Đại Tống Siêu Cấp Học Bá (Dịch Full )

Chương 1129 - Chương 1126

dai tong sieu cap hoc ba
Chương 1126
 

Triệu Húc cả kinh:

- Tình thế nghiêm trọng đến vậy sao?

Văn Ngạn Bác khẽ gật đầu:

- Bệ hạ, thất bại lần này không phải nhẹ nhàng như lời Vương Tướng công nói, mà đúng như lời bệ hạ nói là do chiến lược thất bại, đầu tiên nếu như không cứu quân Tống tại phủ Đại Định thì toàn quân sẽ bị tiêu diệt, hơn nữa vi thần đoán rằng phủ Đại Đồng tại Tây Kinh cũng giữ không được nữa, nhiệm vụ cấp bách hiện nay của quân Tống chính là bảo vệ U Châu, về phần phản công phủ Liêu Dương, hoàn toàn chính là chuyện viễn vông.

Vương An Thạch sắc mặt lúc đỏ lúc trắng, nhưng không có cách nào phản bác lại lời của Văn Ngạn Bác.

Triệu Húc có chút nóng nảy, vội vàng nói:

- Nếu như kiên thủ U Châu, thì quân Tống tại phủ Đại Định phải làm sao?

Phú Bật cũng nói:

- Vấn đề chính là ở chỗ này, quân Tống ở phủ Đại Định cũng giống như một vết thương rỉ máu của chúng ta, chúng ta phải đi cứu viện, nhưng một khi đã cứu viện, thì khó tránh khỏi phát sinh cuộc chiến quyết liệt với quân Liêu, chúng ta có thể đánh bại kỵ binh tinh nhuệ của quân Liêu hay không? Nếu như không thể đánh bại đối phương, thì chúng ta sẽ thảm bại một lần nữa, vết thương của chúng ta sẽ không ngừng nứt toác, máu không ngừng chảy, Vương Tướng công, ngươi nói chúng ta phải làm sao đây?

Phú Bật lại chĩa mũi nhọn về phía Vương An Thạch.

Vương An Thạch nhất thời không thể phản bác lại được.

Lúc này, thái giám ở cửa cao giọng nói:

- Thái Hoàng Thái Hậu giá lâm!

Mọi người đều đứng dậy, Triệu Húc lúc này sợ nhất là gặp Hoàng tổ mẫu, Hoàng tổ mẫu đến đây nhất định là muốn hỏi tội y, y phải trả lời thế nào đây?

Y cũng chỉ có thể bất chấp mà đứng dậy nghênh đón Tào Thái hậu đến.

Tào Thái hậu đi vào ngự thư phòng, chúng tướng quốc đều cùng nhau thi lễ, bà gật gật đầu:

- Hóa ra chư vị Tướng công của Tri Chính Đường đều ở đây, xem ra ai gia đến thật đúng lúc.

Triệu Húc vội vàng mời Hoàng tổ mẫu ngồi, Tào Thái hậu khoát tay:

- Ai gia muốn nói rõ một chút, ai gia đến không phải để tham gia vào chính sự, chỉ là làm một thần dân của Đại Tống, ai gia có một kiến nghị muốn đề xuất với quan gia.

- Hoàng tổ mẫu hãy nói!

Tào Thái hậu liếc mắt nhìn chúng tướng quốc một cái, thản nhiên hỏi:

- Các vị tướng công chắc cũng biết ai gia muốn đề nghị gì rồi phải không!

Trên mặt mọi người đều lộ ra nụ cười khổ, bọn họ đương nhiên biết Thái hậu muốn đề nghị chuyện gì, chỉ có điều đề xuất lúc này thì có thỏa đáng hay không?

Tào Thái hậu đương nhiên cũng biết lúc này mà đề xuất triệu hồi Phạm Ninh sẽ là đả kích quá lớn đối với Thiên tử, sẽ làm y mất hết mặt mũi, nhưng không dễ gì mới có được cơ hội này, Tào Thái hậu làm sao có thể bỏ qua cho được?

Bà trầm ngâm một lúc, nói với chúng tướng quốc:

- Các vị Tướng công hãy lui xuống trước, để ai gia và Quan gia nói chuyện riêng.

Mọi người đều thi lễ lui xuống, rất nhanh, trong ngự thư phòng chỉ còn lại hai người Tào Thái hậu và Triệu Húc, Tào Thái hậu lúc này mới nói với Triệu Húc:

- Nếu ta đề nghị quan gia triệu hồi Phạm Ninh, Quan gia có thể đồng ý không?

Sắc mặt Triệu Húc hơi khó coi, sau một lúc lâu mới nói:

- Ý chỉ của Hoàng tổ mẫu, cháu đương nhiên không dám chống lại.

- Đây không phải ý chỉ, mà là kiến nghị!

Triệu Húc thở dài:

- Nếu trẫm làm như vậy, không biết người trong thiên hạ sẽ nghị luận về trẫm như thế nào?

Tào Thái hậu thản nhiên nói:

- Nếu không làm như vậy, thiên hạ sẽ ca ngợi bệ hạ anh minh thần vũ sao? Không hề, xem báo chí hai ngày nay thì biết, có thể nói là lòng dân sôi trào, đều chỉ trích bệ hạ đã đuổi Phạm Ninh đi, dẫn đến thảm bại của quân Tống, nếu như bệ hạ có thể triệu hồi hắn về, người trong thiên hạ chỉ có thể nói bệ hạ là rất mực khiêm tốn, biết sai chịu sửa.

Tuy rằng nói như vậy, nhưng dù sao Triệu Húc cũng không thể bỏ thể diện xuống được.

Tào Thái hậu lại nói:

- Ai gia muốn hỏi bệ hạ một chút, xã tắc Đại Tống quan trọng, hay tính mạng của bệ hạ quan trọng?

- Đương nhiên là xã tắc quan trọng, vì bảo vệ xã tắc, trẫm tuyệt nhiên không tiếc cái mạng này.

- Tốt lắm, ai gia cũng biết bệ hạ sẽ nói như vậy, thế ai gia hỏi tiếp, thể diện của bệ hạ quan trọng, hay tính mạng của bệ hạ quan trọng?

Triệu Húc không trả lời, Tào Thái hậu cười nói:

- Không cần phải nói, nhất định là tính mạng quan trọng, ngay cả con ong cái kiến còn muốn sống qua ngày, huống chi là con người.

- Hoàng tổ mẫu nói đúng!

- Thế vấn đề kia lại đến nữa rồi, xã tắc của Đại Tống quan trọng, hay thể diện của bệ hạ quan trọng?

Những lời của Tào Thái hậu như nói trúng tim đen, Triệu Húc lập tức tỉnh ngộ, đúng vậy! Vì xã tắc của Đại Tống, thể diện của bản thân có là gì?

Y lập tức cúi người hành lễ thật sâu:

- Xin tuân theo sự chỉ bảo của Hoàng tổ mẫu, cháu sẽ hạ chỉ triệu hồi Phạm Ninh về.

Tào Thái hậu gật đầu hài lòng:

- Hắn vẫn còn là Sở Vương của Đại Tống, là Thái sư, Đại học sĩ của Long Đồ Các, Đồng Trung Thư Môn Hạ Bình Chương Sự, là thần tử của bệ hạ, gọi hắn về để thảo luận chính vụ quân đội đất nước, không có gì là không ổn.

Triệu Húc rốt cuộc cũng không còn mâu thuẫn, lại lần nữa cúi người thi lễ thật sâu:

- Cảm tạ Hoàng tổ mẫu chỉ bảo, cháu đã hiểu rồi ạ!

Triệu Húc lúc này hạ chỉ, nhanh chóng cho triệu hồi Thái sư Phạm Ninh hồi kinh thảo luận chính vụ quân đội đất nước.

Vì để Phạm Ninh có thể mau chóng trở về kinh, ý chỉ của y phân làm hai phần, phần đầu dùng bồ câu truyền tin đi, do đích thân y viết để triệu Phạm Ninh hồi kinh, phần thứ hai là chiếu thư chính thức, sứ giả sẽ đi thuyền về phía nam, chờ Phạm Ninh tại phủ Lã Tống.

y giờ đã đến tháng mười hai, đây là thời điểm giữa hè tại Bắc Đảo, Phạm Ninh đến Bắc Đảo đã hơn ba tháng, phần lớn thời gian hắn đều dành để thị sát khắp nơi, từ lúc năm năm trước, Bắc Đảo đã được vẽ một tấm bản đồ vô cùng tỉ mỉ, còn năm ngoái, một mô hình bản đồ cao và rộng ba trượng đã được làm thành, miêu tả cực kỳ chi tiết về địa hình, sông ngòi và đường bờ biển của Bắc Đảo.

Mô hình được đặt tại Trưởng Lão Đường, tất cả dân chúng bình thường đều có thể đến để tham quan, hầu như tất cả bá tánh đều đã từng tham quan, thậm chí có cả những bá tánh lặn lội đến đây từ Tống Thành và Việt Thành chỉ để tham quan mô hình này, xét cho cùng thì Bắc Đảo phía xa vẫn chưa được khai phá và biết đến nhiều, mọi người hầu như không biết gì về Bắc Đảo cả, nhưng họ lại rất háo hức muốn biết hòn đảo mình đang sinh sống rốt cuộc có hình dạng như thế nào.

Lúc này Phạm Ninh đang ngồi cạnh mô hình, hắn vừa mới từ Đông Hải trở về, phát hiện Đông Hải trên mô hình có chút khuyết điểm.

- Nơi này phải là một bán đảo chứ!

Phạm Ninh chỉ ra nơi bị sai trên mô hình, trên mô hình tại bờ Đông Hải có một vịnh biển vô cùng lớn, chính là vịnh Hawke ngày nay, phía bắc đáng lý ra phải có bán đảo, nhưng trên mô hình chỉ là một mảnh bằng phẳng, bị thiếu mất bán đảo rồi.

Bình Luận (0)
Comment