Đại Tống Siêu Cấp Học Bá (Dịch Full )

Chương 1130 - Chương 1127

dai tong sieu cap hoc ba
Chương 1127
 

Bán đảo này rất quan trọng, vai trò của bán đảo chính là có thể chống đỡ sóng gió, Phạm Ninh muốn xây ba huyện tại vùng vịnh biển này, như vậy nơi mà bán đảo và đất liền tiếp giáp sẽ là một khu vực thành trì lý tưởng.

Phạm Ninh đem bản sơ đồ phác thảo của hắn đưa cho quan viên phụ trách chế tác bản đồ, quan viên vội vàng nói:

- Ty chức lập tức sẽ thêm ngay bán đảo này.

Phạm Ninh lắc đầu, hắn không hài lòng với câu trả lời này:

- Đầu tiên ngươi nên đi xác nhận bán đảo này, xác nhận rằng nó thật sự tồn tại sau đó hãy sửa, chứ không phải ta bảo sửa thì phải sửa liền.

- Ty chức đã hiểu!

- Ngoài ra còn có thành Chu Tước của đảo Nỗ A Mỹ, còn có vô số những hòn đảo nhỏ xung quanh phía bắc, những nơi này đều là đất của chúng ta, cũng cần phải vẽ lại trên bản đồ.

- Ty chức đã hiểu!

Phạm Ninh nói xong lại cười nói tiếp:

- Nói tóm lại, mô hình này vẫn khá là chính xác, nhất là ao hồ, thung lũng, sông ngòi, dãy núi, núi cao trong vùng nội địa đều rất chính xác, thậm chí cả rừng rậm và đồng cỏ đều được phân ra từng khu, điều này nói rõ các ngươi đã bỏ ra tâm huyết cực kỳ lớn trong thời gian dài, rất đáng để khen ngợi.

- Đa ta điện hạ ưu ái, chúng ta còn phải tiếp tục hoàn thiện mô hình, tranh thủ sau hai năm có thể làm ra tấm mô hình quyền uy nhất và chuẩn xác nhất.

Phạm Ninh gật gật đầu, bèn xoay người rời đi, hắn vừa mới từ bờ Đông Hải trở về, còn chưa kịp về nhà, giờ nghe nói bên viện Thần Công có tin tức quan trọng, hắn phải lập tức qua đó.

Trưởng tử Phạm Cảnh của Phạm Ninh cũng đi theo cha, trong khoảng thời gian này cậu đi cùng cha quan sát tứ phía, cha con hai người lên xe ngựa, xe ngựa bắt đầu chạy về phía viện Thần Công ở ngoài thành phía bắc.

Phạm Ninh thấy con dường như có tâm sự, bèn cười hỏi:

- Sao thế, cứ trầm mặc suốt vậy?

- Phụ thân, cha là quốc vương của Bắc Đảo sao?

Phạm Ninh tò mò nhìn con:

- Sao con lại muốn hỏi đến vấn đề này?

- Lúc nãy bên cạnh mô hình, con nghe có người bên cạnh nói cha là quốc vương của Bắc Đảo, với lại quan viên đối với cha hết mực cung kính.

Phạm Ninh lắc đầu cười nói:

- Quan viên mô hình đối với cha hết mực cung kính, đó là vấn đề về thái độ, cha là cấp trên của y, y nên có thái độ như thế với cha, không liên quan đến chuyện quốc vương, còn phần con nói cha là quốc vương Bắc Đảo, có thể nói như thế, nhưng cũng không thể nói như thế.

- Vấn đề thái độ con đã hiểu, nhưng câu sau con lại không hiểu, tại sao có thể nói vậy nhưng lại cũng không thể nói vậy?

- Rất đơn giản, Bắc Đảo là do hai nhà Phạm, Chu thành lập, về phần hai nhà Phạm Chu làm sao phân chia các phần của Bắc Đảo, con xem những thành phần trong thương hội mậu dịch là biết, nhà họ Phạm chiếm bảy phần, nhà họ Chu chiếm ba phần, đây chính là phần phân chia Bắc Đảo của hai nhà Phạm Chu, cũng quyết định rằng quốc vương Bắc Đảo sẽ do nhà họ Phạm đảm nhiệm, nói chính xác hơn, sẽ do cha và con cháu của cha đảm nhiệm kế thừa, đây là ước định mà các bên đã thỏa thuận vào năm ấy, cho nên con có thể nói cha là quốc vương, thật ra cũng không sai.

- Vậy tại sao cũng không đúng ạ?

Phạm Ninh mỉm cười:

- Nếu đã là quốc vương, thì quốc ở đâu đây? Bắc Đảo chỉ là tên một hòn đảo, không phải tên một nước, một nước cần phải do Hoàng Đế Đại Tống sắc phong, cũng giống như nhà Chu sắc phong cho các nước chư hầu, dù cha hiện tại là Sở Vương, nhưng Bắc Đảo cũng không phải Sở Quốc, cho nên hiện tại vẫn chưa có quốc, thì ta cũng không phải là quốc vương.

- Con đã hiểu rồi ạ!

Phạm Ninh càng nói càng hứng thú, lại nói với con:

- Tần Thủy Hoàng hy vọng rằng con cháu của ông sẽ có thể làm Hoàng Đế nghìn năm muôn đời về sau, nhưng trên thực tế mới có hai đời đã diệt vong, thế con có cách nào có thể khiến vị trí quốc vương của gia tộc chúng ta có thể lưu truyền nghìn năm muôn đời về sau hay không?

- Phụ thân, có cách này sao ạ?

Phạm Ninh gật gật đầu:

- Có một biện pháp, đó chính là từ bỏ quyền lực, quyền lực luôn là nguyên nhân diệt vong căn bản của tất cả các vương triều, nếu con cháu của ta sau khi trở thành quốc vương không có quyền lực, chỉ là một quốc vương mang ý nghĩa tượng trưng, thì vị trí quốc vương này có thể truyền suốt đời đời kiếp kiếp được rồi.

Phạm Cảnh lặng lẽ gật đầu, y đã hiểu ý phụ thân, sẽ không có ai đi tranh giành một vị trí hư ảo không có quyền lực thật sự.

***

Viện Thần Công nằm ở ngoài thành phía bắc, chiếm một vùng đất khoảng nghìn mẫu, phong cảnh tuyệt đẹp, nhà cửa đông đúc, đây chính là viện nghiên cứu kỹ thuật của Bắc Đảo, đồng thời cũng là viện Công Học của Bắc Đảo, có hơn bảy trăm học sinh học tập tại đây, đồng thời họ cũng tham gia nghiên cứu các loại máy móc cơ giới phức tạp.

Xe lửa mà Phạm Ninh yêu cầu Bắc Đảo nghiên cứu chế tạo vẫn còn đang trong quá trình nghiên cứu, thành phẩm còn chưa xuất hiện, nhưng xe cày ruộng mà bọn họ vận dụng máy hơi nước để chế tạo thì đã có rồi.

Lúc Phạm Ninh đến, từ phía xa đã nghe tiếng xình xịch, chỉ thấy một chiếc máy cơ giới với tạo hình cổ quái đang chạy chầm chậm trên nền cỏ, trên thực tế nó có hình dạng một chiếc thuyền, phía trước có một người cầm tay lái điều khiển phương hướng, trong thân thuyền phía sau có đặt một chiếc máy hơi nước nhỏ, máy hơi nước chuyển động đẩy bốn bánh xe đi về phía trước, phía dưới bụng thuyền được gắn ba lưỡi cày bằng sắt thép tinh khiết, di chuyển theo cỗ máy đi về phía trước, lưỡi cày sắt liền đào đất ở phía dưới.

Chỉ sợ đây là chiếc xe hơi chạy bằng hơi nước đầu tiên của nhân loại, được lấy ý tưởng từ thuyền hơi nước, đem thuyền hơi nước và xe ngựa hợp lại với nhau, lược bỏ bánh chân vịt của thuyền hơi nước, thay thành bánh xe cao su của xe ngựa, điều này sẽ giúp hạn chế bánh xe chạy đè lên mặt đất cứng rắn.

Tuy nhiên chiếc xe hơi nước này chạy rất chậm, chỉ nhanh hơn tốc độ của trâu cày ruộng một chút, nhưng sự xuất hiện của nó đã là một sự thay đổi vượt thời đại.

Phạm Ninh cười lắc đầu, đã đến bước này rồi, không phải chỉ cần chỉnh sửa thêm một chút là thành xe lửa rồi sao?

- Có cách nào khiến nó dừng lại được không?

Tiếng ồn xình xịch rất lớn, Phạm Ninh chỉ có thể cao giọng hét to.

Một tên thợ thủ công chạy lên phía trước phất lá cờ đỏ, chiếc lò hơi nước phía trên mở khí van, một luồng hơi nước phun ra, chiếc xe hơi chầm chậm dừng lại.

Viện trưởng của viện Thần Công và viện Công Học đều do huyện lệnh Chu Tề kiêm nhiệm, y không biết Phạm Ninh đã đến, đợi cho đến lúc xe dừng lại, y mới phát hiện cha con Phạm Ninh ở phía bên kia, y vội vàng chạy đến thi lễ, Phạm Cảnh cũng thi lễ lại với dượng của mình.

Phạm Ninh cười hỏi:

- Trước kia khi đệ đến kinh thành, đệ nói với ta xe cày ruộng đã thành công rồi, sao đến bây giờ mới xuất hiện?

Chu Tề ngại ngùng đáp:

- Lúc trước vẫn còn nhiều vấn đề, ví dụ như lực khởi động không đủ, gặp phải đá cứng bèn không đi được nữa, lúc trước chỉ có ba bánh xe, nếu đi trên mặt đất cao thấp không đều, sẽ rất dễ bị lật xe, sau này lại tiến hành cải tiến lần nữa, đem lưỡi cày làm từ sắt thông thường đổi thành lưỡi cày bằng sắt thép tinh khiết, làm máy hơi nước to hơn, đổi thành bốn bánh xe, thử nghiệm nhiều lần sau đó mới chính thức thành công.

Bình Luận (0)
Comment