Tô Lượng được Phạm Ninh nói chuyện cổ vũ, y dần dần có chút tự tin. Lập tức thả lỏng, y chỉ cảm thấy bản thân mệt mỏi không chịu được, buồn ngủ ngáp một cái nói:
- Ta phải quay về ngủ một chút, thật sự buồn ngủ không chịu được, tối mời huynh đi ăn cơm.
Y bước thấp bước cao trở về.
Phạm Ninh vốn dĩ rất buồn ngủ, sau khi nói một hồi, bây giờ hắn lại trở nên tỉnh táo khác thường. Hắn cảm thấy mình cần suy nghĩ lại một chút, hắn ngồi trước bàn sách, bắt đầu trầm tư.
Trấn Mộc Đổ, lá cờ y quán Phạm Thị bay phần phật trong gió.
Phạm Thiết Chu vừa mới tiễn một lão viên ngoại đến từ Côn Sơn nhờ y chữa bệnh.
Y quán Phạm Thị ở phủ Bình Giang cũng coi là có chút danh tiếng. Hơn nữa nổi tiếng với phương diện trị thương Ngay cả Đổng tri phủ cũng gửi một chiếc thuyền đến đón Phạm Thiết Chu vì ông ta vô tình bị bong gân tay cần chữa trị, khiến danh tiếng của y càng nổi hơn.
Phủ Bình Giang có lợi thế phát triển đường thủy. Bệnh nhân không cần ngồi xe bò đường xóc đến khám bệnh mà nằm trên thuyền dễ dàng tới nơi. Thậm chí không cần xuống thuyền, Phạm Thiết Chu trực tiếp lên thuyền trị thương.
Vì thế, Phạm Thiết Chu mở y quán Phạm Thị của y đối diện bên bến đò. Mỗi tháng lấy 50 quan tiền thuê một cửa tiệm hai tầng, cờ y quán Phạm Thị ở y quán bay phần phật trong gió.
Lầu 1 trị thương, lầu 2 khám nội khoa, cầm phương thuốc của y quán Phạm Thị đi lấy thuốc cũng có thể được hiệu thuốc bắc ưu đãi đặc cách giá thấp nhất.
Phạm Thiết Chu không những là danh y, cũng là thân hào nông thôn có tiếng ở trấn Đổ Mộc. Trong nhà y có mấy trăm mẫu đất, ở trong gia tộc Phạm Thị đảm nhiệm phó tộc trưởng, đã hai năm liên tục làm chủ tế gia tộc.
Nhưng mà y bây giờ vẫn còn cấp bậc Phạm viên ngoại. Còn xa mới đến được bước trở thành Phạm đại quan nhân. Điều này cần y ít nhất đạt từ quan ngũ phẩm Kỵ Đô úy mới được.
Trấn Mộc Đổ này, người có thể được gọi đại quan nhân chỉ có một mình Chu Nguyên Phủ, nhưng người ta có tước vị của quận công.
Hai ngày nay, Phạm Thiết Chu thực sự tâm trí có chút không yên, y vì lo lắng cho tình hình của con trai.
Thi Tỉnh đã kết thúc 4 ngày rồi, con trai chính xác thi như thế nào, y lại không thể nào biết được.
Tuy rằng thê tử quan tâm đến an toàn của con trai hơn, một ngày nhắc tới vài lần. Nhưng Phạm Thiết Chu lai không quan tâm đến phương diện này lắm. Nhị đệ từ Kinh thành trở về, nói cho y biết tình hình của con trai, khiến y hoàn toàn yên tâm.
Hiện tại y càng quan tâm tình hình thi Tỉnh của con trai hơn. Con trai đã có thể thi đứng thứ nhất phủ Bình Giang. Như vậy thi Tỉnh cũng không phải không có hy vọng.
Đúng là tâm trạng suy hơn tính thiệt này khiến Phạm Thiết Chu mấy ngày nay ăn không ngon ngủ không yên, tinh thần không yên, y đã 3 ngày không đi khám bệnh tại nhà rồi.
- Thiết Chu lão đệ!
- Phía sau lưng có người gọi y, Phạm Thiết Chu quay đầu lại. Thấy chủ viện Lưu Diên Tự của học đường Diên Anh, y vội vàng lên trước nghênh đón nói:
- Chủ viện Lưu tại sao lại đến?
Từ sau khi Chu Nguyên Phủ chuyển về Ngô Giang, người già nhất ở trấn Đổ Mộc là vị viện chủ Lưu rồi. Ông là địa chủ đứng thứ nhất của trấn Mộc Đổ, có 50 miếng đất tốt, còn có không ít sản nghiệp nhỏ. Ví dụ 3 hiệu thuốc bắc của trấn thì đều là sản nghiệp của ông và liên quan chặt chẽ với Phạm Thiết Chu.
Viện chủ Lưu tiến lên thân thiết hỏi:
- Có tin tức của A Ninh không?
Phạm Ninh từ sau khi đỗ hạng nhất Đồng Tử thi Giải phủ Bình Giang. Học đường Diên Anh của trấn Mộc Đổ đã đè bẹp học đường Dư Khánh và học đường thuộc huyện học, trở thành học đường hạng nhất Ngô huyện.
Tháng 12 năm ngoái, gần 3 nghìn học tử thiếu niên từ các nơi phủ Bình Giang đến trấn Mộc Đổ thi vào học đường Diên Anh.
Viện chủ Lưu đương nhiên càng quan tâm Phạm Ninh, nếu như Phạm Ninh có thể thi đỗ tiến sĩ Đồng Tử khoa, như vậy tên tuổi học đường Diên Anh có thể sánh ngang cùng học đường Văn Thư Viện rồi.
Thi đỗ trở thành tiến sĩ ảnh hưởng đối với học đường không lớn. Chủ yếu là huyện học được lợi, nhưng thi đỗ khoa tiến sĩ Đồng Tử vậy thì là công lao của học đường.
Mặc dù thời gian Phạm Ninh học ở học đường Lưu Anh không dài, nhưng ai cũng không thể phủ định Phạm Ninh xuất thân từ học đường Diên Anh.
Phạm Thiết Chu lắc đầu:
- Ta cũng lo lắng!
Dừng một chút y lại nói: - Ta nghe nói còn một lần thi Đình, có phải thi Tỉnh ý nghĩa không có cái gì quá lớn phải không?
-- Không! Không! Không!
Chủ viện Lưu vội vàng lắc đầu:
- Chỉ cần thi đỗ thi Tỉnh, ít nhất có thể đạt thân phận giống tiến sĩ, thi Đình chỉ là xếp thứ bậc.
- Chủ viện Lưu, chúng ta đi uống chén trà đi!
Phạm Thiết Chu chỉ quán trà Đồng Hưng cách đó không xa cười nói.
Viện chủ Lưu vui vẻ gật đầu:
- Vậy thì mời thôi!
Hai người vừa đi đến cửa tiệm trà, chỉ nhìn thấy A Khánh thở hồng hộc chạy đến:
- Sư phụ, kinh thành có thư gửi đến.
Tinh thần Phạm Thiết Chu rung lên, xoay người chạy đến y quán. Chủ viện Lưu cũng theo sát phía sau.
Chạy vội tới cửa y quán, chỉ thấy một gã đưa thư đang đợi ở một bên. Người đưa thư bước lên trên nói:
- Xin hỏi viên ngoại có phải là Phạm Thiết Chu không?
- Chính là ta!
Người đưa thư lấy ra bức thư:
- Đây là thư kinh thành chuyển nhanh đến, cần viên ngoại ký tên.
Phạm Thiết Chu vội vàng lấy con dấu cá nhân từ y quán, ký tên ấn dấu biên nhận trên thư.
Phạm Thiết Chu lúc này mới xem thư, quả nhiên là con trai viết đến.
Y vội vàng mở thư, viện chủ Lưu cũng rướn cổ lên một bên xem thư.
Chỉ nhìn 2 hàng, Phạm Thiết Chu ôm mặt ngồi xuống, kích động, nước mắt từ ngón tay chảy ra.
Viện chủ Lưu không thấy rõ, vội hỏi:
- Thiết Chu, tình hình thế nào?
Phạm Thiết Chu giọng run rẩy nói:
- Như ngài mong muốn, nó đỗ rồi.
- A!
Viện chủ Lưu trên mặt lập tức cười nở hoa, vội vàng ôm quyền:
- Chúc mừng Thiết Chu!
Tin tức Phạm Ninh thi đỗ tiến sĩ Đồng Tử rất nhanh lan truyền khắp thôn, nhất thời toàn bộ trấn Đổ Mộc sôi nổi, đánh trống khua chiêng, nổ pháo. Mấy trăm người chạy đến y quán Phạm Thị, chúc mừng Phạm Thiết Chu.
Phạm Thiết Chu lấy ra một nghìn quan tiền, trấn Mộc Đổ và thôn Tưởng Vịnh đưa cho mỗi nhà 1 quan tiền, biểu thị cảm ơn phụ lão quê hương.
Cùng lúc đó, trấn Tô Đài Ngô huyện cũng sôi nổi. Tin tức Tô Lượng thi đỗ tiến sĩ Đồng Tử truyền khắp quê hương, ông nội của Tô Lượng kích động vạn phần, đặc biệt bày 100 bàn tiệc rượu, chiêu đãi phụ lão quê hương.
***
Dựa theo thư thông báo trúng tuyển, ngày 15 tháng 3 tất cả sĩ tử tập trung vào Sùng Văn Quán, không được ra ngoài.
Trên thực tế cũng là vì nghĩ cho đám sĩ tử. Trào lưu bắt rể 3 năm 1 lần trước khi phát bảng danh sách liền bắt đầu rồi.
Nhà quyền quý cùng với thương gia giàu có lái xe ngựa vòng quanh bảng danh sách tìm tiến sĩ trúng bảng.
Tiến sĩ đã kết hôn đều trốn vào trong nhà nhạc phụ, các tiến sĩ chưa kết hôn cũng tự mình trốn vào nhà người thân trong Kinh thành. Bọn họ không phải không muốn bị bắt rể, chỉ là muốn nắm giữ quyền chủ động trên tay của mình.