Đại Tống Siêu Cấp Học Bá (Dịch Full )

Chương 1157 - Chương 1154

dai tong sieu cap hoc ba
Chương 1154
 

Gia Luật Hồng Cơ đã có chút động lòng, nếu như có thiết hỏa lôi, vậy thì khả năng bọn họ chiếm được Toái Diệp sẽ lớn rồi.

- Đệ thấy nắm chắc được bao nhiêu phần trăm?

- Chỉ cần chúng ta có thành ý, ví dụ như lần trước có ba quả thiết hỏa lôi chưa nổ ở Cẩm Châu, chúng ta trả lại cho bọn họ, dù sao chúng ta cũng không mô phỏng chế tạo ra được, chuyện này sẽ thể hiện được thành ý của chúng ta.

Gia Luật Hồng Cơ thở dài một tiếng:

- Nhưng mà vẫn phải từ bỏ đế hiệu!

Gia Luật Hồng Thái khuyên:

- Việc từ bỏ đế hiệu chỉ là tạm thời, sau này chúng ta lớn mạnh rồi, bất cứ khi nào cũng có thể khôi phục, để bảo vệ nước Liêu, hiện giờ cho dù phải nhẫn nhục phụ trọng cũng bắt buộc phải chấp nhận.

Gia Luật Hồng Cơ quỳ xuống, dập đầu ba cái khóc lóc nói:

- Liệt tổ liệt tông ở trên trời, Hồng Cơ chưa thể bảo vệ xã tắc nước Liêu, không còn mặt mũi nào để đi gặp liệt tổ liệt tông.

Gã nói tới đây, bỗng nhiên ôm chặt ngực trái, mặt thì trắng bệch, thân thể lung lay không vững, Gia Luật Hồng Thái đỡ lấy gã:

- Hoàng huynh, huynh sao vậy?

Gia Luật Hồng Cơ tiếng nói vô cùng thều thào:

- Trẫm cảm giác được sự tức giận của thái tổ!

Nói xong, gã nhắm mắt lìa đời…..

Theo di chiếu mà Gia Luật Hồng Cơ để lại, thái tôn tuổi còn quá nhỏ, không thể lãnh đạo quân dân mở ra một con đường sống trong lúc nước Liêu đang trong giai đoạn sinh tử nguy vong này.

Ông ta liền truyền ngôi vị cho em trai là Gia Luật Hồng Thái, Gia Luật Hồng Thái kế thừa di nguyện của huynh trưởng, lệnh cho Hàn Phu thay mặt nước Liêu toàn quyền thỏa thuận hiệp ước với Đại Tống.

Ba ngày sau, Đại Tống và nước Liêu cuối cùng cũng nhất trí.

Thứ nhất, nước Liêu sẽ từ bỏ đế hiệu, đem ngọc tỷ tượng trưng cho hoàng quyền và thế phổ của các đời đế vương giao cho Đại Tống.

Thứ hai, Đại Tống cho phép nước Liêu dời về phía Tây, không truy kích nữa, đồng thời hứa sẽ bảo vệ lăng mộ các đời đế vương của nước Liêu.

Thứ ba, Đại Tống sẽ đối đãi tử tế với những bách tính nước Liêu đã đầu hàng triều Tống, đối xử bình đẳng, không hề kì thị.

Thứ tư, triều Tống sẽ dùng cách thích đáng để hỗ trợ nước Liêu đoạt lấy vùng Toái Diệp để xây dựng lại đất nước.

Thứ năm, nước Liêu mới thành lập đời đời là phiên bang thuộc Đại Tống, Đại Tống sẽ hỗ trợ nước Liêu phát triển nông nghiệp và ngành chăn nuôi, thúc đẩy nước Liêu chuyển thành nước nông nghiệp triệt để.

Sau khi Hàn Phu đem ngọc tỷ và thế phổ của các đời đế vương chính thức giao cho thiên tử Triệu Húc, đế quốc Liêu hoàn toàn diệt vong, nhưng thêm một nước phiên bang Liêu vương lệ thuộc triều Tống.

Tám năm sau, Gia Luật Hồng Thái quyết định phát động chiến tranh với Hắc Hãn, đoạt lấy Toái Diệp, ông ta phái sứ giả vội đến Đông Kinh xin sự giúp đỡ của Đại Tống, người đảm nhận chức tể tướng lúc đó là Chương Đôn đã phái hai nghìn kỵ binh mang theo ba trăm thiết hỏa lôi đi đến Kim Sơn, tham gia vào cuộc chiến tranh của nước Liêu với Hắc Hãn, lập được công lao lớn nhất trong việc chiếm được thành Toái Diệp, đây là chuyện sau này

Ngày thứ ba kể từ khi Gia Luật Hồng Thái và triều Tống ký kết xong hiệp nghị, hơn bốn mươi vạn quân dân toàn thành rời khỏi Thượng Kinh, bắt đầu cuộc hành trình dần dần dời về phía Tây.

Lần này nước Liêu học theo Đại Tống, ngoại trừ bảy vạn quân tinh nhuệ ra, còn tổ chức thêm đội ngũ mười vạn dân binh, mặc binh giáp lên, nhìn cũng chẳng khác gì quân chính quy cả.

Bảo vệ cung điện nước Liêu, bảo vệ người già yếu phụ nữ và trẻ nhỏ, còn có hai mươi vạn chiếc xe lớn, chở đầy lều trại, lương thực, tiền đồng, châu báu và các loại vật quý khác, còn có máy chục vạn con ngựa chiến và hơn một nghìn vạn dê bò.

Mặc dù triều Tống đã tha cho nước Liêu, nhưng không có nghĩa là các bộ lạc trên thảo nguyên cũng sẽ tha cho bọn họ.

Miếng thịt béo này khiến cho tất cả bộ lạc trên thảo nguyên đều phải đỏ mắt.

Ở sông Ô Lương, đội ngũ rút về phía Tây của nước Liêu bị sáu vạn người của bộ Đạt Đán và bộ Liệt Sơn tập kích, Gia Luật Hồng Thái ra lệnh bỏ lại mấy trăm xe lớn chở đầy vàng bạc châu báu và mấy trăm vạn con dê.

Bộ Đạt Đán và bộ Liệt Sơn vốn dĩ hay xảy ra xung đột do tranh chấp nơi chăn nuôi gia súc, mối quan hệ rất căng thẳng, nhưng lần này là vì có mục tiêu chung nên đã miễn cưỡng hợp tác với nhau, nhưng đứng trước mấy chục chiếc xe chở đầy vàng bạc và các loại châu báu, bọn họ đều nổi lòng tham, vì để giành được chiến lợi phẩm, hai bên lại xảy ra một trận chiến kịch liệt.

Chính vào lúc hai bên đánh nhau đến sức cùng lực kiệt, Gia Luật Hồng Thái đích thân dẫn đầu bảy vạn đại quân đến công kích, liên quân thảo nguyên thất bại thê thảm, thương vong vô cùng nghiêm trọng.

Bộ Đạt Đán và bộ Liệt Sơn đều chỉ trích lẫn nhau, mỗi bên đều tự ôm nỗi hận mà trở về bộ lạc của mình, từ đó hình thành mối thù hận khó giải giữa hai bộ lạc.

Bộ Đạt Đán và bộ Liệt Sơn rút lui, bộ Nãi Man có thế lực lớn nhất kia vì chỉ có một mình, nên không dám manh động, làm cho nước Liêu bình an rút về phía Tây.

Hai tháng sau, đội ngũ dời về phía Tây của nước Liêu đã tới thành Kim Sơn, liền lấy thành Kim Sơn làm thành đô, bắt đầu thành lập một nước Liêu mới, lịch sử gọi là Tây Liêu.

Sáng sớm, trên nghìn thuyền lớn vạn thạch đã lái vào vịnh Khai Kinh, binh sỹ tuần tra ở gần đó lập tức trở về hoàng thành báo cáo.

Vương Huy vô cùng hoảng sợ, vội vàng hạ lệnh tìm Lý Tử Uyên đến bàn bạc, Lý Tử Uyên sắc mặt tối sầm, sau một hồi lâu nói:

- Vi thần kiến nghị tốt nhất là lập doanh trại ngoài thành, thiết hỏa lôi tấn công thành của quân Tống vô cùng lợi hại, một khi bị quân Tống công phá thành trì, hậu quả sẽ vô cùng nghiêm trọng.

Vương Huy vừa cáu vừa sốt ruột nói:

- Vấn đề không phải ở đây, trẫm đã bao lần nói đừng có đi thách thức triều Tống, bây giờ thì tốt rồi, đến cơ hội giải thích cũng không có, trực tiếp đánh tới cửa rồi.

Thái tử Vương Huân ở bên cạnh nói:

- Phụ Hoàng, sự việc đã tới nước này rồi, nói gì cũng đã muộn, chi bằng nhân lúc đối phương xuống thuyền vẫn chưa ổn định, đột kích đối phương, còn có cơ hội giành lấy phần thắng, hài nhi nguyện thống lĩnh quân đội chiến đấu với quân Tống.

Lý Tử Uyên cũng khuyên rằng:

- Bệ hạ, bây giờ mà đầu hàng, chỉ khiến người ta nhạo báng mà thôi, Cao Ly tuy là một nước nhỏ, nhưng cũng có thể chiến đấu một trận.

Vương Huân và Lý Tử Uyên thay nhau thuyết phục, Vương Huy vốn không phải một người có ý chí kiên định, ông ta đã dần dần dao động, trong thành còn tám vạn bộ binh, ba vạn quân trấn thủ thành trì, một vạn thị vệ cung đình.

Ông ta cắn răng nói:

- Nếu như quân Tống nhất định muốn đánh, vậy thì ta sẽ hầu đến cùng.

Ông ta lập tức nói với Vương Huân:

- Con dẫn tám vạn quân ra ngoài thành, nếu như quân Tống vẫn chưa tập kết xong, vậy thì tiến đến tiêu diệt, nếu như đã tập kết xong, vậy thì cần phải cẩn trọng.

- Nhi thần tuân lệnh!

Vương Huân lập tức đi khỏi, Vương Huy thở dài một tiếng nói với Lý Tử Uyên:

- Chỉ hi vọng trận chiến này không khiến Cao Ly rơi vào tình trạng khốn đốn.

Bình Luận (0)
Comment