Phạm Ninh phẩy tay.
- Ta vốn là không muốn cùng huynh nói vấn đề thi cử, ta muốn hỏi huynh hôm nay có thời gian không, dẫn huynh đi kiếm chút tài lộc nho nhỏ, nếu huynh phải đi tìm Viên Viên, vậy thì bỏ đi.
Tô Lượng nhất thời mặt mày hớn hở, kéo tay áo Phạm Ninh luôn miệng nói:
- Phạm Ninh, đại ca, rốt cuộc là cơ hội phát tài gì?
- Trước tiên về chỗ ở lấy bạc, đến lúc đó tự nhiên sẽ nói cho huynh biết.
Tô Lượng ôm một bụng nghi vấn, lại không dám hỏi nhiều, chỉ đành phải đi theo Phạm Ninh trở lại chỗ ở.
Mới vừa vào cửa, liền gặp Minh Nhân đang hào hứng muốn đi ra ngoài, Phạm Ninh kéo y lại.
- Đi đâu?
Minh Nhân cười hì hì nói:
- Ta đi đặt đổ (đánh bạc), thử vận may.
- Chờ đã, đợi chúng ta cùng đi.
Tô Lượng giờ mới hiểu được, kinh ngạc nói:
- Phạm Ninh, huynh nói phát tài chính là đi đặt cược à.
Phạm Ninh không để ý tới hắn, lại hỏi Minh Nhân:
- Lý Đại Thọ đã trở về chưa?
- Mới vừa trở lại, dán trên cửa một câu Nghỉ ngơi chớ quấy rầy, hắn ta nói phải ngủ mấy ngày mấy đêm, bất kỳ ai cũng đừng quầy rầy hắn ta.
- Vậy coi như tốt, không quấy rầy đệ ấy.
Phạm Ninh lại thò đầu nhìn một chút bên trong, hỏi:
- Những người khác đâu?
- Cha ta dẫn A Khánh đến tiệm từ sáng sớm, không biết lúc nào mới trở về, huynh muội Trình thị đi giao dịch bất động sản ở ngoài thành, trừ Lý Đại Thọ đang ngủ, cũng chỉ còn lại Đỗ Quyên trông nhà.
- Ta đi lấy ít bạc, chờ chút.
Phạm Ninh vừa quay đầu hỏi Tô Lượng.
- Huynh có đi hay không?
Tô Lượng thật ra thì đối với việc đặt tiền cược không có hứng thú, y cho là mình chưa bao giờ có vận khí tốt như vậy, cũng là bởi vì Trình Viên Viên không có ở đây, nếu có y khẳng định ở lại bầu bạn bên mỹ nhân.
Tô Lượng do dự hồi lâu, rốt cuộc gật đầu.
- Vậy thì đi đi! Ta mua ít một chút.
...
Thành Biện Kinh có ba tiệm quan phác lớn, phía sau nó đều có bối cảnh vô cùng hùng hậu, một tiệm tên là Phú Quý Kiều, hậu trường đằng sau nó là do huynh trưởng của Trương Nghiêu Tá mở, tiệm thứ hai tên là Cửu Văn Trung, là do huynh đệ của Lưu thái hậu mở ra, còn tiệm cuối cùng gọi là Quan Lâu, không rõ bối cảnh, nhưng nghe đồn bối cảnh sau nó là hoàng thất.
Trừ những tiệm quan phác đó ra, còn có mấy trăm tiệm quan phác lớn nhỏ khác, nhiều vô số kể, đương nhiên, uy tín và danh dự không cách nào được đảm bảo như ba tiệm kia.
Ba tiệm quan phác lớn tuy đều do hoàng thân quốc thích mở, nhưng uy tín và danh dự đều rất tốt, chưa hề xảy ra tình trạng quỵt nợ, ba tiệm quan phác này giống như siêu thị ở đời sau vậy, khắp nơi ở kinh đô đều có.
Ba tiệm đều nằm ở bên trong Tào Môn Ngõa Tử, đặc biệt ba tiệm lớn này lại nằm liên tiếp cạnh nhau, ngoại trừ tên gọi không giống nhau, còn những trang trí khác đều không có gì khác biệt.
- Chúng ta đừng đi Phú Quý Kiều!
Tô Lượng nhỏ giọng lầm bầm:
- Nghe nói là gia nghiệp của nhà Trương Nghiêu Tá, nghe đến cái tên này ta đã không thoải mái rồi.
- Vì sao không đi?
Phạm Ninh thản nhiên cười nói:
- Chúng ta đến là để phát tài, chúng ta sẽ phát tài ở chỗ Trương Nghiêu Tá.
- Huynh xác định mình nhất định sẽ phát tài sao?
Tô Lượng tỏ vẻ không tin nhìn vào Phạm Ninh.
Phạm Ninh bĩu môi nhìn về phía Minh Nhân bên cạnh:
- Huynh nói với y một chút đi!
Minh Nhân nắm lấy bả vai Tô Lượng cười hì hì nói:
- Cứ đặt cược theo A Ninh là được rồi, lần trước khi kì thi Giải đặt cược theo hắn, kiếm lời không ít, trực giác của tiểu tử này rất chuẩn, quả thực chính là bị quỷ yêu chiếm giữ mà!
- Cái gì mà gọi là quỷ yêu chiếm giữ chứ?
Phạm Ninh trừng mắt nhìn y.
- Đây không phải là khen lão nhân gia nhà đệ có khả năng dự đoán được sao?
- Huynh không thể nói là thần tiên chiếm hữu được sao?
- Ặc! Thần tiên… thần tiên thì sẽ không đến tiệm quan phác chơi đâu, chỉ có quỷ yêu mới thích loại này thôi.
Phạm Ninh mặc kệ không nói với y, trực tiếp đi vào tiệm quan phác Phú Quý Kiều.
Bên trong tiệm quan phác rất lớn, chừng trên trăm mét vuông, đầy đủ các loại tặng thưởng và đặt cược, nhưng bên trong lại không có nhiều người.
Trước một cái bàn trong một góc hẻo lánh, một nam tử trẻ tuổi đầu đội mũ sa mặc áo gấm đang ngồi, làn da trắng nõn, khuôn mặt gầy gò, dường như y đang vô cùng chăm chú nghiên cứu thứ gì đó, đứng ở phía sau y là hai tên tùy tùng dáng người cường tráng.
Y ngẩng đầu thoáng nhìn vào Phạm Ninh, sau đó lại cúi đầu tiếp tục nghiên cứu.
Phạm Ninh đánh giá các loại tặng thưởng đặt cược treo trên tường.
Ví dụ như thấp nhất có một loại đặt cược, tặng thưởng là một lọ Dương Lâu Thanh Ngọc dịch, trị giá hơn một quan tiền, thấp nhất dùng chín văn tiền là có thể đặt cược.
Tỷ suất trúng thưởng là bảy thuần, cũng chính là hai lũy thừa bảy, có một trăm hai mươi tám phần xác suất trúng.
Hiện mua hiện mở, mở thưởng là một trăm hai mươi tám tổ hợp của bảy tiền đồng.
Quả thực dùng chín văn tiền sẽ có cơ hội uống bình rượu tốt này, chỉ là cơ hội quá nhỏ.
Tặng thưởng đặt cược còn có hào trạch mỹ nhân, mười quan tiền một lượt, mười hai thuần, cũng chính là có cơ hội 1/4096.
Giả như thời gian ước định đã đến, chỉ cần có một nghìn phần được thì cũng có thể mở thưởng, chỉ có điều hơn ba nghìn phần trống sẽ tính cho tiệm quan phác.
Hai mặt xấp ngửa của mười hai đồng tiền tổ hợp lại, tổng cộng sẽ xuất hiện bốn nghìn không trăm chín mươi sáu loại tổ hợp.
Thí dụ như, mặt xấp của một đồng tiền, có thể là bảy đồng tiền trong đó có ba xấp bốn ngửa, bảy đồng tiền trong đó có năm xấp hai ngửa, tám đồng tiền trong đó có bốn xấp bốn ngửa, tám đồng tiền trong đó có ba xấp năm ngửa, … kéo dài cho đến mười hai đồng tiền tổ hợp xấp ngửa với nhau.
Khi mở thưởng, một cánh tay của người đàn ông tùy ý vung mười hai đồng tiền vào trong hũ bằng gốm sứ không có đáy, trong hũ có các lỗ dính các tấm ngăn bóng loáng, đồng tiền có khả năng rơi lên trên tấm ngăn, cũng có khả năng rơi toàn bộ xuống dưới.
Lúc này sẽ xem tình hình của đồng tiền rơi trên mặt đất, xem có mấy đồng tiền, có mấy cái mặt xấp mấy cái mặt ngửa, từ đó quyết định người trúng thưởng cuối cùng.
Mấy năm trước, quả thật có dân chúng bình thường trúng hào trạch mỹ nhân, chấn động kinh thành.
Nhưng hôm nay, mấy người Phạm Ninh là đi đến chỗ đặt cược khoa cử.
Đây cũng là nơi được đặt cược hot nhất hai ngày gần đây, Minh Nhân đi lấy một tấm thiệp viết các tặng thưởng đến.
Mỗi cửa tiệm đều sẽ chọn ra mười tên thí sinh và năm tên thí sinh thi đồng tử làm đối tượng đặt cược, trên mỗi tên các sĩ tử đều có giá niêm yết công khai, đương nhiên là chỉ số thuần.
Ví dụ như giá niêm yết của Trương Sinh là sáu thuần, ngươi cược một quan tiền, nếu cược trúng, chủ quán trả lại cho ngươi sáu mươi tư quan tiền.
Giống với thi Giải, lần này tiệm quan phác chỉ mở ra ba tặng thưởng, đó là trạng nguyên, tiến sĩ nằm trong ba hạng đứng đầu và thủ khoa thi Đồng tử.
Nếu như ngươi cảm thấy các thí sinh tiệm đưa ra không hợp ý mình, vậy ngươi có thể tự đưa ra phương án của chính mình, sau đó đưa cho chưởng quỹ ước định thuần số.