Thực tế đúng là trải qua thử thách năm cửa, cửa thứ nhất chính là Sao Dự Viện, chỗ này phòng ngừa bút tích của thí sinh bị giám khảo nhận ra, do đó sẽ làm ra hành vi gây rối loạn kỉ cương.
Bởi vậy tất cả quyển thi của thí sinh đều phải được đưa vào Sao Dự Viện, do Sao Dự Viện tiến hành sao chép lại một lần.
Nhưng như vậy thẩm quyển quan không thể biết được tình hình thư pháp và trình bày của thí sinh, cho nên Sao Dự Viện vẫn còn phải tiến hành một bước sàng lọc thích hợp, với một bộ phận thư pháp không ổn, trong phần chép kinh có sai lầm quá rõ ràng, hoặc hình thức quyển thi xóa và sửa quá nhiều, các bài thi như vậy sẽ được thu thập lại.
Quan viên Sao Dự Viện không có quyền xử lý, bọn họ sẽ chuyển giao số bài thi này cho thẩm quyển quan, do thẩm quyển quan tiến hành phán xử.
Nói chung, thư pháp không đạt, quyển thi xóa sửa nhiều hơn ba chỗ, hoặc là phần chép kinh sai quá ba chữ đều trực tiếp bị loại bỏ.
Những quyển thi như vậy nhìn chung chiếm khoảng ba phần trong tổng số quyển thi, chừng ba vạn quyển thi sẽ bị loại bỏ ở cửa thứ nhất - Sao Dự Viện.
Cửa thứ hai là quan sơ thẩm, cửa ải này còn được gọi là Quỷ Môn Quan, là cửa đào thải nhiều bài thi nhất, trong số các bài thi may mắn tránh được Sao Dự Viện tiến vào Thẩm Kế Viện, có bảy phần bị quan sơ thẩm loại bỏ.
Có chừng năm vạn quyển thi bị loại bỏ ở chỗ này, chủ yếu bị loại bỏ ở đối sách văn.
Nhưng đây chỉ là kinh nghiệm qua các năm trước mà thôi.
Năm nay đặc biệt hà khắc hơn, đối sách văn có hai vấn đề, vấn đề thứ nhất, ngươi có đồng ý với phán quyết của huyện lệnh không?
Nếu trả lời đồng ý, vậy phía sau cho dù thí sinh có viết bút pháp thần kỳ hoa lệ tới đâu, cũng không có ý nghĩa gì, đây là một con đường chết, bước vào rồi là sẽ rơi rụng ngay.
Cho nên bảy vạn quyển thi, ngay từ câu hỏi thứ nhất đã có sáu vạn bài rơi rụng.
Tỉ lệ bị đào thải đã lên tới hơn tám phần.
Chỉ còn lại hơn một vạn quyển thi tiến vào phúc thẩm.
Trình tự của đánh giá khoa cử cũng rất nghiêm khắc, bất kỳ 1 một bài thi bị loại bỏ đều có 2 hai quan thẩm quyển đánh giá xem xét lại, vả lại đạt được sự nhất trí ý kiến.
Hơn nữa cần phải viết rõ nguyên nhân bị loại bỏ, đồng thời hai người ký tên.
Nếu như hai vị quan đánh giá ý kiến không nhất trí với nhau, có thể giao bài cho hai vị phó chủ khảo đánh giá xét duyệt.
- Lão Tả, ngươi đến xem bài thi này có chút thú vị!
Một vị quan thẩm định hướng tới đồng nghiệp vẫy vẫy tay. Hai vị quan đánh giá này đều là giáo thụ ở Thái Học. Nghiên cứu học vấn chặt chẽ cẩn thận, làm người chính trực. Bọn họ phụ trách xét duyệt một bộ phận bài thi của thi Đổng Tử.
Một vị đánh giá khác ngồi xuống, nhận lấy bài thi trên tay đồng nghiệp, xem tỉ mỉ, ngạc nhiên nói:
- Bài đối sách này văn viết không tồi á! Rất nghiêm túc, trật tự sắp xếp rõ ràng, mấu chốt là luật pháp dùng rất tốt, ngay nguyên văn của "Tống hình thống" đều dùng lên đây rồi.
- Không riêng gì "Tống hình thống", còn có một điều!
Quan đánh giá chỉ chỉ một điều trong đó:
- Ông xem điều này đi, chỉ sợ ngay cả chúng ta cũng đều không nghĩ tới.
Quan đánh giá họ Tả tỉ mỉ xem, không khỏi hít một hơi lạnh. Bài văn chương này thậm chí trích dẫn một ý chỉ ban bố vào năm Khánh Lịch thứ hai.
Ý nghĩa của ý chỉ là nói vì cổ vũ nông dân khai hoang, bất kỳ vùng đất nào khai hoang trồng trọt được 10 năm trở lên, bất luận có khế đất hay không đều có thể bán ra. Quan phủ không được lấy khế đất làm lý do cản trở.
Có ý chỉ này, pháp lý của bài văn đối sách này mới càng thêm hùng mạnh, làm người ta không thể chối cãi.
Hơn nữa, câu văn bài đối sách này tinh luyện, văn chương bay bổng khiến nó trở thành một bài đối sách tinh phẩm hiếm có.
- Làm người ta không thể không tin! Đây thực sự là bài thi đối sách của kì thi Đồng Tử, ta thấy dựa vào bài đối sách này có thể vào bảng mười người đứng đầu khoa cử.
- Cho dù mười người đứng đầu cũng không chắc có bài văn tốt thế này.
Hai người lại xem bài nghị luận, chépkinh và làm thơ đều là kiệt tác tốt nhất. Quan sao chép cũng đặc biệt đánh dấu nói rõ cả bài không có một từ sai, không có chút xóa sửa nào.
Bọn họ không chút do dự đưa bài này xếp hạng Thượng thượng giáp. Đây là bài thi có số điểm cao nhất trong những năm gần đây, ngay cả khi nó là đánh giá sơ thẩm. Bọn họ cũng không hề cố kỵ việc cho điểm cao.
Xuất hiện tin tức điểm Thượng thượng giáp, tin này rất nhanh chóng lan rộng khắp phòng đánh giá. Lập tức ở trong phòng đánh giá náo động, lại còn là do hai vị Giang Duy và Tả Vân Sơn đã tham gia chấm thi khoa cử năm lần. Điều này thậm chí còn khiến người ta thú vị hơn, các quan đánh giá tụ tập lại với nhau, chen lấn xáo trộn để xem chân dung bài thi này.
Quan khảo thí đọc qua bài thi đối sách này đều không ngừng đập bàn tán dương. Còn là là một thí sinh thi Đồng Tử viết ra, càng thu hút sự chú ý của nhiều quan khảo thí.
Quan chủ khảo Âu Dương Tu đang ngồi trong phòng phê duyệt bài thi. Một trăm bài thi xếp hạng đầu đã đến tay ông, cần ông thẩm duyệt lần cuối.
Nhóm bài thi này đã qua sơ thẩm, phúc thẩm. Phó chủ khảo ba lần xét duyệt mới tới tay ông, đều là bài thi vô cùng ưu tú.
Lúc này, Âu Dương Tu nghe bên ngoài có quan thẩm quyển đang kêu lên, liền bỏ bút xuống mở cửa đi ra ngoài.
Chỉ thấy mười mấy tên quan đánh giá đang tụ lại cùng nhau, dường như đang sôi nổi thảo luận cái gì đó?
Âu Dương Tu liền hỏi:
- Bên đó vì sao xôn xao?
Phó chủ khảo Thẩm Khoan cười nói:
- Bên này khi sơ thẩm phát hiện ra một bài thi đạt điểm Thượng thượng giáp, dẫn tới mọi người xôn xao.
Lại có thể đạt điểm Thượng thượng giáp, Âu Dương Tu nhướn mày, mười mấy năm nay đã không xuất hiện bài có điểm này rồi, không ngờ xuất hiện khi sơ thẩm, có phải không cẩn thận rồi không?
Ông có chút không vui hỏi:
- Là bài thi ai đánh giá?
- Là giáo thụ Giang Duy và giáo thụ Tả Vân Sơn.
- Là hai người bọn họ? Âu Dương Tu có chút ngạc nhiên. Hai người này là quan giám khảo có thâm niên lâu năm, học vấn tốt, nghiêm ngặt và chính trực. Bọn họ thực sự đánh giá bài điểm Thượng thượng giáp, Âu Dương Tu lập tức cũng có chút vui mừng.
- Ngươi có xem qua bài thi không, biết tốt như thế nào? – Âu Dương Tu hỏi Thẩm Khoan.
Thẩm Khoan cười nói:
- Ta chỉ xem qua bài văn đối sách. Nói về nó đi, bài thi đối sách văn này so với đáp án tham khảo của chúng ta còn tốt hơn. Còn chính xác thì, xem văn chương của hắn mới phát hiện đáp án tham khảo của chúng ta còn có lỗ hổng.
- Thực sự lợi hại như vậy sao?
Âu Dương Tu có chút tò mò kiềm chế không được muốn biết. Đáp án tham khảo của đề đối sách là do ông và hai phó chủ quan mất ba ngày làm ra. Bao gồm bản thân Âu Dương Tu có kinh nghiệm làm tri châu. Ông đã cho rằng không có kẽ hở rồi, không ngờ lại còn có lỗ hổng.
Tuy rằng Âu Dương Tu nóng vội nhưng ông cũng không mất thân phận. Ông khoanh tay từ từ đi đến trước đám quan đánh giá, ho nhẹ một tiếng, đám quan đánh giá lập tức yên tĩnh lại.