Đại Tống Siêu Cấp Học Bá (Dịch Full )

Chương 1143 - Chương 1140

dai tong sieu cap hoc ba
Chương 1140
 

Lưu Khuê cũng không muốn kể quá nhiều chi tiết, khiến cho Đô Bộc La sinh ra cảm xúc lo sợ, y cười cười nói:

- Cuộc chiến ở phủ Liêu Dương đã kéo dài nửa năm, hai bên đều có thắng bại, quân Tống đã đoạt lấy phủ Đại Định, tuy nhiên thuỷ quân đã chịu thiệt ở sông Liêu, gặp phải hỏa công của Liêu quân, tổn thất hơn một trăm chiến thuyền, ở Cẩm Châu hai bên nhiều lần chiếm ưu thế, hiện tại vẫn rơi vào trong tay của quân Tống như trước, trước mắt Phạm soái thống lĩnh năm trăm ngàn đại quân ở phủ Liêu Dương giằng co với một trăm ngàn đại quân của Gia Luật Hồng Cơ, trận quyết chiến sắp triển khai.

Đô Bộc La nhướn mày,

- Theo ta được biết, Liêu quân có ít nhất mười sáu vạn đại quân mới đúng, sao chỉ còn lại có một trăm ngàn quân vậy?

- Tranh đoạt Cẩm Châu, Liêu quân thương vong gần hai vạn người, còn có quân Tống giao chiến nhiều lần ở phủ Liêu Dương, Liêu quân thương vong cũng vượt qua ba vạn, lại phái mười ngàn quân đi trấn thủ Thông Châu ở phía bắc, hiện tại đương nhiên chỉ còn lại một trăm ngàn quân.

- Năm trăm ngàn quân của quân Tống coi như là năm đánh một, cũng có thể dọn sạch một trăm ngàn Liêu quân mà!

Tiểu tù trưởng Đô Sơn bên cạnh cười nói.

Lưu Khuê lắc đầu,

- Phạm soái đánh trận luôn luôn đóng vững đánh chắc, không nắm chắc phần thắng tuyệt đối sẽ không ra tay, càng không muốn phải bỏ ra sự thương vong thảm trọng, binh lực của Gia Luật Hồng Cơ tuy ít, nhưng một trăm ngàn kỵ binh vẫn rất dũng mãnh, chiến đấu kịch liệt trên đồng bằng, cho dù cuối cùng quân Tống chiến thắng Liêu quân, cũng sẽ phải trả giá bằng sự thương vong thảm trọng.

- Vậy cần chúng tôi làm gì?

Đô Sơn nhanh miệng hỏi.

Lưu Khuê khẽ cười nói:

- Cần quý bộ lạc phái mấy vạn kỵ binh đi quấy rối Thượng Kinh.

Đô Sơn chấn động,

- Bảo chúng tôi đi tấn công Thượng Kinh à?

- Không! Không! Không!

Lưu Khuê khoát tay nói:

- Không cần tấn công Thượng Kinh, chỉ cần đi quấy rối bọn họ, cướp đoạt nhân khẩu ở ngoại ô của bọn họ, bày ra tư thế muốn tấn công Thượng Kinh, như vậy đủ rồi.

Đô Bộc La trầm ngâm chốc lát nói:

- Theo ta được biết, Thượng Kinh còn có bốn vạn quân đội, còn cực hạn ta có thể phái đi cũng chỉ có ba vạn quân đội, một khi Liêu quân đi ra nghênh chiến, sẽ bất lợi cho chúng tôi!

Lưu Khuê thầm mắng trong lòng, Đô Sơn nói với mình, bọn họ có thể phái ra năm vạn kỵ binh, bây giờ Đô Bộc La lại nói chỉ có thể phái đi ba vạn người, đây rõ ràng là đang chào giá.

Lưu Khuê thản nhiên cười nói:

- Trung Nguyên có câu tục ngữ, gọi là hoàng đế sẽ không để binh sĩ bị đói khi lên chiến trường, Tống triều sẽ không để cho quý bộ lạc xuất binh không công đâu, chỉ cần bộ Liệt Sơn chịu phối hợp với quân Tống tiêu diệt Liêu quốc, thiên tử của chúng tôi đồng ý, sắc phong đại tù trưởng làm Đại Hãn.

Đây chính là điều kiện khiến Đô Bộc La không thể cự tuyệt mà Phạm Ninh đã nói, trên thảo nguyên chỉ có một đại hãn, mà thảo nguyên có nhiều bộ lạc như vậy, Tống triều lại chỉ sắc phong tù trưởng của bộ Liệt Sơn làm đại hãn, đây là chuyện mà Đô Bộc La nằm mơ cũng không dám nghĩ đến, nhưng bây giờ lại rõ ràng rành mạch đặt ở trên bàn đàm phán.

Đô Bộc La ánh mắt sáng lên, tỏ vẻ kích động không thể che giấu được.

Sau yến tiệc, Đô Bộc La rất khó che giấu được sự kích động trong lòng, chắp tay phía sau đi qua đi lại trong đại trướng của mình, gã biết rõ việc Tống Triều ủng hộ gã làm khả hãn là có ý nghĩa gì, trước mắt trong ba đại bộ lạc của thảo nguyên Mạc Bắc, bộ Liệt Sơn chỉ có thể xếp thứ ba, bộ Nãi Man và bộ Đạt Đán so với bộ Liệt Sơn thì lớn mạnh hơn nhiều, nếu như chỉ dựa vào lực lượng của mình để phát triển, thì bộ Liệt Sơn một trăm năm cũng không đuổi kịp hai bộ lạc này.

Tống Triều hứa sắc phong gã làm khả hãn tất nhiên sẽ khiến gã xao động, nhưng sự hỗ trợ đằng sau sau khi sắc phong khả hãn càng làm gã động lòng hơn.

Có được sự hỗ trợ của nhà Tống thì khác rồi, gã có thể đạt được sắt thô, lương thực cùng với các loại vật tư chiến lược, điều này có thể khiến cho bộ Liệt Sơn nhanh chóng phát triển lớn mạnh, từ đó kháng chiến bộ Nãi Man và bộ hòa Đạt Đán.

Đô Bặc La hạ quyết tâm vào thời điểm này, gã lập tức nói:

- Bảo hai thiếu tù trưởng lập tức tới gặp ta ngay!

Không lâu sau, Đô Sơn và cháu trai Đô Vu Lặc của gã vội vàng đi đến.

Đô Vu Lặc là con trai nhỏ của đại tù trưởng bộ Khắc Liệt, sau khi bộ Khắc Liệt bị quân Liêu tiêu diệt, Đô Vu Lặc chạy trốn tới bộ Liệt Sơn, được thúc phụ Đô Bặc La giấu kín, Đô Bặc La đối xử với y không tệ, sau này bộ Liệt Sơn thu phục năm bộ lạc của bộ Khắc Liệt, Đô Bặc La liền đem năm bộ lạc này giao cho Đô Vu Lặc.

Hai người vào trướng quỳ xuống, Đô Bặc La nói với cháu trai:

- Phụ thân con bị hại, bộ lạc bị giết, mặc dù ta không cứu viện, nhưng cũng là bất đắc dĩ, vào tình huống đó, ta chỉ có thể nhẫn nhục chịu nhục để bảo vệ bộ Liệt Sơn, nhưng không có nghĩa là trong lòng ta không có thù hận, thù hận của ta giấu ở trong lòng, ta đang âm thầm chờ cơ hội, hy vọng con có thể hiểu được điểm này.

Đô Vu Lặc vội vàng nói:

- Tâm trạng của thúc phụ cháu hoàn toàn hiểu được, cháu cực khổ luyện võ, cũng là đang chờ đợi ngày báo thù.

Đô Bặc La gật đầu,

- Hiện tại cơ hội này đã đến, chủ lực của quân Liêu bị bắt ở phủ Liêu Dương, Thượng Kinh trống rỗng, hai đứa con hãy dẫn theo ba vạn kỵ binh đi tới Thượng Kinh, cứ việc hành động ở Thượng Kinh, để người Liêu Quốc nếm thử sự trả thù của chúng ta!

Đô Vu Lặc kích động vạn phần, ngày báo thù cho phụ thân này y đã đợi rất lâu rồi.

Đô Sơn lại hỏi:

- Phụ thân, Thượng Kinh không hề trống rỗng, có bốn vạn quân tinh nhuệ đang trú ngụ.

Đô Bặc La lạnh lùng nói:

- Ta không phải bảo con đi tấn công Thượng Kinh, mà là bảo các con đi gây rối ở vùng lân cận Thượng Kinh, nếu như quân Liêu ở Thượng Kinh toàn bộ ra ngoài, thì các con hãy lui về, nếu chỉ có ít kỵ binh ra ngoài vậy các con có thể bao vây tiêu diệt, nhớ kỹ, chỉ cần số quân Liêu đi ra vượt qua mười ngàn, các con cũng đừng đánh, mà phải lui lại, đợi sau khi quân Liêu lui về, các con lại đi quấy rối.

Hai người cùng nhau khom người:

- Tuân lệnh!

Buổi sáng hôm sau, kỵ binh của các bộ lạc bộ Liệt Sơn bắt đầu tập kết ở nơi đóng trú, Lưu Khuê hoàn thành nhiệm vụ, cáo từ với Đô Bặc La rồi trở về.

Hai ngày sau, ba vạn kỵ binh của bộ Liệt Sơn ở dưới sự thống lĩnh của Đô Sơn và Đô Vu Lặc, như nước lũ tràn xuống phía nam giết đến ngoài ngàn dặm Thượng Kinh.

Hai vạn quân Tống trong căn cứ ở đảo Thân Di sau khi đoạt lấy Bảo Châu và Tuyên Châu của cửa sông Áp Lục, lại tiếp tục xuất phát về hướng tây, một đường thế như chẻ tre, trước sau giành được thành Lai Viễn và Khai Châu, sau khi ba trăm ngàn quân Tống chủ lực đến được Liêu Tây Châu, quân Tống ở Khai Châu lại xuất phát về hướng tây, đoạt lấy Diệu Châu và Thần Châu ở ven bờ sông Liêu.

Bình Luận (0)
Comment