Đại Tống Siêu Cấp Học Bá (Dịch Full )

Chương 1115 - Chương 1112

dai tong sieu cap hoc ba
Chương 1112
 vipTruyenGG.com

Y đột nhiên hung hăng đập bàn, nghiến răng nghiến lợi nói:

- Đại trượng phu làm đã làm rồi, có gì phải hối hận?

Một lúc lâu sau, Triệu Húc ban thánh chỉ, đồng ý Phạm Ninh từ chức Bắc chinh Đại nguyên soái, chức Xu Mật Sứ, chuyển Phạm Ninh làm Long Đồ Các Đại học sĩ, và Trung thư môn hạ Bình chương sự, đây là để giữ lại tư cách Tướng quốc của hắn, ngoài ra phong hắn làm Thái sư.

Từ sau khi Triệu Húc lấy được quyền bổ nhiệm và miễn nhiệm quan viên Tam phẩm trở lên từ trong tay Thái hậu một tháng trước, đây là lần đầu tiên y sử dụng quyền nhân sự.

Tin tức truyền ra, triều đình và dân chúng xôn xao, Phạm Ninh từ chức chủ soái dẫn binh tất nhiên khiến cho người khác giật mình, nhưng Phạm Ninh từ chức Tướng cũng làm cho người ta khiếp sợ.

Sau khi cải cách chức quan, triều đình chú trọng việc thống nhất quyền hạn, mặc dù cải cách này là cả quá trình, nhưng ít ra cấp bậc Tướng quốc này đã xác định rõ rồi.

Tể tướng Đại Tống là Tả Hữu Phó xạ gồm Trung thư lệnh hoặc là Môn hạ Thị trung, mà Phó tướng Đại Tống là Trung thư Thị lang, Môn hạ Thị lang cùng với Thượng thư Tỉnh tả hữu thừa, lại thêm một Xu Mật Sứ, tổng cộng bảy Tướng quốc, bao gồm hai Tả hữu Tể tướng và bốn Phó tướng cùng với một Phó tướng Xu Mật Sứ.

Phạm Ninh là Long Đồ Các Đại học sĩ đảm nhiệm Bình chương sự Trung thư môn hạ, tuy vẫn giữ lại được tư cách Tướng quốc, nhưng chỉ hưởng đãi ngộ tương đương với cấp Phó quốc đời sau, hắn đã không thể tham gia bỏ phiếu Tri Chính Đường, cũng không thể tham gia nghị sự Tướng quốc, Thái sư càng là một loại chức quan danh dự, ở mức độ nào đó, Phạm Ninh đã từ đi tất cả quyền chức trong triều.

Nếu Phạm Ninh sáu bảy mươi tuổi thì cũng thôi, nhưng hắn vẫn còn trẻ như vậy, điều này không tránh được khiến người khác thở dài, cũng không tránh được làm cho người khác suy nghĩ xa xôi.

Phú Bật ở trước cửa lớn của Xu Mật Viện chặn Phạm Ninh lại, ông kéo Phạm Ninh qua một bên, giọng gấp gáp nói:

- Ngươi rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?

Phạm Ninh khẽ cười nói:

- Phú Tướng công tới thật đúng lúc, ta còn không biết quan phòng mới của ta ở đâu? Tướng công có thể chỉ giúp một chút không.

- Ít đùa cợt cho ta, ta đang nói nghiêm chỉnh đó.

Phạm Ninh ngẩng đầu nhìn sắc trời, cười nói:

- Chi bằng cùng nhau đi uống một chén đi!

Phú Bật thấy hai bên có người, biết nơi này quả thật không phải nơi để nói chuyện, liền vung tay lên:

- Đi Chu lầu!

Phạm Ninh và Phú Bật đi tới biệt phòng Chu lầu, hai người ngồi xuống bàn, tửu bảo mang rượu nho lên cho bọn hắn trước.

Phạm Ninh rót đầy một chén rượu cho Phú Bật nói:

- Tổ mẫu ta năm nay sức khỏe yếu rồi, bà đã qua tuổi bát tuần, ta muốn đi thăm bà.

- Bà ở Bắc đảo?

Phạm Ninh gật gật đầu:

- Bà đã không thể ngồi thuyền về quê nhà nữa, chỉ đành ta qua đó.

Phú Bật nhìn chăm chú Phạm Ninh một lúc nói:

- Đây chỉ là lấy cớ!

- Đây quả thật chỉ là cái cớ, nhưng Thiên tử lại phê chuẩn rồi, ngài nói thế nào?

Phú Bật nghe hiểu được ngụ ý của Phạm Ninh:

- Ngươi muốn nói, thật ra là Thiên tử muốn bãi miễn chức vụ của ngươi?

Phạm Ninh cười cười:

- Ta không nói như vậy, là Phú Tướng công tự mình nghĩ ra.

- Được rồi! Cho dù ta tự nghĩ ra, nhưng ta muốn biết vì sao?

- Phú Tướng công chẳng lẽ còn không nghĩ ra được?

Phú Bật mở to hai mắt nhìn, một lúc sau bật ra bốn chữ:

- Công cao lấn chủ!

Phạm Ninh nhìn chăm chú rượu nho trong chén cười nói:

- Vị rượu nho này quả thật không tệ, trước đây lại không hề biết, ta phải mang mấy bình đi Bắc đảo.

Phú Bật ngẩn người một lát, thở dài một tiếng nói:

- Đúng là tự làm khổ mình?

Phạm Ninh uống một hơi cạn sạch rượu nho, khẽ cười nói:

- So với bị nghi kỵ, chi bằng ra đi, đây đối với ta không phải là một lối thoát sao?

- Nhưng Đại Tống phải làm sao?

Phạm Ninh lắc đầu:

- Phú Tướng công quá lo rồi, Đại Tống nhân tài đông, sẽ không bởi vì thiếu ai đó mà không làm nên chuyện, ta vắng mặt, sẽ có chủ soái khác, hơn nữa đại thế Liêu quốc đã mất, chỉ cần xuất binh thận trọng, sẽ không có vấn đề gì, Phú Tướng hà tất phải lo lắng?

- Ta sao có thể không lo lắng được chứ?

Phú Bật quả thật không có cách nào, ông biết chuyện đã đến nước này, khó có thể xoay chuyển, chỉ đành hỏi:

- Ngươi định khi nào thì đi Bắc đảo?

- Chuẩn bị một chút, nửa tháng sau đi!

Phạm Ninh thấy Phú Bật ưu tư khó dứt, liền cười nói:

- Bây giờ giữa Bắc đảo và Đại Tống cũng đã xây xong trạm chim bồ câu, nếu có việc gấp, có thể thông qua chim bồ câu liên lạc.

Phú Bật yên lặng gật gật đầu, ông vốn tưởng rằng Phạm Ninh vì nguyên nhân gì đó mà từ chức, có thể khuyên hắn, nhưng lại không ngờ rằng, hắn lại bởi vì công cao lấn chủ, việc này không cách nào khuyên được rồi.

Phú Bật là một lão quan, ông biết rằng có một số ranh giới không thể đụng vào, công cao lấn chủ chính là ranh giới của Thiên tử, một khi Thiên tử có cảm nhận này, vậy thì phải nhanh chóng rời đi, Phạm Ninh rời đi không nghi ngờ gì nữa chính là hành động sáng suốt.

- Được rồi! Chuyện này ta sẽ báo cho các tòa soạn báo, để bọn chúng chớ đăng báo nữa, để tránh rước lấy khiển trách không cần thiết.

Phạm Ninh có chút kinh ngạc cười hỏi:

- Quan phủ còn có thể khống chế dư luận sao?

Phú Bật lắc đầu:

- Chỉ có thể nói tận lực, nếu bọn họ có thể chú ý đại cục dĩ nhiên tốt nhất, nếu bọn họ nhất định muốn đưa tin, chúng ta cũng không có cách nào.

***

Sự thật chứng minh, cố gắng của Phú Bật cũng không có một chút tác dụng, trưa ngày tiếp theo, gần như tất cả báo chí đều đưa tin trang đầu, Phạm Ninh từ chức Tướng, cũng từ đi chức Chinh bắc Đại nguyên soái.

Trong một thời gian, dư luận triều đình và dân chúng náo động, chuyện này trở thành tiêu điểm bàn tán của toàn bộ kinh thành, các tờ báo đều viết hết bài bình luận này đến bài khác, phân tích nguyên nhân Phạm Ninh từ chức, mặc dù lý do phía quan phủ đưa ra là bởi vì nguyên nhân gia đình, nhưng rất nhiều bình luận sắc bén đều chỉ ra, Phạm Ninh liên tiếp lập kỳ công, chức quan của hắn đã phong không thể phong, đã đến mức công cao lấn chủ rồi.

Những bình luận này cũng trở thành cơ sở để quán trà, quán rượu bàn tán về việc này, người càng có học thức lại lo lắng, một khi Phạm Ninh thôi chức, có ảnh hưởng đến cuộc chiến Đại Tống với Liêu quốc không.

Lúc xế chiều, Thiên tử Triệu Húc đang thương nghị với Vương An Thạch chọn người làm Chinh bắc chủ soái, Triệu Húc suy tính là Phú Bật, nhưng Vương An Thạch lại ra sức đề cử Phó tướng Hàn Giáng làm Chinh bắc chủ soái.

- Bệ hạ, cuộc chiến diệt Hạ mặc dù là Phạm Ninh là chủ đạo, nhưng Hàn Tướng công là phó soái, đảm nhiệm trọng trách tấn công Tây Hạ từ phía nam, thực tế chứng minh y có kinh nghiệm thống lĩnh mấy chục vạn đại quan, mặc dù Phú Tướng công cũng có kinh nghiệm, nhưng lão dù sao tuổi tác đã cao, chỉ sợ tinh lực và thể lực đều không thể để cho lão xuất chinh dẫn quân nữa.

Triệu Húc gật gật đầu, Phú Bật quả thật có chút già quá rồi.

Lúc này, có thái giám ở cửa hô lên:

Bình Luận (0)
Comment