- Không phải mọi người, có người đã đoán trúng.
Minh Nhân chợt nhớ tới một chuyện, trừng to mắt hỏi Phạm Ninh:
- Ta nhớ rất rõ ràng, đệ đoán Lý Ấu Lâm khảo trúng giải Nguyên, hóa ra bị đệ đoán trúng, chẳng phải là đệ sẽ trúng giải thưởng lớn rồi sao?
Phạm Ninh lắc đầu cười nói:
- Ta không có đoán một người, ta đoán ba cái tên đứng đầu, Lý Ấu Lâm đứng nhất.
- Vậy đệ đoán cái tên thứ hai và thứ ba là ai?
Phạm Ninh cười nói:
- Ta không nhớ rõ lắm, để về lấy đơn đặt cược xem lại đã.
- A Ninh, ta có một dự cảm mãnh liệt, lần này nhất định đệ sẽ trúng giải thưởng lớn, hai ngàn lượng bạc đó!
Phạm Ninh khẽ mỉm cười:
- Đúng là có thể, ta nhớ ra rồi, tên thứ hai ta đoán chính là Hồ Khải, thứ ba là Triệu Ba Lan.
- Toàn bộ đoán đúng rồi!
Minh Nhân và Minh Lễ nhìn nhau, thoắt cái bắt được cánh tay Phạm Ninh, kích động vạn phần nói:
- Đừng ăn nữa, chúng ta khẩn trương đi đổi quà đi!
Phạm Ninh khó khăn giãy khỏi tay của bọn họ, bất mãn nói:
- Hai người các ngươi dừng một chút đi! Chỉ cần là của ta, nó liền chạy không thoát.
Lận Hoằng ở một bên sợ hãi than nói:
- Sư huynh, huynh thật sự là sắp nghịch thiên rồi, thi đồng tử được hạng nhất, mua một quan phác cũng có thể lấy được giải thưởng lớn, tiểu đệ bội phục sát đất, tiểu đệ kính sư huynh một ly!
Lận Hoằng vẫn tương đối là ít nổi danh, thái độ của y đối với sư huynh Phạm Ninh này cũng không có thành kính giống Lý Đại Thọ, ba tháng trước, Phạm Ninh yêu cầu mọi người đi nông thôn tìm hiểu, y cũng chỉ cười trừ, căn bản không có để ở trong lòng.
Cho đến lần này đề đối sách thật sự là thi "khuyến nông cửu sách ", trong lòng y mới tràn đầy hối hận, Phạm Ninh lại thi được hạng nhất thi Đồng tử, mới hoàn toàn thay đổi thái độ của y.
Nếu như mình có thể có một nửa sự tôn trọng của Lý Đại Thọ đối với Phạm Ninh, như vậy hôm nay tên của mình cũng có thể thượng bảng rồi.
Đổng Khôn cũng nâng chén đứng lên nói:
- Ta cùng Lận Hoằng, kính sư huynh một ly.
Phạm Ninh đứng dậy cười nói:
- Trở về ta viết cho hai người các đệ một phần quy hoạch, các đệ dựa theo quy hoạch của ta thật sự ôn tập, tích cực chuẩn bị, ta có thể dám chắc chắc, ba năm sau các đệ cũng có thể thượng bảng.
Hai người mừng rỡ:
- Đa tạ sư huynh!
Đoàn Du gấp đến độ vỗ tay cầu khẩn nói:
- Sư huynh, ta cũng gọi huynh là sư huynh, cũng chuẩn bị cho ta với!
Phạm Ninh biết đề thi Giải của ba năm sau, hắn tuy rằng không thể nói rõ, nhưng hắn có thể dựa theo phương hướng của đề thi Giải mà quy hoạch, để cho mấy sư đệ đều có cơ hội thi đỗ kì thi Giải.
Phạm Ninh thấy Đoàn Du tỏ vẻ thành khẩn, liền cười gật gật đầu:
- Được!
Minh Nhân, Minh Lễ vừa muốn mở miệng, Phạm Ninh xua tay chặn bọn họ lại:
- Hai người các huynh thì miễn đi, khoa cử không thích hợp với các huynh, kinh thương mới là chốn của các huynh!
***
Hai ngày này Trương Tam Nương tâm thần có chút không yên, lần trước nhi tử về nhà nói cho nàng biết hai chuyện.
Một là kỹ thuật nấu rượu ở kinh thành bị để lộ, rất nhiều cửa hàng đều tung ra rượu trắng giống nhà bọn họ, theo hiệp nghị lúc trước ký với Chu Nguyên Triệu, một khi kỹ thuật nấu rượu tiết lộ, hiệp nghị liền kết thúc.
Trương Tam Nương lại không thèm để ý đến phần trăm nấu rượu, tiền của nàng ở cửa hàng tiền Chu thị đã hơn hai vạn quan, đối với tiền đã không xem nặng giống như trước.
Hai ngày này nàng là vì một chuyện khác khiến tâm thần không yên, chính là khoa cử của nhi tử, hôm qua đáng lẽ yết bảng rồi, nhưng không có chút tin tức nào, hiện giờ khiến Trương Tam Nương lo lắng không ngừng, tối hôm qua nàng cả đêm đều ngủ không được ngon giấc, thế cho nên hôm nay không có tinh thần.
Trương Tam Nương đang ngồi trong phòng chăm sóc con gái, con gái có thói quen ngủ trưa, phải ngủ tới chiều mới dậy.
Nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn hồng hào của con gái, trong lòng Trương Tam Nương tràn đầy sự trìu mến của người làm mẹ.
Lúc này, xa xa mơ hồ truyền đến thanh âm khua chiêng gõ trống, lúc đầu Trương Tam Nương không để tâm, nhưng thanh âm khua chiêng gõ trống càng ngày càng gần, cũng càng ngày càng huyên náo, điều này làm cho Trương Tam Nương nhướn mày, sẽ ảnh hưởng tới giấc ngủ của con gái đó.
Nàng đứng lên, vừa định đi đóng cửa, nha hoàn A Mai đã chạy vào:
- Đại nương, người đi xem xem, ngoài cổng người đến đây rất nhiều!
Trong lòng Trương Tam Nương cả kinh, vội vàng nói:
- Ngươi chăm sóc A Đa, ta đi xem xem!
Nàng phủ thêm lên vai một chiếc khăn liền vội vàng đi ra ngoài, chỉ thấy ngoài cổng lớn đứng đầy người trong thôn, ở giữa là vài tên công sai, còn có mấy người nhạc công cổ nhạc, quản gia lão Nguyên đang cùng công sai nói chuyện gì đó.
- Lão Nguyên, làm sao vậy?
Trương Tam Nương dù sao cũng là nữ nhân, đến đây nhiều người như vậy, thực khiến cho nàng có chút lo lắng.
Lão Nguyên thấy Trương Tam Nương, vội vàng nói với công sai:
- Đây chính là bà chủ nhà ta, mẫu thân của Phạm tiểu quan nhân!
Công sai liền vội vàng tiến lên thi lễ, cười nói:
- Phạm đại nương, chúng ta tới báo tin vui cho người!
Công sai thẳng lưng, mở thư báo tin vui ra, cao giọng đọc:
- Phạm Ninh thôn Tưởng Loan trấn Mộc Đổ huyện Ngô, trong kì thi Giải phủ Bình Giang đạt danh hiệu đệ nhất thi Đồng tử, đặc biệt báo tin vui!
- Á!
Trương Tam Nương lập tức ngây người.
- Tam nương, chúc mừng!
Các thôn dân đều chúc mừng Trương Tam Nương.
Công sai báo tin vui lại luôn miệng chúc mừng:
- Từ khi thi Đồng tử mở khảo tới nay, Ngô huyện chưa bao giờ đoạt được hạng nhất thi Giải, lệnh lang là người đầu tiên của Ngô huyện chúng ta, chúc mừng đại nương!
Trương Tam Nương cười đến không ngậm nổi miệng, luôn miệng nói:
- Cảm tạ mọi người! Cảm tạ mọi người!
Quản gia lão Nguyên ở một bên nhắc nhở:
- Đại nương, lấy tiền cảm tạ!
Trương Tam Nương lập tức tỉnh ngộ, vội vàng nói:
- Ngươi đi vào trắc viện lấy tiền trong rương đỏ ra phát cho mọi người!
Tiền trong rương đỏ chừng ba mươi quan, vài tên hậu sinh đi hỗ trợ khiêng rương ra, lão Nguyên phát tiền cho mọi người, vài tên công sai báo tin vui mỗi người được mấy quan tiền, vui mừng cáo từ.
Trong lúc tất cả đều vui vẻ, toàn bộ thôn đều đang đàm luận việc Phạm Ninh đạt hạng nhất kỳ thi Giải, Phạm Ninh khảo trúng hạng nhất kì thi Giải, không chỉ là vinh quang của Phạm gia, mà còn là vinh quang của thôn Tưởng Vịnh, rất nhiều thôn dân đều tự chạy tới thân thích, khoe quan hệ của mình và Phạm gia.
Tin tức nhanh chóng truyền ra, toàn bộ Ngô huyện đều sôi nổi, vô số nhà chạy dài đến Phạm gia thỉnh giáo bí mật thần đồng, trong lúc nhất thời khiến Phạm gia đông như trẩy hội.
Trương Tam Nương đành đem câu chuyện sử dụng kim ngân hoa tắm cho hắn kể lan tràn một lần, kết quả tự nhiên khiến cho kim ngân hoa trở nên đắt hàng, mấy năm đều bán được không hề suy giảm.
Thế cho nên dùng kim ngân hoa tắm cho đứa nhỏ thành một phong tục của Ngô huyện, khiến nhà nông ở Ngô huyện nảy sinh một phong trào gieo trồng kim ngân hoa, đây là chuyện sau này.
Ngày hôm sau khi yết bảng khoa cử, Phạm Ninh khiêm tốn đi lĩnh hai ngàn quan tiền từ tiệm quan phác, chuyện này khiến huynh đệ Minh Nhân và Minh Lễ kích động vô cùng.