Trời còn chưa sáng, có người mang điểm tâm cho bọn hắn, bọn hắn vội ăn, đến canh năm ba người đến khách sạn Cựu Tào Môn, đây là xuất phát điểm.tất cả thí sinh ở lân cận Cựu Tào Môn đều tập trung nơi này, do xe bò, hoặc xe lừa đưa đến trường thi ở ngoài thành bắc.
- Đại Thọ, có ổn không?
Phạm Ninh thấy Lý Đại Thọ sắc mặt tái nhợt, không có sức sống không khỏi có chút lo lắng.
Lý Đại Thọ gật đầu:
- Nghỉ ngơi hai ngày, cảm giác tốt hơn nhiều, mới có thể chống đỡ được.
Phạm Ninh liếc nhìn Tô Lượng:
- Tiểu Tô, kiểm tra phù phiếu, có mang theo hay không?
Tô Lượng sờ soạng túi áo, bên trong có phù phiếu, gật gật đầu. Y có chút khẩn trương, ngay cả nói cũng không muốn.
Ba người đến khách sạn Cựu Tào Môn, thấy cửa khách sạn đèn đuốc sáng trưng, trước cửa nhiều người chờ xe đón. Khoảng hơn ngàn người đợi, từng chiếc xe bò nhanh chóng lái đến, chất đầy người chạy đi.
Nhà trọ còn nấu nước nóng, tiểu nhị phục vụ thí sinh uống trà rồi lên xe.
Thi Tỉnh so với thi Giải khác càng nghiêm ngặt hơn, ngay cả nước cũng không mang, mỗi người chỉ mang theo phù phiếu, để khảo chứng. Hơn nữa thi Tỉnh không cung ứng cơm trưa và nước, nhằm phòng hờ thí sinh nhân cơ hội gian lận.
Có thí sinh thật sự khá khó nhịn được, chỉ có thể dùng mực mà uống. Khi ra trường thi môi đều biến thành màu đen, nhếch miệng cười, răng cũng biến thành răng đen.
Lúc này một chiếc xe bò đứng trước mặt bọn họ, phu xe gọi:
- Đi trường thi Đông, còn ba chỗ, ba người các cậu muốn lên xe thì khẩn trương lên.
Đúng lúc bọn họ chuẩn bị đi trường thi Đông, Phạm Ninh nhìn thoáng qua quán nước ấm cách đó không xa hỏi:
- Các huynh có muốn uống nước rồi mới đi không?
Hai người lắc đầu nói:
- Trước khi đi đã uống rồi, lên xe đi.
Ba người thanh toán tiền xe, lập tức vén rèm lên xe bò, hai bên xe bò đặt một tấm ghế dài, mỗi bên có thể bốn người ngồi, đã có năm người lên xe rồi.
- Mọi người ngồi xuống, xuất phát, đến trường thi ta sẽ nói mọi người chú ý xuống xe.
Phu xe phất trường tiên, xe bò chậm rãi khởi động, hướng cửa thành bắc chạy đến.
Xe bò ra khỏi Cựu thành, tiến vào đường Tân Phong Khâu. Trên đường toàn xe bò, gần như toàn bộ xe bò ở kinh thành đều được điều động đến, tạo thành đại đội xe bò trùng trùng điệp điệp. Mỗi chiếc xe bò đều treo một đèn lồng, xa xa nhìn lại giống hệt đốm sao đầy trời, ngân hà rực rỡ.
Trong xe ngựa lúc sáng lúc tối, mỗi người đều mím môi không nói một lời, khiến không khí trong xe ngựa càng thêm áp lực, yên tĩnh.
Ra khỏi thành, đi được vài dặm, xe bò vòng qua tiến vào trường thi, nhanh chóng đã tới trường thi thứ nhất.
- Trường thi Giáp Đồng, có ai xuống xe không?
Phu xe cao giọng hỏi.
- Có!
Phạm Ninh và Tô Lượng hô một tiếng, xe bò ngừng lại.
Phạm Ninh nói với Lý Đại Thọ:
- Có lẽ thi xong chúng ta không gặp được, quay về nhà trọ gặp.
Lý Đại Thọ gật đầu nói:
- Phạm Ninh, Tiểu Tô, chúc hai người may mắn.
- Cũng vậy nhé, cũng vậy nhé.
Phạm Ninh và Tô Lượng nhảy xuống xe bò, phất tay với Lý Đại Thọ, liền nhanh chóng rời khỏi đường xe chạy, đi vào cửa chính trường thi. Ven đường có binh lính giơ tấm biển trường thi, lớn tiếng quát to, nhắc nhở hai bên tránh xe bò.
Còn chưa đến thời gian thi nhưng ở cửa lớn bắt đầu kiểm tra thân phận, xếp hàng thật dài hơn mười người một đội. Mỗi người dựa vào số báo danh mà vào đội ngũ. Khi thông qua kiểm tra thân phận có thể vào chờ, nhưng không thể vào trướng thi.
Thi Tỉnh cũng giống các kì thi Giải khác, kỳ thi bốn môn, đối sách đề, nghị luận đề, mặc kinh đề, làm thơ đề. Tổng cộng thi ba ngày, ngày đầu tiên thi nghị luận đề, ngày hôm sau thi đối sách đề, ngày thứ ba thi mặc kinh cùng làm thơ.
Trước kia, kỳ thi ba ngày, ngủ ở lại trường thi, nhưng xét thấy đến bây giờ thời tiết ấm áp trở lạnh, đêm tương đối lạnh, đám sĩ tử mang chăn không tiện.
Hơn nữa ban đêm dễ cảm mạo, mỗi lần khoa cử liền có nhiều thí sinh bị cảm, ảnh hưởng khoa thi, bị mọi người khẩn khoản yêu cầu bãi bỏ. Lần này có thay đổi, các thí sinh mỗi ngày được trở về phòng nghỉ ngơi, có lợi cho việc bảo tồn thể lực thí sinh.
Phạm Ninh đến hơi sớm, bọn họ nhanh chóng xếp hàng ở cửa, một tên quan kiểm tra thân phận gọi:
- Kế tiếp.
Phạm Ninh thi lễ một cái, mang phù phiếu giao cho giám khảo, giám khảo nhìn phù phiếu nói:
- Báo danh tính, quê quán, gia đình, cùng địa chỉ cụ thể.
- Tại hạ Phạm Ninh, người Bình Giang Phủ, nhà ở thôn Tưởng Loan, trấn Mộc Đổ, Bình Giang Phủ, Ngô huyện.
Giám khảo gật đầu, căn cứ những đặc điểm trên phù phiếu mà đối chiếu, lại nói:
- Xoay người chỗ khác, để mọi người xem xem.
Thi Tỉnh thi hành tố cáo chế độ gian lận, tố cáo kẻ gian lận, một khi điều tra được, người tố cáo nhận được phần thưởng, bình thường trực tiếp thông qua sơ tuyển, điều này đối với thí sinh cực kỳ hấp dẫn. Nên biết rằng, sơ thẩm sẽ loại bỏ tám mươi phần trăm thí sinh, có được sự đãi ngộ này, mọi người đương nhiên muốn làm người mật báo.
Tuy nhiên cố ý vu cáo hãm hại người khác cũng không thể được, trực tiếp hủy bỏ tư cách tham gia cuộc thi.
Phạm Ninh đứng năm giây đối mặt với mọi người, giám khảo vung tay:
- Đi vào soát người.
Phạm Ninh tiếp nhận phù phiếu, tiến vào cửa chính, hai tên lính đến sờ soạng hắn từ đầu đến chân, ngay cả vớ giày cũng kiểm tra, hoàn tất mới thông qua nghiệm thân.
Mỗi người đều nhẹ nhàng thở ra, so với thi Giải, kiểm soát của thi Tỉnh phải nghiêm khắc hơn.
Đương nhiên, đạo cao một thước, ma cao một trượng, thí sinh luôn có biện pháp mang theo tài liệu. Có người nhét vào vách trong ở trong giày, còn có người trực tiếp nhét vào trong quần.
Từng phát sinh nhiều chuyện lý thú như vậy, có thí sinh bị lục soát người, trực tiếp nhét vào trong quần, cuộn giấy vô ý rơi ra. Thí sinh kiên quyết không thừa nhận, cứng rắn nói của thí sinh bên cạnh ném vào trong quần y, giám khảo liền hỏi:
- Nó từ trong quần ngươi rơi ra, lại bên trong. Ngươi chứng minh một chút xem làm thế nào cậu ta ném vào trong quần ngươi được?
Đương nhiên, loại tình huống này cũng không thông thường, ngẫu nhiên sẽ xuất hiện một lần liền trở thành trò cười.
Phạm Ninh chờ một lát, Tô Lượng cũng lục soát xong tiến vào, vẻ mặt bất mãn oán hận:
- Ta hoài nghi đám binh lính này bị đoạn tụ.
- Huynh bị đùa giỡn?
Ánh mắt Phạm Ninh sung sướng đùa cợt.
Mặt Tô Lượng đỏ lên:
- Đừng nói nữa, nghĩ đến thấy ghê tởm.
Tô Lượng trong tay cầm bài thi, lúc này không có tâm tư cùng Phạm Ninh đối chiếu bảng số may mắn.
Dù sao, đây cũng là thi Tỉnh, thi đậu có ý nghĩa bọn họ được ban thưởng xuất thân Đồng Tiến Sĩ.
Thi Tỉnh còn có thi hội là cửa thứ hai khoa cử, sau khi thi Tỉnh kết thúc, còn cửa thứ ba là thi Đình, thi Đình quyết định cấp bậc người thi. Là thi đậu tiến sĩ, hay được ban thưởng xuất thân tiến sĩ, hoặc xuất thân Đồng Tiến Sĩ.
Tuy nhiên, quan trọng vẫn là thi Tỉnh, đỗ kì thi Tỉnh xem như là Tiến sĩ rồi. Còn thi Đình, với phần đông thí sinh mà nói thì thuộc loại phạm trù dệt hoa thêu gấm, trước mắt không có người cân nhắc đến nó.
Nghiệm thân xong cũng không thể lập tức tiến vào phòng thi. Ở khoảng đất trống, mấy ngàn sĩ tử kiên nhẫn chờ đợi, bên ngoài càng ngày càng nhiều sĩ tử từ bốn phương tám hướng tiến vào, ở bên ngoài quân doanh sắp xếp hàng dài.