Đại Tống Siêu Cấp Học Bá (Dịch Full )

Chương 179 - Chương 178

dai tong sieu cap hoc ba
Chương 178
 

Dương Hàm cười lạnh một tiếng, Trương Nghị vẫn biết tránh nặng tìm nhẹ.

- Vậy ngươi nói xem, kẻ hại cháu ta là ai?

Trương Nghị lau mồ hôi lạnh trên trán nói:

- Đầu tiên người đáng nghi chính là Triệu Tu Văn, ông ta muốn ăn nói với Lục gia, có lời giải thích với học sinh, tình huống ở nội quy trường học không thể làm được, ông ta đành phải đi nước nghiêng, thuê người đánh bị thương người ta. Kỳ thực ông ta mới là người hiềm nghi lớn nhất.

Dương Hàm bình tĩnh như không, lại tiếp tục hỏi:

- Có còn ai có hiềm nghi nữa không?

- Thứ hai chính là phụ thân của Lục Hữu Vi, y vì báo thù cho con trai, thuê kẻ khác đánh người cũng rất có thể.

Dương Hàm lắc đầu:

- Tuyệt sẽ không phải y, y đi Hàng Châu thăm bạn bè, hiện tại vẫn chưa biết tin tức đứa con trai bị thương.

- Vậy hay là con cả của y Lục Văn Thái?

- Anh em Lục gia đều là những kẻ nhát gan hèn yếu, ngày hôm qua đệ đệ của cậu ta bị thương, cậu ta còn chẳng có dũng khí đứng ra đòi lí lẽ cho đệ đệ, ngươi cảm thấy cậu ta sẽ thuê kẻ khác đánh người sao?

Hiển nhiên Dương Hàm không tin chuyện này là Lục gia gây nên.

Trương Nghị ngẫm nghĩ một chút lại nói:

- Hay chính là Phạm Ninh làm? Hắn ngày hôm qua dẫn đầu một đám học sinh đến muốn đòi công đạo.

Dương Hàm hừ thật mạnh một tiếng:

- Ngươi và Phạm Ninh có oán riêng, đừng kéo cháu ta vào. Cháu ta và hắn không oán không thù, thậm chí trước khi vào huyện học bọn chúng căn bản không quen biết, tại sao hắn phải hại cháu ta?

- Có lẽ nguyên nhân là vì Lục Hữu Vi, dù sao Lục Hữu Vi cũng là từ Diên Anh học đường ra, đã cùng tham gia cuộc thi tuyển chọn huyện sĩ, nói không chừng hắn ra tay vì Lục Hữu Vi!

Trên mặt Dương Hàm lộ ra một tia cười trào phúng:

- Vậy sao? Ngươi cho rằng mối quan hệ giữa Phạm Ninh và Lục Hữu Vi rất sâu, có năm tình bạn nhiều, có phải ý này không?

- Đúng là vậy!

- Xem ra ngươi không để ý đến chuyện bên ngoài! Ngươi có biết chuyện của Từ Tích không?

Trương Nghị gãi đầu, sau một lúc lâu nói:

- Hình như Từ Tích là cháu của Từ Trọng.

Dương Hàm lắc lắc đầu:

- Ta cho ngươi biết! Từ Tích, Ngô Kiện và Lục Hữu Vi vốn là ba kẻ luôn đối đầu với Phạm Ninh ở Diên Anh học đường.

- Vì ba người bọn họ làm khó dễ, Phạm Ninh suýt nữa không có tư cách tham gia cuộc thi tuyển chọn huyện sĩ.

- Nhưng ngươi nói Phạm Ninh lại vì Lục Hữu Vi mà thuê kẻ người đánh bị thương cháu trai của huyện thừa đương nhiệm, ngươi thấy ta có nên tin không?

Trương Nghị ngây ngẩn cả người, lão thực sự không biết Phạm Ninh và Lục Hữu Vi còn có quan hệ phức tạp như vậy. Ngày đầu tiên lão gặp Phạm Ninh, thấy Phạm Ninh và Lục Hữu Vi đi cùng nhau, liền cho rằng hai đứa chúng nó là bạn tốt.

Lão cũng nhất thời không thể nghĩ ra còn có ai là người hiềm nghi nữa, hồi lâu nói không ra lời.

Lúc này, Dương Hàm lạnh lùng nói:

- Ta muốn hỏi lại ngươi một chút, tại sao ngươi lại để cháu trai ta đánh bị thương Lục Hữu Vi, là cảm thấy cháu của ta đầu óc ngu si, kích động, dễ dàng bị xúi giục, đúng không?

Trương Nghị cả người đổ mồ hôi lạnh, phía sau lưng toàn bộ ướt đẫm, lão lắp bắp giải thích nói:

- Chuyện này…. Huyện thừa đã hiểu lầm rồi, ta cũng không cố ý bảo Dương Độ đi làm chuyện này. Ta chỉ bàn với cả đám đệ tử, nào ngờ Dương Độ chủ động xin đi.

Dương Hàm lắc lắc đầu, Trương Nghị này coi mình là đồ ngốc sao? Cho là mình không nhìn thấu tâm tư của lão?

Dương Hàm trên mặt như cười như không, nhưng ánh mắt lạnh sắc đe dọa nhìn Trương Nghị.

- Kỳ thật ta lại cảm thấy còn có khả năng khác, có lẽ Trương giáo thụ phát hiện hôm nay học sinh không tụ tập ra uy, nên tính toán của ngươi bị hụt.

- Ngươi không cam lòng để mưu kế mà ngươi đã chuẩn bị kỹ thất bại, để có được vị trí giáo thụ mà ngươi hằng mơ ước, ngươi tất có khổ nhục kế bí mật, giá họa cho Triệu Tu Văn, khiến ta giận lây sang Triệu Tu Văn, để ta thay ngươi đánh rớt gã, Trương giáo thụ, có phải vậy không?

- Ơ…

Trương Nghị liền lùi lại vài bước, thở ra một hơi lạnh, hoá ra Dương Hàm đang hoài nghi mình.

Trương Nghị lập tức cả giận nói:

- Ngươi coi ta là người nào hả? Ta có thể xuống tay với cháu ngươi sao?

- Hừ! Ngươi là ai ta rất rõ!

Ánh mắt Dương Hàm hung ác nhìn chằm chằm Trương Nghị, trong lòng của ông ta sớm đã nhận định Trương Nghị mới là kẻ hiềm nghi lớn nhất, đánh gãy chân cháu trai của mình, giá họa cho Triệu Tu Văn.

- Ngươi vì đạt được đến mục đích cho tới bây giờ không từ thủ đoạn, năm đó ngươi tố giác Hứa giáo thụ là đồng đảng của Đinh Vị, tạo ra một chút gọi là chứng cớ, để Bình Giang phủ đến trước điều tra Hứa giáo thụ, bức y không thể nhận chức giáo thụ chủ tịch thư viện Cốc Phong, sau đó ngươi cướp lấy thay vào đó.

- Lần này ngươi vì muốn loại bỏ Triệu Tu Văn, còn có thủ đoạn ti tiện gì nữa không xuất ra đi?

Trương Nghị mặt lúc đỏ lúc trắng, nổi giận đùng đùng nói:

- Ngươi đừng quên, chúng ta là người cùng thuyền, tại sao ta phải hại cháu ngươi?

- Nếu như ngươi không muốn hại cháu trai ta, tại sao phải lợi dụng nó làm công cụ của ngươi, xúi giục nó đi đánh bị thương Lục Hữu Vi, hủy hoại thanh danh của nó, vùi ta vào chỗ bất nghĩa?

Trương Nghị lập tức nghẹn lời, lão lợi dụng Dương Độ chỉ là nghĩ nó đầu óc ngu si, dễ giận dễ bạo, xuống tay tàn nhẫn, nhưng lại chưa bao giờ suy xét qua thanh danh của thúc nó.

Lúc này Dương Hàm lại muốn thanh danh, chẳng lẽ bên ngoài có tin đồn, Dương Hàm muốn lợi dụng việc cháu ông ta bị thương, muốn phủi sạch quan hệ với mình?

Trong lòng càng nghĩ càng có khả năng, mặt Trương Nghị dần dần trở nên dữ tợn, cắn răng cười lạnh nói:

- Ngươi cầm của ta nhiều tiền như vậy, ngươi còn muốn thanh danh?

Sắc mặt Dương Hàm thay đổi hẳn, ông ta hung tợn nhìn chằm chằm Trương Nghị thật lâu, lạnh lùng nói:

- Ta không hiểu ngươi đang nói cái gì, ta chưa bao giờ cầm của ngươi một văn tiền!

Nói xong, Dương Hàm liền xoay người bước nhanh rời đi.

Trương Nghị tức giận gắt mạnh một cái, khoanh tay đi tới đi lui trong phòng, Dương Độ gặp sự cố khiến lão sứt đầu mẻ trán, rốt cuộc là tên khốn kiếp nào làm, không ngờ khiến Dương Hàm hoài nghi mình?

Sáng sớm ngày kế, huyện đô đầu Lục Hữu Tài tiếp tục cùng La Mai đi hỏi học sinh huyện học, Huyện lệnh Cao Phi cũng bị vụ án Dương Độ làm kinh động, tới huyện học thị sát.

Học chính kiêm giáo thụ Triệu Tu Văn mang theo một đám giáo thụ tới cửa chính huyện học, chào đón Huyện lệnh đến trường học thị sát.

Thấy mọi người hành lễ, Cao Phi khẽ thở dài:

- Rất là hổ thẹn, bổn huyện nhậm chức hơn một tháng, lại là lần đầu tiên đến huyện học thị sát, cả ngày thẩm án, cũng làm trễ nãi một số chuyện lớn rồi.

Triệu Tu Văn vội vàng cười nói:

- Huyện quân là quan phụ mẫu của dân chúng, vì dân chúng phân ưu là chuyện phải làm, hẳn là do chúng ta hồi báo cho huyện quân, là ti chức không làm tròn bổn phận!

Đương nhiên chỉ là nói như vậy. Giáo dục thuộc phạm vi chức quyền của huyện thừa, lấy học làm chính, Triệu Tu Văn bình thường phải hồi báo cho huyện thừa.

Bình Luận (0)
Comment