Trương Nghiêu Tá ngạc nhiên, hồi lâu cười to.
- Lưu thiếu doãn đang nói đùa sao, hắn nhiều nhất mười ba tuổi, chỗ kia của hắn có thể cứng lên được sao?
- Đúng là như vậy, ti chức không dám nói bậy.
- Vậy ngươi nói xem, đến tột cùng là xảy ra chuyện gì.
- Là như vậy, sáng sớm hôm nay, Lễ bộ cùng Khai Phong phủ liên hiệp bắt sĩ tử đi kỹ viện, kết quả bắt được hơn một trăm bảy mươi người.
- Chẳng lẽ trong đó có Phạm Ninh?
- Không phải! Một sĩ tử trong số đó tên là Từ Tích, hắn vì muốn giảm bớt hình phạt liền tố giác Phạm Ninh cũng đi kỹ quán, chẳng qua hắn đổi quần áo của gã sai vặt đào thoát, ti hạ lại đặc biệt tới kỹ quán, tìm được gã sai vặt đổi quần áo đó, chứng thực có chuyện này, gã đồng ý làm chứng tố giác Phạm Ninh.
Trương Nghiêu Tá cười lớn, đây đúng là đi tìm mòn gót giày không thấy, khi tìm được lại không tốn chút công sức, Phạm Ninh rốt cuộc cũng rơi vào tay lão ta.
Lưu Tấn lại nói:
- Bây giờ còn vấn đề nhỏ, chính là liên quan tới cha của Từ Tích.
- Cha hắn là ai?
- Cha hắn là Công bộ lang trung Từ Tăng, xế chiều hôm nay y tìm ta, hy vọng có thể tiêu trừ bản ghi chép không tốt của nhi tử y.
Trương Nghiêu Tá mỉm cười.
- Thì ra là nhi tử của Từ Tăng, xem như là người mình.
Từ Tăng cũng không phải là tâm phúc dòng chính của Trương Nghiêu Tá, nhưng theo nữ nhi Trương Nghiêu Tá ngày càng được sủng ái, hắn ta cũng bắt đầu ôm bắp đùi Trương Nghiêu Tá, đầu năm hắn ta cũng rất ra sức bận rộn trước sau mừng thọ Trương Nghiêu Tá.
Nếu là nhi tử Từ Tăng, vấn đề kia cũng không lớn.
Lúc này, Trương Nghiêu Tá ngược lại nghĩ tới một chuyện.
- Phạm Ninh đang ở đâu, các ngươi tra được chưa?
Lưu Tấn gật đầu.
- Hắn lưu liên hệ là khách điếm Cựu Tào Môn, hắn ở kế cận, đoán chừng là mướn ở nhà dân, hỏi thăm sơ qua là biết.
- Hôm nay phải tra rõ ràng nơi ở của hắn.
Trương Nghiêu Tá chắp tay đi mấy bước, lại nói:
- Chuyện này cho nha môn Khai Phong phủ ra mặt, viết phần báo cáo hoàn chỉnh cho ta, ngoài ra, nhân chứng, vật chứng cũng chuẩn bị xong, bất cứ lúc nào có thể đem ra làm chứng.
- Ngài muốn làm phần báo cáo với một mình Phạm Ninh sao?
Lưu Tấn lại hỏi.
Trương Nghiêu Tá lắc đầu.
- Như vậy để lại quá nhiều dấu vết, báo cáo hắn cùng những người khác, ta tới báo cáo với Quan gia.
Lưu Tấn cáo từ, Trương Nghiêu Tá không kìm nén được kích động trong lòng, khiến Phạm Ninh sụp đổ, không chỉ một mũi tên báo thù ba năm trước, để cho lão ta có thể làm chuyện ác một cách đường đường chính chính.
Ngoài ra cũng có thể khiến Phạm Trọng Yêm nhận lấy tội danh dạy cháu không tốt, có tội danh này, Quan gia coi như muốn dùng ông ta lần nữa, cũng phải cân nhắc.
Nghĩ tới chiêu hoàn hảo một hòn đá hạ hai con chim này, Trương Nghiêu Tá không nhịn được đắc ý cười.
.....
Sáng sớm ngày tiếp theo, Trương Nghiêu Tá cầm theo báo cáo liên hiệp của Lễ bộ cùng Khai Phong phủ, ngồi xe ngựa vào cung.
Trương Nghiêu Tá đi thẳng tới ngự thư phòng trong Tử Thần Điện, ở bên ngoài chờ không lâu, tên thái giám đi ra cười nói:
- Quan gia mời quốc trượng vào phòng.
Trương Nghiêu Tá đi vào ngự thư phòng, trong phòng ngoại trừ thiên tử Triệu Trinh ra còn có tướng quốc Tống Dương, Văn Ngạn Bác cùng thái sư Bàng Tịch.
Hôm nay là ngày cuối cùng vào triều, ngày mai bắt đầu nghỉ dài hạn, đoán chừng mấy người này ở đây thương nghị chuyện Nguyên Đán đại triều.
Thấy Trương Nghiêu Tá đi vào, Tống Dương cười cười với lão, Văn Ngạn Bác thì xoay mặt đi, nén xuống nỗi chán ghét trong lòng.
Bàng Tịch thấy Văn Ngạn Bác biểu hiện quá rõ ràng, liền cười ha hả.
- Quốc trượng tới rồi.
Trương Nghiêu Tá làm bộ như không có nhìn thấy Văn Ngạn Bác cùng Tống Dương, Bàng Tịch chào hỏi, vội vàng tiến lên khom người thi lễ với thiên tử Triệu Trinh.
- Vi thần Trương Nghiêu Tá tham kiến bệ hạ.
Triệu Trinh khẽ cười:
- Quốc trượng có chuyện gì quan trọng?
Trương Nghiêu Tá trình lên một phần báo cáo.
- Khởi bẩm bệ hạ, đây là Lễ bộ cùng Khai Phong phủ ngày hôm qua truy quét kỹ quán, bắt được khảo sinh tìm kỹ nữ, dựa theo quy định bổ sung của bệ hạ từng ban bố, nghiêm cấm khảo sinh (thí sinh) khoa cử đi kỹ viện tìm kỹ nữ, đây là danh sách một trăm bảy mươi lăm tên sĩ tử sẽ bị nghiêm trị, thỉnh bệ hạ xem qua.
Ba vị trọng thần có chút kỳ quái, chế độ khoa cử nghiêm túc là chuyện của Lễ bộ, Trương Nghiêu Tá chủ quản tam ty, chuyện này có quan hệ với lão gì?
Bàng Tịch hết sức lão luyện ranh mãnh, lập tức ý thức được, sợ rằng Trương Nghiêu Tá là muốn lợi dụng chuyện này chỉnh người.
Sắc mặt Triệu Trinh có phần khó coi, mắt thấy còn một tháng nữa sẽ thi khoa cử, lại xảy ra loại chuyện này, y năm lần bảy lượt cảnh cáo sĩ tử chuyên tâm chuẩn bị thi, không nên trầm mê tửu sắc, nhưng mỗi lần khoa cử lại bắt được một nhóm người.
Y lật báo cáo, lạnh lùng nói:
- Còn cái gì để nói, dựa theo quy định hủy bỏ tư cách thi khoa cử của những sĩ tử này.
Lúc này, Bàng Tịch thi lễ nói:
- Bệ hạ, có thể cho lão thần xem qua hay không?
Triệu Trinh đem báo cáo đưa cho Bàng Tịch, nhìn sơ qua danh sách, ở trang thứ hai thấy được tên Phạm Ninh, nhất thời trong lòng hiểu rõ, sợ rằng mục tiêu của Trương Nghiêu Tá là Phạm Trọng Yêm.
Bàng Tịch chỉ danh sách cười hỏi:
- Nơi này có một cái tên là Phạm Ninh, không ngờ là cùng tên với tôn tử của Phạm Hi Văn, không biết bọn họ có phải cùng là một người hay không?
Mọi người ngẩn ra, cùng nhìn về phía Bàng Tịch, trong này có vấn đề gì?
Trương Nghiêu Tá thầm mắng một tiếng 'Lão già giảo hoạt! '
Gã vốn định đi trước đục nước béo cò, thực hiện trừng phạt, hủy bỏ tư cách khoa cử của Phạm Ninh, chờ Phạm Ninh phát hiện hắn không có cách nào tham gia khoa cử mới kể ra rõ ràng, tiếp tục đem chứng cứ phủ nhận lật đổ hắn, như vậy mới có thể hoàn toàn đánh đổ thiếu niên đã từng đắc tội gã.
Không nghĩ tới Bàng Tịch lại là lão hồ ly xảo quyệt, phát hiện được ý đồ của gã.
Dưới ánh nhìn của quần chúng, Trương Nghiêu Tá chỉ đành phải gật đầu nói:
- Đúng là cùng một người!
Bàng Tịch có chút kinh ngạc nhìn Trương Nghiêu Tá.
- Quốc trượng có nhầm lẫn không. Phạm Ninh làm sao có thể đi kỹ viện?
Triệu Trinh cũng nắm được ý, y hỏi:
- Phạm Ninh này là thần đồng ba năm trước hiến thọ phủ thái sư?
Bàng Tịch gật đầu.
- Chính là cậu bé, cho nên lão thần nhớ rất rõ, năm nay cậu bé đại khái chỉ có mười hai mười ba tuổi. Nghe nói là hạng nhất kì thi Giải đồng tử của Bình Giang phủ, vào kinh hẳn là tham gia thi Tỉnh đồng tử, còn là một thiếu niên chưa trưởng thành, hắn sẽ đi tìm kỹ nữ sao?
Triệu Trinh nhìn Trương Nghiêu Tá, trong lòng y cũng rõ ràng vài chuyện, ba năm trước một màn kia y vẫn còn nhớ, chẳng lẽ Trương Nghiêu Tá là đang trả thù Phạm Ninh?
- Quốc trượng, chuyện này là sao?
Triệu Trinh không vui nói.
Trương Nghiêu Tá dĩ nhiên sẽ không kéo bản thân mình vào, gã khom người nói:
- Đây là kết quả điều tra liên hiệp của Khai Phong phủ cùng Lễ bộ, nguyên nhân cụ thể vi thần cũng không rõ, bệ hạ có thể cho mời bọn họ tới hỏi, có điều nếu trong đó đã ghi tên, vi thần cho là nhất định có nguyên do.