Đại Tống Siêu Cấp Học Bá (Dịch Full )

Chương 276 - Chương 275

dai tong sieu cap hoc ba
Chương 275
 

Phạm Ninh gật gù, tuy chuyện bại lộ đã trôi qua hơn nửa năm, nhưng hắn biết, Chu Nguyên Triệu sẽ không để mình chịu thiệt thòi.

Xem ra Chu Nguyên Triệu cũng đang chờ cơ hội mở tiệm ở kinh thành lần này.

Phạm Ninh trầm tư, rồi cười nói:

- Lúc nào đó sẽ lại mời tam tổ phụ dùng bữa, để có thể cùng ông nói về những mối làm ăn khác.

Chu Bội vui vẻ nói:

- Tam tổ phụ vừa hay đã về Bình Giang phủ rồi, đợi ông ấy về nhà ta sẽ chuyển lời, tin chắc ông sẽ rất vui!

Hai người rời khỏi cửa tiệm trở về xe ngựa, Phạm Ninh vừa lên xe ngựa, Chu Triết liền rạng rỡ đưa cho Phạm Ninh tác phẩm điêu khắc đã hoàn thành.

Phạm Ninh nhận lấy viên đá "Khê Sơn Hành Lữ Đồ" bản điêu khắc, không khỏi tán dương một lần nữa:

- Loại thần vận này, e rằng chỉ có bức họa gốc mới sánh được, đây là viên đá điêu khắc tinh xảo nhất đệ từng thấy.

Phạm Ninh lại lấy ra một chiếc hộp đựng kim hoa, cười đưa cho Chu Triết:

- Triết ca, đây là quà đệ tặng huynh.

Chu Triết mắt sáng lên, nhận lấy chiếc hộp, nhìn Phạm Ninh, rồi lại nhìn chiếc hộp, nở nụ cười tươi rói.

- Mở ra xem đi!

Chu Triết từ từ mở chiếc hộp, bên trong là một đóa kim hoa giống như đúc, y chạm nhẹ vào cánh hoa, rồi vuốt ve viên trân châu ở giữa, chìm đắm dần trong đó.

Chu Bội thở dài:

- Đóa kim hoa này đoán chắc về nhà huynh ấy sẽ tách ra cho xem.

Phạm Ninh cười gật gật đầu:

- Ta lại mong huynh ấy có thể làm sống lại bông kim hoa này, so với gì thì không biết, nhưng đối với tài điêu khắc của Triết ca, bông kim hoa này chả khác gì vật chết.

***

Ở khe Thọ Sơn huyện La Nguyên, Phúc Châu, Minh Nhân và Minh Lễ đã mua một ngàn năm trăm mẫu đất, nằm ở huyện La Nguyên, hai huynh đệ nhờ có sự dẫn dắt của người bản địa, không mua toàn là đất ruộng, mà mua một mảnh dọc theo bãi bùn ven sông, chừng nghìn mẫu.

Hàm lượng cát của mảnh đất bãi bùn này quá lớn, không thể trồng trọt, dân bản địa ở đây khai thác cát để xây nhà. Phần lớn đá Điền Hoàng mà hai anh em thu mua được đều đến từ bãi bùn này.

Mảnh đất này thuộc về mấy ngôi chùa. Huynh đệ Minh Nhân, Minh Lễ mua mảnh đất này với giá một quan tiền một mẫu, ngoài ra còn mua hàng trăm mẫu ở hai đầu bãi đất này.

Phòng, kho chứa để khai thác quặng đều đã xây sửa xong. Mỗi ngày họ còn dùng trăm quan tiền để thuê năm trăm đàn ông đào bới, khai thác đá Điền Hoàng.

Nghe nói là Chu gia xuất vốn, quan phủ huyện La Nguyên rất phối hợp, huyện lệnh còn đặc biệt phái mấy tên lính đến giúp đỡ duy trì trật tự.

Quặng mỏ rất sốt, từng đám dân phu đào đá trên nền đất, tất cả đá đào được để trong giỏ, trong đó có đá Điền Hoàng, cũng có đá cuội bình thường, sau đó sẽ có chuyên gia phân loại.

Cát sẽ cho lên xe đẩy đến bãi cát ở xa chỗ đó, ở đó cũng có hơn chục người phụ trách sàng lọc cát, đến đá Điền Hoàng bé bằng ngón tay cái cũng không bỏ qua.

Lúc này, trên khu mỏ thứ hai ở phía bắc bỗng nhiên xôn xao cả lên, không ít người bỏ dụng cụ xuống, chạy đến phía trước.

- Mau đi báo với chủ nhân!

Một giám công hét lớn.

Một thiếu niên co chân chạy nhanh tới phòng xá cách đó ngoài một dặm.

Trong phòng, Minh Lễ đang đun trà, Minh Nhân ngồi trước một cái sọt lớn, nghiền ngẫm ngắm những viên đá Điền Hoàng cực phẩm trong sọt.

Họ đã ở đây một tháng, rất nhanh đã thích nghi được với vai trò của mình. Hai người cực kì thông minh, đã học được tiếng địa phương, làm việc rất hiệu quả, đặc biệt là nghiên cứu và hiểu biết của họ đối với đá Điền Hoàng đã vượt qua Phạm Ninh.

Người vùng này hung dữ, nhưng rất thật thà chất phác, chỉ cần không xâm phạm đến lợi ích của họ, thì mọi người đều chung sống hòa bình, thậm chí có khó khăn gì, luôn sẵn lòng giúp đỡ.

Hai huynh đệ giờ nổi tiếng vùng này, mọi người không phân biệt được hai người họ, cứ gọi chung là Phạm tiểu quan.

Trong quá trình thu mua đá Điền Hoàng, hai huynh đệ dần chia đá Điền Hoàng thành ba loại, mỗi miếng đá Điền Hoàng giá không phải đều giống nhau. Loại cao cấp nhất là đá Điền Hoàng đông, một loại độ trơn bóng kém hơn một chút là Điền Hoàng thông thường, còn một loại chứa những tạp chất đen, xám, gọi là Điền Hoàng đen, là loại rẻ nhất.

Cực phẩm Điền Hoàng đông được bảo quản chuyên biệt ở kho nhỏ, Điền Hoàng thường và Điền Hoàng đen chứa ở kho lớn.

- Lão nhị, đệ nói xem lúc nào số đá này mới biến thành vàng? Giống như Phạm Ninh nói, một lượng Điền Hoàng đổi một lượng vàng.

Minh Lễ hâm trà, rót cho mình và Minh Nhân mỗi người một chén, cười nói:

- A Ninh chẳng phải đã nói rồi sao? Cần có thời gian quảng bá. Đầu tiên phải đưa đến tầng lớp trên đã, đặc biệt là thiên tử, một khi Thiên tử đã thích đá Điền Hoàng, quan lại quý tộc sẽ xem nó như bảo vật, săn lùng khắp nơi. Nói thật, đệ còn hi vọng ngày này đến thật muộn, để chúng ta thu thập được nhiều đá hơn.

- Đệ nói chí phải, một khi hoàng thượng đã thích, giá sẽ cao ngất, đám người quyền cao chức trọng sẽ chạy đến khai thác mỏ, chúng ta đừng mơ lấy được đá Điền Hoàng dễ dàng như này.

- Chỉ sợ quan phủ độc chiếm, giống như mỏ bạc xung quanh vậy. Quan phủ chiếm phần lớn khu mỏ, chúng ta chỉ có thể ăn theo kiếm bát canh thôi.

Lúc này, trợ thủ của họ Dương Thanh Phi chạy như bay tới:

- Hai vị quan nhân, khu mỏ hai phát hiện mạch khoáng lớn!

Hai người nhìn nhau, bỏ lại trà đấy vội vã chạy đi, Minh Nhân quay lại khóa cửa, đá Điền Hoàng cao cấp nhất đều để trong phòng họ, phải cẩn thận mới được. Y đóng cửa lại, rồi gọi một trợ thủ đến canh cổng, rồi mới đuổi theo.

Ở một hầm mỏ lớn ở khu mỏ hai, các công nhân đang cẩn thận đào từ hầm ra từng tảng đá Điền Hoàng to bằng cái vạc nước, họ đã đào được liên tiếp hơn hai mươi tảng, mà bên trong còn rất nhiều.

Lúc này, Minh Nhân và Minh Lễ chạy tới, nhìn những khối đá tròn nhan nhản, hai người hết sức kích động, đây là lần đầu tiên đào được những khối đá Điền Hoàng to như vậy.

Minh Lễ tiến lên trước, rửa sạch bằng nước bùn đất trên đá, lộ ra bề mặt trong suốt nhẵn nhụi, bên trong đá là những đường vân mảnh, đúng là Điền Hoàng đông cao cấp nhất.

Hai huynh đệ vui mừng khôn xiết, Minh Lễ liền cao giọng tuyên bố với mọi người:

- Khu mỏ hai làm việc rất tốt, hôm nay thưởng gấp năm lần tiền công!

Hơn trăm dân phu đang có mặt ở đây hò reo vang dội.

Người dân được trọng thưởng nên càng miệt mài đào, đến hoàng hôn, tổng cộng đào được một trăm bảy mươi tư tảng đá Điền Hoàng to như vạc nước từ tầng cát của mười mấy mẫu, còn đào được hơn một ngàn miếng đá Điền Hoàng to như quả bưởi, trong đó chín mươi phần trăm là đá Điền Hoàng đông.

Hai huynh đệ liền quyết định, thức thâu đêm để đưa lô đá Điền Hoàng này và mấy trăm tảng Điền Hoàng cao cấp trước đó chở xe bò đến kho chứa của Mân huyện. Minh Nhân sẽ phụ trách đi thuyền về Bình Giang phủ.

Tối hôm đó, Phạm Minh Nhân tự mình đưa mấy chục xe bò chở đầy đá Điền Hoàng cao cấp về huyện Mân.

Chớp mắt đã tới tháng mười một, gió lạnh ùa về, hơi thở mùa đông bao trùm cả kinh thành, người nào người nấy mặc những lớp áo dày dặn, các cửa hàng cũng lắp thêm rèm, để đối phó với cái lạnh, khắp kinh thành giống như trở nên mập mạp.

Bình Luận (0)
Comment