Nhất đẳng là "Học thức ưu tú, từ vựng tinh thông, xuất chúng khác thường, không gì sánh nổi"
Nhị đẳng là "Học vấn phải tinh thông, mạch văn chặt chẽ, là bậc cao nhân trong đám đông".
Tam đẳng là "Nghệ nghiệp cũng có, câu văn đầy đủ trôi chảy."
Tứ đẳng là "Nghệ nghiệp hơi kém, mạch văn hơi trôi chảy."
Ngũ đẳng là "Lời văn nông cạn, rút bớt không nghi ngờ gì."
Trong số sĩ tử thi đậu nhất đẳng và nhị đẳng, hai mươi người xếp hạng đầu, liền có cơ hội tự diện thí Thiên tử, Trạng Nguyên, Bảng Nhãn và Thám Hoa đều sẽ ở trong đó.
Trạng Nguyên, Bảng Nhãn và Thám Hoa cho tới sĩ giáp bảng, gọi là Tiến sĩ cập đệ.
Hai mươi sĩ tử đứng đầu cho dù không thể giành được ba vị trí đầu, nhưng có thể vào nhị giáp bảng, ban thưởng xuất thân Tiến sĩ.
Thành tích nếu như là tam đẳng, đương nhiên sẽ không có cơ hội diện thí, vào tam giáp bảng, cũng ban thưởng xuất thân Tiến sĩ, chỉ có điều sau này khi so sánh giữa đám bạn đồng liêu, xếp hạng không bằng nhị giáp bảng, địa vị có hơi thấp một chút.
Thành tích là tứ đẳng và ngũ đẳng, thì vào ất bảng, ban thưởng xuất thân Đồng Tiến sĩ.
Số người nhiều nhất là tam giáp bảng và ất bảng, chiếm hơn chín lăm phần trăm tổng số sĩ tử.
Giấy thi và đề thi đều đã phát ra, đặt ở trên bàn, trên bàn bút mực đều có, giấy thi cũng phải tiến hành niêm phong, cũng dùng giấy dán che tên lại.
Tuy rằng thi Đình là do Hoàng đế chủ trì, nhưng Hoàng đế chỉ ngồi trên ghế rồng ở trên cao, quan viên chủ trì trên thực tế là mấy Tể tướng.
Văn Ngạn Bác, Tống Tường, Bàng Tịch, Cao Nhược Nột, Lương Thích, năm Tể tướng chia ra đi qua đi lại giám sát ở trong đại điện, đương nhiên còn có Lễ Bộ tả hữu Thị lang làm giám thị.
Thời gian bắt đầu từ sáng sớm, đến hoàng hôn kết thúc, có thể nộp bài thi trước, nhưng nhất định phải đợi Thiên tử lui ra hậu điện mới có thể nộp bài.
Phạm Ninh nhanh chóng liếc sâu bên trong đại điện, ánh sáng rất tối, chỉ thấy vài tên hoạn quan nội thị đứng trên đan bệ, một người ngồi ở trên cao nhất mờ mờ ảo ảo, không thấy rõ diện mạo và trang phục, đoán chừng chính là Thiên tử Triệu Trinh.
Hắn tập trung tư tưởng lại, mở đề thi ra, quả thật chỉ có ba đề, đề thứ nhất là kế sách làm dân giàu, đề thứ hai là kế sách an dân, đề thứ ba là kế sách trị dân.
Đề thi đều rất rộng, chỉ sợ trăm vạn lời chữ đều viết không xong, tuy nhiên phía dưới đề thi lại có lời chú thích chi tiết, mỗi đề đều có rất nhiều phương hướng nhỏ, thí sinh có thể chọn một hai phương hướng tiến hành trình bày tỉ mỉ, yêu cầu mỗi đề không ít hơn năm trăm chữ, không vượt quá nghìn chữ.
Phạm Ninh bình tĩnh lại, hắn viết nội dung đại khái của mỗi đề trên giấy nháp, sau đó khai triển cũng không cần viết bản nháp nữa, thời gian liền tương đối thoải mái.
Đề thứ nhất là kế sách làm dân giàu, phía dưới tổng hợp mười mấy phương hướng, giảm thuế, khuyến nông, chấn hưng thương nghiệp, buôn bán, … tổng kết lại, đơn giản chính là tiết kiệm chi tiêu, để lợi cho dân, Phạm Ninh viết ra phương hướng mình lựa chọn trên giấy nháp, lấy buôn bán để làm dân giàu.
***
Thời gian dần dần trôi qua, trong đại điện chỉ có tiếng sột soạt, thiên tử Triệu Trinh ngồi trên ghế rồng ở trên cao, vừa uống trà, vừa quan sát gần sáu trăm sĩ tử.
Nhìn lần lượt từng gương mặt trẻ tuổi sinh lực tràn đầy sức sống, trong lòng Triệu Trinh cũng có chút cảm khái, chỉ có người trẻ tuổi mới kiên quyết cải cách, lòng ôm chí lớn, có lẽ trong số bọn họ sẽ xuất hiện trụ cột trong cải cách Đại Tống.
Lúc này, ánh mắt của Triệu Trinh dừng ở trước ba sĩ tử ở hàng trên cùng, đây đều là sĩ tử thiếu niên, chắc là thí sinh thi Đồng tử.
Triệu Trinh ở trong tối, các thí sinh ở ngoài sáng, thí sinh không nhìn thấy rõ y, nhưng Triệu Trinh lại có thể nhìn rõ từng thí sinh một.
Ánh mắt của y cuối cùng dừng ở trên người Phạm Ninh, Triệu Trinh mỉm cười, nếu không phải trước đó hỏi thăm, y thật sự không nhận ra thiếu niên ba năm trước đã để lại cho y một ấn tượng sâu sắc này.
Vẻ ngây thơ trên mặt Phạm Ninh đã dần biến mất, tuy rằng vẫn là thiếu niên, nhưng khuôn mặt đã dần dần hiện ra dáng vẻ của thiếu niên, hơn nữa vẻ bình tĩnh ung dung trên mặt hắn, đặc biệt làm cho Triệu Trinh yêu thích.
- Bệ hạ, giờ uống thuốc đến rồi!
Một tên thái giám ở bên cạnh cẩn thận nhắc nhở Triệu Trinh.
Triệu Trinh đã ngồi hơn một canh giờ, quả thật cũng có chút mệt, y liền dặn dò:
- Bảo các tướng quốc tiếp đãi tốt hiền tài ăn trưa, trẫm tạm thời lui xuống.
Triệu Trinh đứng dậy rời đi, sĩ tử trong đại điện đều không chú ý, bọn họ đều đắm chìm trong suy nghĩ bày tỏ chí lớn trong lòng mình.
Ba đề này đều vô cùng dễ dàng làm, mỗi người đều có thể từ quan điểm của mình tiến hành trình bày, bày tỏ chí hướng trong lòng.
Đây cũng là chủ ý của người ra đề, thông qua thi Đình hiểu được hoài bão và chí hướng của từng sĩ tử.
Rất nhanh, liền tới giữa trưa, mười mấy cung nữ rảo bước tiến vào đại điện, cho mỗi sĩ tử một phần đồ ăn nóng hổi, đãi ngộ này có khác so với thi Tỉnh, mọi người đều đã là chuẩn tiến sĩ, triều đình tất nhiên cũng sẽ đối đãi tử tế với bọn họ.
Hơn nữa phần lớn sĩ tử đều đã làm đến phần kết thúc, lúc này gian lận cũng không có tác dụng quá lớn.
Cung nữ là ngẫu nhiên đưa đồ ăn tới, cho dù có người muốn đưa giấy cho người khác, giấy cũng không chắc có thể tới được trên bàn mục tiêu.
Rất nhanh, thái giám lại mang ghế tựa tới, cho sĩ tử cơ hội ngồi ăn cơm và nghỉ ngơi, khiến cho rất nhiều sĩ tử đứng lâu đau lưng cảm động đến rơi nước mắt.
Nghỉ ngơi nửa canh giờ, sĩ tử lại tiếp tục nâng cao cổ tay múa bút hành văn, tới xế chiều, khi tiếng chuông vang lên, sĩ tử có thể nộp bài thi, bắt đầu có tốp năm tốp ba sĩ tử nộp bài thi ra khỏi đại điện, uống trà nghỉ ngơi ở một chỗ quy định.
Lại qua nửa canh giờ, sĩ tử nộp bài thi càng lúc càng nhiều, còn chưa tới hoàng hôn, sĩ tử cuối cùng cũng rời khỏi đại điện.
Mấy trăm sĩ tử ngồi ở bên trong điện, vừa uống trà, vừa bàn luận xôn xao.
- Phạm Ninh, huynh thi thế nào?
Nhân lúc người khác không chú ý, Tô Lượng nhỏ giọng hỏi Phạm Ninh ở bên cạnh.
- Cứ vậy mà làm thôi!
Phạm Ninh nhấp một ngụm trà nóng, bình thản nói:
- Viết ra tất cả suy nghĩ của mình là được, cùng lắm là xếp ngũ đẳng.
- Ta cũng vậy, nghĩ thông suốt rồi khai triển không tệ, chí ít ba đề đều làm được.
Tô Lượng nhìn Liễu Nhiên ngồi ở phía trước, nhỏ giọng nói với Phạm Ninh:
- Tên Liễu Nhiên nghe nói thi được hạng ba thi Tỉnh khoa Đồng tử, rất kiêu ngạo!
- Có lẽ cuối cùng gã cũng thi không tệ!
Phạm Ninh cười cười, hắn cũng không để Liễu Nhiên ở trong lòng.
- Nghe nói khoa Đồng tử chỉ có ba hạng đầu có cơ hội diện thí, huynh cũng đừng để cuối cùng lại thua ở trong tay Liễu Nhiên.
- Không liên quan, ta chỉ cần lấy được điểm ngũ đẳng, làm một xuất thân Đồng Tiến sĩ là lòng đã mãn nguyện rồi.
Tô Lượng nghe được trợn mắt nhìn, lời nói của thằng nhãi này đúng là nghĩ một đằng nói một nẻo.
Thi Đình không cần đợi quá nhiều thời gian, tối ngày hôm đó nhất định phải chấm bài thi xong, buổi sáng ngày kế tiếp yết bảng.