Đại Tống Siêu Cấp Học Bá (Dịch Full )

Chương 1126 - Chương 1123

dai tong sieu cap hoc ba
Chương 1123
 

Thì ra là thế, hai người Phạm Ninh tới một bàn gần cửa sổ ngồi xuống, Phạm Ninh cười hỏi:

- Nơi này có rượu gì?

- Tiểu điếm cung cấp rượu cam quýt, rượu nho, rượu trong và rượu trắng.

Cô gái Nhật Bản đem một tờ thực đơn và bút than cho Phạm Ninh, Phạm Ninh rất kinh ngạc, không ngờ giống hậu thế, trực tiếp đánh dấu vào thực đơn.

Minh Nhân cười giải thích:

- Chủ yếu là Hán ngữ các cô không phải là quá tốt, rất phức tạp không ứng phó qua nổi việc gọi món ăn, cho nên mới nghĩ tới biện pháp này, thế này cũng rất thuận tiện.

Phạm Ninh suy nghĩ một chút nói:

- Vậy cho một bình rượu trong, thêm năm sáu món ngon, sau cùng mang thực đơn lên, ta muốn nhìn giá tiền một chút.

Bên cạnh Minh Nhân vừa gọi món, vừa bổ sung:

- Thịt dê xào hành tây và cá quái biên của bọn họ không tồi, thịt bò cách thủy cũng gọi một suất đi.

- Vậy đi

Nàng ta tiếp nhận thực đơn, liền vội vàng đi.

Không bao lâu, nàng ta đưa cốc lên, đồng thời lên ba món nguội để nhắm rượu, vịt rang, gà quay, bò xào và rau trộn rong biển.

Minh Nhân rót cho Phạm Ninh một chén rượu đầy, Phạm Ninh uống một hớp nhỏ, gật gật đầu:

- Đúng vậy, là rượu trong, có điểm giống Bách Hương Ngọc dịch của Chu lầu.

Minh Nhân đem thực đơn đưa cho Phạm Ninh, Phạm Ninh vừa uống rượu, vừa nhìn kĩ thực đơn, nơi này đồ ăn rất phong phú, có hơn một trăm loại, còn bao gồm thịt luộc bánh nướng, bánh nướng hoa sen, bánh phù dung, bánh bao thịt dê, bánh viên thịt tôm tươi… đó là món chính, còn có đủ loại đồ uống, nước dừa, nước vải, nước cam quýt, nước mía, nước đậu xanh, kẹo thơm…, trên cơ bản không khác gì quán rượu của kinh thành.

Tuy nhiên giá cả có đắt có rẻ, thịt dê bò khá rẻ, kinh thành căn bản là không được ăn thịt bò, thịt lợn hơi đắt, giá tiền của gà vịt thì tương đối, mà giá tiền của hải sản chỉ bằng hai phần mười của kinh thành.

Trong các đồ uống nước dừa rẻ nhất, năm văn tiền một cốc lớn, kinh thành muốn mua một quả dừa ba trăm tiền, những đồ uống khác đều đắt hơn kinh thành, tuy nhiên rượu trong rất rẻ, nhưng rượu nho rất đắt, ít nhất là gấp ba kinh thành.

Lại nói tiếp luôn, chỉ cần không gọiđồ ăn đắt tiền, rượu và đồ ăn thật sự rất no, có thể sánh gần bằng Đại Tống.

Phạm Ninh chợt phát hiện một đặc điểm, trong thực đơn rõ ràng không có món ăn dân dã, hắn hơi khó hiểu hỏi:

- Tại sao trong thực đơn không có món ăn dân dã?

Minh Nhân cười khổ một tiếng nói:

- Đệ muốn ăn thịt chuột túi cũng có, gấu cũng có, thịt đà điểu và trứng thì không có người ăn, đều là những món của đại lục phía nam, đệ muốn ăn ta chuẩn bị cho đệ.

Phạm Ninh vỗ vỗ cái trán, tự mình hồ đồ rồi, nơi này tại sao có thể có thịt thỏ, thịt lộc?

Minh Nhân lại nói:

- Đệ khoan hãy nói, năm trước ta nếm qua thịt cá voi một lần, thật không thể ăn, tuy nhiên dầu cá có thể dùng làm xà phòng thơm, ở biển cũng có vài đặc sản, qua một thời gian ngắn ta sẽ cho đệ nếm thử một chút.

Phạm Ninh lại uống một hớp rượu hỏi:

- Dân bản xứ một tháng có thể kiếm được bao nhiêu tiền?

- Vậy phải xem ngành nghề, ví dụ quặng mỏ, tinh luyện kim loại, tinh rèn kiếm được tương đối nhiều, một tháng có thể kiếm mười mấy lượng bạc, ở công trường khác có chút thấp, nhưng cũng tầm bảy tám lượng bạc, thấp nhất là dệt, một tháng chỉ có ba lượng, nếu vất vả một chút có thể kiếm được năm lượng bạc, đây là bởi vì đó là các công nhân nữ Nhật Bản, tuy nhiên thu nhập này rất thảo mãn các cô ấy, hơn nữa công trường còn bao ăn ở, thức ăn cũng không tệ lắm.

- Như các cô ấy có thể kiếm được nhiều hay ít?

Phạm Ninh chỉ chỉ mấy cô gái Nhật Bản chạy bàn.

- Họ là dựa theo ngày tính tiền, mỗi ngày trăm văn tiền, một tháng có thể nghỉ hai ngày, nếu như muốn nghỉ nhiều, vậy không có lương, đương nhiên ngoại trừ bệnh mãn tính, bao ăn bao ở bao chữa bệnh, chúng ta gọi là tam bao, các cửa hàng đều như vậy.

Phạm Ninh gật gật đầu cười nói:

- Đãi ngộ cũng không tệ lắm mà!

- Đó là đương nhiên, Bắc đảo có rất nhiều nam giới độc thân bởi vì ở Đại Tống không có ràng buộc gia đình, mới bằng lòng di chuyển tới đây, làm cho Bắc đảo nam nhiều nữ ít, cho nên bốn ngàn cô gái Nhật Bản ngày đó cuối cùng vẫn muốn gă vào Bắc đảo đấy, đương nhiên là các cô gái ấy cũng được ưu tiên một chút, bên kia Nam đảo cũng thế.

Phạm Ninh âm thầm gật đầu, giới tính mất cân bằng thật ra là vấn đề của của một lãnh thổ hải ngoại rộng rãi, năm đó thì có Côn Châu, đều là cử nhà và nam giới độc thân đi ra ngoài lang bạt, không nghe nói nữ tử độc thân lang bạt.

Biện pháp cuối cùng chính là đưa các cô gái trẻ Nhật Bản và Triều Tiên đến, mấy năm nay có ít nhất mấy vạn cô gái trẻ của Nhật Bản gả cho người Tống, rất nhiều đều là thông qua tuyển công đi tới chính quốc Đại Tống, cuối cùng gần như đều không trở về, mà ở lại làm dâu Đại Tống.

gay khi Phạm Ninh đến Bắc đảo không lâu, Tống Triều liền nhận được tình báo bí mật của Gia Luật Ất Tân, năm tên hoàng thân hoàng gia Liêu quốc thừa dịp lúc Gia Luật Hồng Cơ dẫn đại quân đi tới Đông Kinh, ở trên kinh đã phát động chính biến cung đình, lập cháu của Sở Vương là Gia Luật Ngô Ca làm tân đế, Gia Luật Hồng Cơ dẫn một trăm ngàn quân đội hoảng sợ chạy về Thượng Kinh, trước mắt quân phòng thủ Đông Kinh đạo vẻn vẹn năm vạn người.

Cùng lúc đó, ty tình báo cũng nhận được tin thám tử ở đạo Đông Kinh, Gia Luật Hồng Cơ dẫn đại quân hoảng sợ rút lui về bắc.

Thiên tử Triệu Húc ý thức được đây là cơ hội ngàn năm có một tấn công Đông Kinh Liêu Dương phủ, lập tức hạ chỉ, lệnh Chinh bắc sứ Hàn Giáng sớm kết thúc chuẩn bị chiến tranh, phát động cuộc chiến tiến công Liêu Dương phủ.

Lúc này, Đại Tống đã ở đường Bình Châu tập kết năm trăm ngàn đại quân cùng với hai ngàn chiến thuyền, Tể tướng Hàn Giáng là chủ soái, Hàn Giáng lập tức lệnh Thượng tướng quân Tào Thi làm tiên phong dẫn một trăm ngàn đại quân xuất phát hướng Cẩm Châu, mặt khác lệnh Đô Thống chế Miêu Thuận Lợi dẫn một ngàn chiếc thuyền dọc theo Liêu Hà lên bắc, phối hợp với một trăm ngàn đại quân của Tào Thi, cần phải đánh một trận chiếm lấy Liêu Dương phủ.

Chiều hôm đó, một trăm ngàn đại quân của Tào Thi dẫn đầu đã qua Cẩm Châu rồi, bọn họ mang tư trang nhẹ đi nhanh, chỉ mang theo lương khô mười ngày, mà các loại đồ quân nhu tiếp tế tiếp viện bọn họ đều dựa vào chiến thuyền đường thủy đưa tới.

Hiện nay Cẩm Châu có tám ngàn quân Tống đóng giữ, chủ tướng là Lưu Chân, là một gã thống chế, lúc đại quân Tào Thi bắc thượng, Lưu Chân lập tức thở dài thật nhẹ, ít nhất hiện tại ông ta không cần lo lắng Liêu quân tiến công Cẩm Châu quy mô lớn rồi.

Không chỉ có chủ tướng Lưu Chân lơi lỏng, toàn bộ quân coi giữ trong thành cũng theo đó thư giãn, mấy tháng này quân Tống căng thẳng như dây cung, luôn không dám thả lỏng, bọn lính quả thật là mệt mỏi không chịu nổi.

Mà lúc này, đại quân vận chuyển qua, khiến cho Cẩm Châu từ tiền tuyến đầu tiên biến thành hậu phương, bọn lính cũng đều lơi lỏng, các tướng lĩnh cũng không thúc giục nữa, để cho bọn lính nghỉ ngơi.

Bình Luận (0)
Comment