Đại Tống Siêu Cấp Học Bá (Dịch Full )

Chương 1154 - Chương 1151

dai tong sieu cap hoc ba
Chương 1151
 

Trong phòng nghị sự nhỏ, thiên tử Triệu Húc, Sở Vương Phạm Ninh, hữu tả tướng quốc Phú Bật và Văn Ngạn Bác cùng Xu Mật Sứ Hàn Kỳ, năm người đang thảo luận về việc tác chiến với Thượng Kinh.

Phạm Ninh nói:

- Sau cuộc nội loạn của Thượng Kinh, về mặt binh lực, Thượng Kinh chỉ có bảy vạn kỵ binh, nhưng theo tình báo mà vi thần nhận được, Thượng Kinh có ba mươi vạn nhân khẩu, trong đó có mười vạn thanh niên trai tráng, nếu tất cả đều được điều động, thì trong nháy mắt binh lực của nước Liêu sẽ đạt tới mười bảy vạn, hơn nữa trong kho của Thượng Kinh ít nhất cũng có là ba mươi vạn áo giáp da và hàng triệu trường thương đao chiến, sức chiến đấu của mười vạn sĩ binh ở đây có thể sẽ hơi yếu một chút, nhưng nếu như vì muốn sinh tồn, bọn họ cũng sẽ liều mạng, từ những phương diện này thấy được, việc chiếm được Thượng Kinh không hề dễ dàng, chắc sẽ có một trận ác chiến.

Triệu Húc trầm tư một lát hỏi:

- Lúc đó thành Liêu Dương cũng có mười mấy vạn quân đội, điện hạ không phải cũng chiếm được nó mà không tốn một binh một tốt nào hay sao? Tại sao không dùng thủ đoạn đó để đối phó với Thượng Kinh?

Phạm Ninh thở dài nói:

- Chiến dịch thành Liêu Dương quá thảm khốc, cuối cùng đã chết gần hai mươi vạn người, vi thần có thể mang tiếng ác này, nhưng bệ hạ đã ngự giá thân chinh, tốt nhất vẫn nên giữ lại danh tiếng nhân nghĩa.

Ý ngầm của Phạm Ninh chính là, nếu như Triệu Húc dùng cách công đánh thành Liêu Đông, vậy thì y sẽ không thoát khỏi cái danh bạo quân.

Triệu Húc im lặng chốc lát, các đời vua chúa triều Tống đều rất coi trọng danh tiếng nhân nghĩa, nếu như một trận chiến tranh mà khiến cho mấy chục vạn dân chúng thương vong, tai tiếng này quả thực không tốt.

Phú Bật vuốt râu cười nói:

- Nói không chừng không khoa trương như vậy đâu, dưới sức đàn áp lớn mạnh của quân Tống, nước Liêu rất nhanh sẽ khuất phục đầu hàng thôi.

Phạm Ninh lắc đầu:

- Theo ta được biết, Gia Luật Hồng Cơ không phải là người như vậy.

Chính vào lúc này, bên ngoài có thị vệ báo cáo:

- Khởi bẩm bệ hạ, sứ giả nước Liêu cầu kiến, là tham tri chính sự nước Liêu Hàn Phu.

Triệu Húc có chút ngạc nhiên, y nói với Hàn Kỳ:

- Hàn ái khanh đi tiếp kiến y đi! Xem sứ giả nước Liêu muốn đàm phán chuyện gì?

Hàn Kỳ hành lễ, vội vàng đi ngay.

Triệu Húc thấy Phạm Ninh khẽ cười liền hỏi:

- Phạm ái khanh biết sứ giả nước Liêu sẽ đến ư?

Phạm Ninh gật đầu:

- Chỉ có thể nói là đoán được bọn họ sẽ tới, chắc chắn là cầu hòa hoặc đầu hàng, đầu hàng thì ít có khả năng hơn, nhưng cầu hòa chắc chắn là có, hoặc là trốn xa giống như Hung Nô và Đột Quyết vậy, dân tộc du mục mà, nếu như nước Liêu làm như thế, vi thần cũng không thấy kì lạ chút nào.

- Phạm ái khanh cảm thấy chúng ta có cần chấp nhận lời cầu hòa của bọn họ không?

Phạm Ninh ngẫm nghĩ một chút cười:

- Nếu như là cầu hòa dưới dạng đầu hàng, thì có thể xem xét, nếu không, bệ hạ vẫn nên tấn công Thượng Kinh thì có ý nghĩa hơn.

- Xin hỏi Sở vương điện hạ, thế nào là cầu hòa dưới dạng đầu hàng?

Văn Ngạn Bác tò mò hỏi.

- Chính là lấy danh nghĩa cầu hòa để che đậy việc đầu hàng.

Triệu Húc cũng có vài phần hứng thú hỏi:

- Vậy như thế nào mới được coi là đầu hàng?

- Bệ hạ, điều kiện cần thiết của việc đầu hàng chính là hủy bỏ đế hiệu, Gia Luật Hồng Cơ chấp nhận sắc phong của bệ hạ, Liêu Vương cũng được, Liêu Quốc Công cũng được, những điều này đều có thể thương lượng, nhưng Gia Luật Hồng Cơ buộc phải để con cháu thân nhất làm con tin ở Biện Lương, tiếp theo chính là tiến cống, một khi nước Liêu đầu hàng, nếu như vẫn duy trì địa vị của một vương quốc, vậy nó chính là một nước thuộc Đại Tống, mà nếu là nước thuộc Đại Tống, mỗi năm đều phải cống nạp đất đai, ngũ cốc và nhân khẩu cho bệ hạ.

- Vậy ái khanh cảm thấy Gia Luật Hồng Cơ liệu có đầu hàng không?

Phạm Ninh lắc đầu:

- Đại thần nước Liêu thì có thể, nhưng Gia Luật Hồng Cơ thì tuyệt đối không.

Lúc này, Hàn Kỳ vội vã quay trở lại, ông ta lên xe ngựa bẩm báo:

- Bệ hạ, nước Liêu dự định dời đô, đặc biệt đến khẩn cầu bệ hạ cho phép nước Liêu dời đô về phía Tây.

Mọi người đều kinh ngạc, không ngờ nước Liêu lại muốn dời đô, quả nhiên đã bị Phạm Ninh nói trúng, người Khiết Đan muốn trốn đi xa.

Sau khi mười vạn kỵ binh quân Tống lên bờ ở cửa sông Liêu Hà, đội thuyền lại tiếp tục di chuyển về phía nam, đi vòng qua bán đảo Cao Ly, rồi lái thẳng về phía bắc, đội thuyền đi vào một cảng biển thiên nhiên chưa được khai phá.

Cảng biển thiên nhiên này chính là cảng Thanh Tân ngày nay, là một cảng biển thiên nhiên cực lớn, trong vịnh có thể chứa hàng nghìn thuyền chiến.

Mười vạn quân Tống đổ bộ lên cảng Thanh Tân, sau khi chuyển hướng hành quân về phía nam được năm mươi dặm, liền đến phủ Nam Hải một trong những đô thành của nước Bột Hải cũ, gần năm mươi vạn người Bột Hải đều bị dời đến nơi này.

Trong một thung lũng lớn, khắp núi đồi đều là những lều trại nhỏ, gần năm mươi vạn người Bột Hải vẫn đang đợi người Cao Ly thực hiện lời hứa với họ, gửi lương thực và các loại vật tư đến, nhưng năm vạn người Cao Ly và mấy trăm quan Cao Ly đã rời khỏi rồi.

Đã nửa tháng trôi qua, người Bột Hải thiếu thốn quần áo lương thực, sống cuộc sống vô cùng khó khăn, không ít người đã cạn lương thực, không thể không dựa vào việc đào rễ cỏ, bóc vỏ cây sống qua ngày.

Sáng ngày hôm nay, ngoài thung lũng bỗng xuất hiện một đội quân vô cùng lớn, mười vạn quân Tống đã xuất hiện, binh sĩ quân Tống dựa vào danh sách tìm người, không đến một buổi sáng, toàn bộ bốn trăm bốn mươi bảy người trong danh sách đã được tìm thấy, trên thực tế, đa số bọn họ đều là tự tìm tới, bọn họ là người lãnh đạo của dân Bột Hải, bọn họ đương nhiên phải ra mặt giao thiệp với quân Tống.

Hơn bốn trăm quý tộc Bột Hải được quân Tống dùng một con thuyền lớn chuyển đi, trên mặt biển sóng to gió lớn cuộn trào mãnh liệt, bọn họ toàn bộ đều bị đẩy xuống biển lớn, làm mồi cho cá, đối đãi với những kẻ chia rẽ, từ xưa tới nay đều là chém tận giết tuyệt không để lại tai họa về sau.

Mất đi người cầm đầu, năm mươi vạn người Bột Hải liền trở thành những con dê sắp bị thịt, lại thêm việc quân Tống hứa sẽ cho bọn họ lương thực, năm mươi vạn người Bột Hải liền quy thuận đi theo quân Tống rời khỏi thung lũng, lên thuyền ở cảng Thanh Tân, hàng nghìn con thuyền lớn chở bọn họ xuống phía Nam, mỗi người đều lo lắng bất an, không biết số mệnh đang đợi họ sẽ là gì?

Năm vạn người Bột Hải này cuối cùng được an trí ở đường phía tây Kinh Đông, đường phía tây Giang Nam và đường đông Hà Bắc, mấy chục năm sau, bọn họ đã hoàn toàn trở thành người Hán, không còn dấu ấn nào của người Bột Hải trên người nữa rồi.

Cuối tháng tám, Phạm Ninh gặp thiên tử Triệu Húc khải hoàn trở về ở phủ Liêu Dương, theo như giao ước giữa hắn và Triệu Húc, thì giờ đã đến lúc chia tay.

Phạm Ninh nộp binh thư và quan ấn lên trên, Triệu Húc có chút thương cảm, hai người cưỡi ngựa đi chầm chậm trên đồng cỏ.

Triệu Húc lấy roi ngựa chỉ về phương bắc nói:

Bình Luận (0)
Comment