những cánh đồng ngô mênh mang vô tận.