Đại Tống Siêu Cấp Học Bá (Dịch Full )

Chương 1117 - Chương 1114

dai tong sieu cap hoc ba
Chương 1114
 

- Phu quân, cha thiếp đến rồi!

Trong lòng Phạm Ninh thầm thở dài, việc mình từ chức ảnh hưởng quá lớn, đến Âu Dương Tu trước giờ không màng danh lợi cũng bị kinh động.

- Nhạc phụ ở đâu?

- Ở phòng khách lầu Thúy Vân, đã tới được một lúc rồi.

Phạm Ninh gật gật đầu:

- Ta đi gặp người.

Phạm Ninh bước nhanh về phía lầu Thúy Vân, Âu Dương Thiến vội đuổi theo vài bước nói:

- Phụ thân là hỏi chuyện phu quân từ chức.

- Ta có thể nghĩ đến, người còn hỏi gì không?

- Sau đó chính là hỏi chuyện chúng ta đi Bắc đảo, người hỏi thiếp, có phải cả nhà cùng đi Bắc đảo không.

- Vậy nàng trả lời sao?

- Thiếp không giấu người, nói thật cho cha biết, cả nhà quả thật dự định cùng đi Bắc đảo.

- Sau đó thì sao?

- Không có sau đó nữa, phụ thân không tỏ thái độ gì, chỉ đợi phu quân quay về, phu quân, có phải thiếp nói sai rồi không?

Phạm Ninh cười nói:

- Đương nhiên không nói sai, chuyện này vốn không nên giấu diếm người.

- Nhưng... Thiếp có chút lo lắng phụ thân sẽ phản đối.

- Sẽ không đâu, nàng yên tâm đi! Phụ thân nàng là người hiểu chuyện, người biết tại sao ta phải đưa ra quyết định này.

Hai vợ chồng nói xong, liền đi tới lầu Thúy Vân, Phạm Ninh từ xa đã thấy nhạc phụ Âu Dương Tu đang khoanh tay đứng ở trước đỉnh Thúy Vân thưởng thức khối đá đệ nhất kinh thành này.

Phạm Ninh đi lên trước áy náy nói:

- Để nhạc phụ đợi lâu rồi!

Âu Dương Tu chỉ vào đỉnh Thúy Vân vuốt râu cười nói:

- Mỗi lần nhìn khối kỳ thạch này, đều có một ý nghĩ mới, làm cho người ta sáng cả hai mắt, không hổ là kỳ thạch đệ nhất kinh thành.

- Nếu nhạc phụ thích, thì tặng cho nhạc phụ!

Âu Dương Tu lắc đầu:

- Con tặng cho ta làm gì, ta còn có thể ngắm được mấy năm nữa chứ, con tự mang đi đi!

Phạm Ninh im lặng, trong lời nói của Âu Dương Tu có ý, xem ra trong lòng của ông đã hiểu rồi.

Âu Dương Thiến phía sau vội vàng nói:

- Phu quân, mời phụ thân đi vào ngồi đi!

Phạm Ninh gật gật đầu, vội vàng đưa tay mời:

- Nhạc phụ, mời vào phòng trong đại sảnh nói chuyện.

Âu Dương Tu vuốt râu cười, xoay người đi về phía trong đại sảnh.

Hai người cha vợ con rể ngồi trong đại sảnh, Âu Dương Thiến vội vàng sắp xếp hầu gái dâng trà, Âu Dương Tu cười nói:

- Thiến nhi, con đi làm việc đi! Ta với A Ninh nói chuyện một chút.

Âu Dương Thiến nhìn nhìn chồng, Phạm Ninh khẽ gật đầu, Âu Dương Thiến đành phải rời đi.

Âu Dương Tu lắc đầu cười nói:

- Còn phải nghe chồng nữa, người làm cha như ta đúng là chẳng có tiếng nói gì nữa rồi.

Phạm Ninh vội vàng giải thích:

- A Thiến vẫn luôn rất quan tâm tôn trọng nhạc phụ đại nhân.

- Không cần giải thích, điều này rất bình thường, ta một chút cũng không để tâm.

Dừng một chút, Âu Dương Tu lại hỏi:

- Thiến nhi nói con bị Thái hậu triệu kiến, Thái hậu giữ con lại sao?

Phạm Ninh trầm ngâm một chút nói:

- Người có ý này, nhưng cuối cùng vẫn không miễn cưỡng con.

Âu Dương Tu gật gật đầu:

- Ta cũng nghĩ như vậy, Thái hậu chung quy cũng phải để ý đến thể diện của Thiên tử.

- Dự định khi nào thì đi Bắc đảo?

Âu Dương Tu lại cười hỏi.

- Thu dọn một chút, khoảng nửa tháng sau! Đội tàu mới đến Tuyền Châu, bọn họ còn phải vòng đến Dương Châu, thuyền viên cần nghỉ ngơi vài ngày, nửa tháng sau xuất phát.

Phạm Ninh có chút khó hiểu, hắn cười nói:

- Con cho rằng nhạc phụ cũng muốn khuyên con ở lại.

Âu Dương Tu lắc đầu:

- Có gì tốt đâu mà khuyên, hơn nữa, nhất định con còn phải quay về, làm sao có thể cứ như vậy nói đi là đi.

- Tiểu tế trước khi từ vị trí Tể tướng cũng không có thương lượng với nhạc phụ đại nhân, trong lòng tiểu tế quả thật hổ thẹn.

- Việc này cũng không hề gì.

Âu Dương Tu ôn hòa cười nói:

- Thật ra con từ chức rời đi, cũng ở trong dự liệu của ta.

Thấy con rể tỏ vẻ khó hiểu, Âu Dương Tu nhấp một ngụm trà, rồi chậm rãi nói:

- Mấy năm nay gia tộc con và gia tộc Chu thị lên kế hoạch, từng bước rời khỏi Đại Tống, mọi người đều thấy rõ, ta cũng rất rõ, chỉ là mọi người không nói mà thôi, ta đã biết, con sớm hay muộn cũng sẽ rời đi, chỉ là không ngờ rằng ngày này lại đến nhanh như vậy.

Phạm Ninh nhất thời im lặng, thật ra hắn cũng biết chuyện thế này khó có thể giấu được con mắt của người có tâm, hắn ban đầu dự định dùng thời gian mười năm từng bước rút lui, nhưng bây giờ Thiên tử đối với hắn đã có hiềm nghi rồi, đối với hắn mà nói chính là cơ hội tốt nhất để rời đi.

Âu Dương Tu lại cười nói:

- Với tài hoa của con, sẽ không sống dưới người khác, con rời đi đối với Thiên tử, đối với con đều là chuyện tốt, cho nên hôm nay ta không phải là đến để khuyên ngăn con.

Phạm Ninh yên lặng gật gật đầu, Âu Dương Tu nhìn Phạm Ninh một cái lại nói:

- Hiền tế, hôm nay ta tới cửa, thật ra là có chuyện muốn nhờ!

Phạm Ninh vội vàng nói:

- Nhạc phụ nói nghiêm trọng rồi, có chuyện gì cứ việc dặn dò tiểu tế!

Âu Dương Tu thở dài một tiếng nói:

- Ta cả đời có sáu đứa con, trong đó trưởng tử và trưởng nữ là vợ trước sinh ra, thê tử hiện giờ thế lại khá mạnh, càng bất công, tình hình trong nhà ta không nói con cũng biết, thân thể ta không khỏe, tuổi đã cao, phỏng chừng cũng sẽ không thọ được lâu.

- Nhạc phụ ngàn vạn lần đừng nói như vậy, điều dưỡng tốt, sống thêm hai ba mươi năm không có vấn đề gì.

- Con không cần khích lệ ta, ta cũng không sợ chết, hơn nữa ta cả đời công thành danh toại, chết cũng không hối tiếc, nhưng ta duy nhất không yên lòng về trưởng tử, nó không phải xuất thân chính quy, hơn nữa người mà ta đắc tội rất nhiều, vài lần có cơ hội thăng quan đều bị chèn ép lại, nó ở vị trí Khảm thượng Tòng lục phẩm này quanh quẩn đã nhiều năm rồi, đoán chừng cũng không thăng lên được nữa, lại càng không cần phải nói đến ngũ phẩm, ta cũng không trông mong gì, trong lòng nó cũng tự hiểu, hiền tế, ta khẩn xin con dẫn nó đi theo đến Bắc đảo.

Phạm Ninh kinh ngạc, hóa ra nhạc phụ muốn để trưởng tử Âu Dương Hoa đi cùng với mình đến Bắc đảo, điều này quả thật nằm ngoài dự liệu của hắn, tuy nhiên ngẫm nghĩ lại cũng không kỳ lạ, Âu Dương Tu quả thật thân thể gay go rồi, không phải tướng trường thọ, đoán chừng không được mấy năm nữa.

Một khi ông qua đời, trưởng tử Âu Dương Hoa gần như hai bàn tay trắng, hơn nữa Âu Dương Tu đắc tội quá nhiều người, cuộc sống của Ân Dương Hoa sẽ khổ sở, ông mới muốn để trưởng tử đi cùng với mình.

Phạm Ninh trầm ngâm một chút hỏi:

- Con rất sẵn lòng vì phụ thân giải quyết lo âu, đưa đại ca đi, chỉ là bản thân huynh ấy có đồng ý vứt bỏ chức quan đi Bắc đảo không?

- Ta đã nói với nó rồi, nó rất bằng lòng, vợ con cũng bằng lòng.

Phạm Ninh gật gật đầu:

- Được! Con đồng ý với nhạc phụ, đưa cả nhà đại ca đi Bắc đảo, bây giờ huynh ấy nên thu dọn rồi, nửa tháng sẽ chúng ta sẽ chính thức khởi hành.

- Cẩn thận, từ từ thả xuống!

Trước lầu Thúy Vân, quản gia lớn tiếng hô lớn, mười mấy lực sĩ vận chuyển chuyên nghiệp ở bốn phía kéo dây thừng dài, đỉnh Thúy Vân từ từ bị thả xuống, có ba mươi mấy người khác ở phía dưới nâng lên, đưa đỉnh Thúy Vân nặng mấy nghìn cân đến bên cạnh bờ, cẩn thận đặt ở trên cỏ.

Bình Luận (0)
Comment