Phạm Ninh nhướn mày, không hiểu hỏi:
- Không phải nói thi Tỉnh không xếp hạng sao?
- Nội bộ thi Tỉnh có xếp hạng, chỉ là tạm thời không công bố. Bằng không sao thời xưa có thể có tam nguyên? Đó chính là chỉ việc liên tiếp giành được Giải nguyên, Hội nguyên, Trạng nguyên trong ba kì thi Hương, thi Hội, thi Đình. Tối qua sau khi bảng danh sách gửi tới Lễ Bộ, Thẩm Quyển Viện buông lơi phòng thủ, bắt đầu có người ra ra vào vào. Đoán chừng có người đem tin tức tiết lộ cho quan phác điếm, cho nên quan phác điếm khẩn trương điều chỉnh.
Tô Lượng nóng tính đập bàn:
- Sớm biết ta đã rót xuống năm mươi lượng bạc rồi.
Phạm Ninh cười nói:
- Mở thưởng cuối cùng là xem thành tích thi Đình, mười người cược chín người thua, huynh nên cảm thấy may mắn mới đúng.
Lúc này, Minh Nhân lại nói:
- Còn có một việc kỳ quặc.
Phạm Ninh đang muốn uống rượu, chén đến môi lại dừng lại.
- Việc kỳ quặc gì?
Minh Nhân tỏ vẻ hoang mang:
- Hai ngày nay có không ít người đến đường Thư Uyển hỏi đá Điền Hoàng, hôm qua La đại chưởng quỹ của quán Trân Bảo đến tìm ta. Ông ta đồng ý bỏ ra hai lượng một quan mua đá Điền Hoàng, có bao nhiêu ông ta mua bấy nhiêu.
Phạm Ninh nghĩ tới chuyện Phạm Trọng Yêm vào cung, vịt tiên tri trên dòng nước ấm, lẽ nào có người ngửi được mùi rồi?
- Ai mở cửa hàng Trân Bảo? Phạm Ninh truy hỏi.
- Hình như là một tên thái giám lớn trong cung, cụ thể là ai không biết.
Chu Bội tiếp lời:
- Là phó tổng quản Hoàng cung đại nội Điền Trân mở, bọn họ hẳn là nhận được tin tức rồi.
- Tin tức gì? – Phạm Ninh và Minh Nhân đồng thanh hỏi.
Chu Bội do dự một chút nói:
- Ta chỉ là nghe nói, không dám khẳng định, nghe nói đá Điền Hoàng đã được liệt vào cống phẩm.
Phạm Ninh và Minh Nhân nhìn nhau, trong mắt có một niềm vui bất ngờ không thể che giấu được. Nếu như đá Điền Hoàng được liệt vào cống phẩm, thế thì kế hoạch của bọn họ thành công rồi.
Bất luận vật phẩm gì được liệt vào cống phẩm, vậy thì giá trị của nó sẽ lên gấp 100 lần. Nếu cửa hàng của đại nội phó tổng quản đồng ý dùng giá trị của hai quan tiền nhập hàng, như vậy đã nói rõ tin tức này không phải là tin đồn vô căn cứ.
Phạm Ninh còn muốn hỏi lại, Chu Bội lại trừng mắt nhìn hắn, không vui nói:
- Đối với huynh mà nói, bây giờ chính xác việc gì quan trọng, là đá Điền Hoàng quan trọng hay là thi Đình quan trọng?
Minh Nhân còn muốn khao khát về tương lai tốt của đẹp đá Điền Hoàng một chút. Nhưng những lời nói này của Chu Bội khiến y cũng biết ý ngậm miệng lại.
***
Niềm vui của Tô Lượng ước chừng kéo dài 3 ngày, ngày thứ 4 sự vui vẻ của gã cuối cùng cũng nguội đi, trong lòng gã lại có chút hoảng sợ.
Đối sách văn của Thi Đình, gã chuẩn bị thế nào?
Kỳ thật trong lòng Tô Lượng hiểu rõ, sở dĩ y có thể thi đỗ Tỉnh, nguyên nhân căn bản vẫn do Phạm Ninh nói với mình đề đối sách văn, còn ép mình học thuộc "Tống hình thống".
Nghĩ sắp đến kỳ thi Đình, lỡ như mình thi Đình mất mặt, bị triều đình tước đi tư cách tiến sĩ thì phải làm sao?
Y càng nghĩ càng sợ, hầu như mỗi đêm không ngủ, trời chưa sáng y lại chạy đến đập cửa Phạm Ninh.
Phạm Ninh vừa ngáp vừa nghe Tô Lượng nói.
- Ta thật sự phục huynh, vì điều nhỏ nhoi này mà một đêm không ngủ?
- Đây là chuyện nhỏ sao? Thi Đình đó, Thiên tử đích thân kiểm tra, nộp giấy trắng không phải là tội khi quân sao. Phạm Ninh, huynh cảm thấy thi Đình sẽ thi cái gì? – Ánh mắt Tô Lượng nhìn Phạm Ninh trông mong.
Phạm Ninh liếc mắt:
- Ta làm sao biết thi Đình thi cái gì? Huynh coi ta là thần tiên à?
- Vậy làm sao bây giờ? Nhỡ may ta lo lắng quá, cái gì cũng không biết làm thì làm sao?
Phạm Ninh thấy y sắp khóc, chỉ đành an ủi y nói:
- Tuy rằng ta không biết thi Đinh thi cái gì, nhưng huynh có thể tìm hiểu một chút khoa thi trước kia mà! Trước kia thi Đình thi cái gì? Nếu như biết rồi, huynh sẽ không lo lắng như bây giờ.
- Thi cái gì huynh biết không?
- Đại khái biết một chút, trên cơ bản đều là có liên quan đến dân sinh, nội dung thi lần trước có chút liên quan đến khuyến nông. Lần cuối là thuế muối trà. Lần trước hình như là thi làm thế nào sắp xếp mẹ góa con côi. Chỉ có năm Khang Định thứ hai là thi phòng thủ Thiểm Tây, vì năm trước đó quân Nguyên Hạo tấn công nhà Tống.
- Nhỡ may năm nay lại thi làm thế nào để chuẩn bị chiến tranh thì làm sao?
Phạm Ninh cười nói:
- Đối sách văn của thi Đình và thi Tỉnh không giống nhau. Không phải và vấn đề lớn, đều là đề mục nhỏ, tổng cộng có ba đề, mỗi đề có sáu, bảy trăm chữ đều là đề gần sát với cuộc sống. Cho dù huynh không biết là cái gì, viết lung tung như thế cũng có thể đạt điểm cuối cùng nhất đẳng, nếu được cho điểm ngũ đẳng, cũng có nghĩa làm văn thô thiển, vậy thì rút bớt là không thể nghi ngờ.
- Không thể nghi ngờ là ý gì?
Tô Lượng lập tức lo lắng nói:
- Có phải đuổi ta về, tước đoạt tư cách thi đậu kì thi Tỉnh không?
Phạm Ninh lắc đầu:
- Không thể nghi ngờ là chỉ trình độ học của huynh vẫn chưa được, không thể chính thức làm tiến sĩ cho nên cùng vị trí thứ tư đợi cùng lên bảng Ất, ban thưởng thân phận đồng tiến sĩ.
Tô Lượng thoáng nhẹ nhàng thở ra, lại hỏi:
- Vậy huynh có đoán đề không?
Phạm Ninh quả thật không biết thi Đình thì thi cái gì? Trong đầu hắn không có tài liệu về phương diện này, nhưng mà hắn có thể tìm kiếm một chút quy luật ra đề thi Đình từ các khóa thi trước.
Trên lịch sử của Tống Nhân Tông rất cần chính. Hoàng đế quan tâm khó khăn dân gian, kinh tế triều Tống đúng là nằm trong tay y mới đột nhiên phát triển tăng mạnh.
Y càng quan tâm đến dân sinh, y cũng hy vọng đại thần của mình cũng quan tâm bách tính. Những cách nghĩ này thường thường phản ánh trên khoa cử, nhất là thi Đình.
Thông thường mà nói, xã hội phát sinh một số sự kiện trọng đại, trong thi Đình sẽ thể hiện.
Phạm Ninh trầm tư một chút nói:
- Mùa thu năm ngoái Hà Bắc hạn lớn, mười mấy vạn lưu dân chạy đến phủ Khai Phong ăn xin. Triều đình điều năm trăm ngàn tấn lương thực đến cứu tế Hà Bắc hạn lớn. Ta đoán chừng năm nay trong đề thi Đình sẽ xuất hiện ổn định dân lưu lạc hoặc nội dung là cứu trợ thiên tai.
Tô Lượng sáng mắt lên, phương diện nội dung này y đã chuẩn bị qua.
- Còn có phương diện khác không?
Phạm Ninh nghĩ một chút lại nói:
- Tổ phụ của ta Phạm Trọng Yêm được điều vào Kinh thành. Chỉ sợ Thiên lại muốn nhắc đến cải cách, nhưng y rất cẩn thận. Trong khoa cử lần này có lẽ thăm dò sơ qua một chút. Nếu như trong đề mục thi đến giải trừ khó khăn của người nông dân, huynh có thể dùng Thanh Miêu pháp của Vương An Thạch ở Ngân Châu để trả lời. Quan chủ khảo là Âu Dương Tu, ông ấy rất tán thành cải cách của Vương An Thạch.
- Còn gì nữa không?
Phạm Ninh lắc đầu cười nói:
- Phương diện khác ta cũng không nghĩ được. Thật ra huynh đã từng vào nông thôn gần hai tháng điều tra, rất hiểu khó khăn của nông dân. Đây là ưu thế của huynh, huynh cần tận dụng hết sức, bất kể thi Đình năm nào cũng sẽ thi nội dung có liên quan một chút đến nông dân. Chỉ cần huynh phát huy tốt, thi đứng thứ 4 chắc chắn không có vấn đề gì.