Về phần sắp xếp ất bảng, thì trực tiếp dựa theo thứ tự thành tích thi Tỉnh, từ cao đến thấp tiến hành xếp hạng.
Thẩm Khoan gật gật đầu:
- Danh sách này ta cũng tán thành!
- Mã chủ khảo thì sao?
Âu Dương Tu lại hỏi Mã Kinh.
Mã Kinh cười nói:
- Hạ quan cũng ủng hộ!
- Được rồi! Nếu như ba người chúng ta đều tán thành, danh sách này coi như thông qua rồi, mau chóng giao cho Lễ Bộ đi!
Âu Dương Tu cầm bút ký tên, Thẩm Khoan và Mã Kinh cũng ký tên, sau khi đóng dấu, lúc này mới đem mấy danh sách chia bảng để vào trong ống tre bịt kín niêm phong lại.
Mã Kinh đứng dậy đi pha trà, trong phòng chỉ còn lại hai người Âu Dương Tu và Thẩm Khoan.
Âu Dương Tu đem ống tre bịt kín giao cho Thẩm Khoan cười nói:
- Chúng ta cuối cùng cũng xong việc, chuyện liên hệ với Lễ Bộ phải giao cho Thẩm huynh rồi!
Thẩm Khoan có vẻ hơi lo lắng, ông trầm ngâm một lúc nói:
- Âu Dương chủ khảo còn nhớ chuyện Lễ Bộ xét duyệt có bất đồng ý kiến không?
Âu Dương Tu trầm ngâm một lúc nói:
- Ta sau đó nhờ Bao Chửng để ý Phạm Ninh, nhưng cho tới bây giờ, không có phát sinh bất kỳ điểm khác thường gì, ông cũng thấy đấy, Phạm Ninh vẫn thi được thành tích xuất sắc.
- Nếu như chưa đến yết bảng sau cùng, hạ quan vẫn cảm thấy không quá an toàn.
Âu Dương Tu nghe hiểu tâm ý của Thẩm Khoan:
- Ý của ông là nói, Lễ Bộ kế tiếp có thể lại giở trò? Có lẽ không đâu! Lễ Bộ lại dám sửa danh sách của chúng ta, có phần quá to gan lớn mật rồi!
- Hạ quan cảm thấy chúng ta vẫn nên cẩn trọng một chút.
Âu Dương Tu lặng lẽ gật đầu, lúc này, bên ngoài truyền đến âm thanh báo, đã canh năm rồi.
Ông cười cười, nói với Thẩm Khoan:
- Chúng ta vẫn nên đem danh sách giao cho Lễ Bộ như bình thường, sau đó để ý một chút là được.
***
Sùng Văn Quán là thư viện sách quý của hoàng cung, là một thư viện hoàng gia to lớn, nhưng nó cũng không ở trong hoàng cung, mà ở ngoài cổng Tuyên Đức, sát với Thái Thường Tự, cách cổng chính Tuyên Đức khoảng chừng hai dặm.
Do phòng trong Sùng Văn Quán nhiều, gần sáu trăm sĩ tử liền tạm thời ở chỗ này.
Canh năm, đám sĩ tử liền rời khỏi giường, hôm nay là một ngày rực rỡ nhất trong cuộc đời bọn họ, sau khi kết thúc diện thí buổi sáng, liền trực tiếp tuyên bố thứ tự, mỗi người đều có thể biết được vị trí của mình.
Dù thế nào cũng là xuất thân Đồng Tiến sĩ, giữa trưa, bọn họ cưỡi ngựa khoe giữa phố, sau khi nở mày nở mặt chạy một vòng trong kinh thành, lại trở về kinh thành, sau đó bái kiến Thiên tử, nhận chúc mừng của Thiên tử.
Cuối cùng tất cả đi hồ Kim Minh dự yến tiệc Quỳnh Lâm, làm cho cuộc sống bọn họ đặt được huy hoàng.
- Phạm Ninh, ngày mai chúng ta có thể về nhà sao?
Tô Lượng hưng phấn hỏi.
- Huynh nóng vội muốn về nhà?
Phạm Ninh vừa dùng nước muối súc miệng, vừa hỏi han một cách mập mờ.
- Chủ yếu là Viên Viên muốn về rồi, ta muốn cùng nàng ấy quay về.
- Vậy huynh về trước đi! Ta còn muốn đợi vài ngày, cửa hàng của nhị thúc hai ngày nữa khai trương, ta nhất thời không đi được.
- Vậy ta đi trước, đúng rồi, huynh giúp ta đổi tặng phẩm, ta có thể không đợi được đến lúc mở thưởng rồi.
- Không thành vấn đề, nếu huynh trúng thưởng, ta sẽ cầm bạc của huynh trực tiếp mời ta uống rượu.
- Tùy huynh, chỉ cần huynh không biết xấu hổ!
Tô Lượng tức giận trừng mắt nhìn hắn.
Lúc này, một quan viên Lễ Bộ đi vào đại viện, vỗ tay hô:
- Mọi người khẩn trương đi ăn sáng, ăn sáng xong liền xuất phát, thời gian rất gấp rồi.
Mọi người bận rộn một hồi, hôm nay bọn họ không cần mang theo bất cứ đồ vật gì, chỉ cần mặc triều phục trắng vào, đội mũ ô sa bốn góc, dáng vẻ sạch sẽ là được.
Nhiệm vụ của bọn họ sáng hôm nay chính là kiên nhẫn chờ đợi.
Đúng giờ Mão, năm trăm chín mươi sáu sĩ tử xếp thành hàng đi vào cổng Tuyên Đức, đi thẳng tới sân điện Đại Khánh.
Trên sân đã bày xong sáu trăm cái ghế, sáu trăm sĩ tử đều an vị.
Lúc này, Lễ Bộ Ngoại lang Bùi Quần cao giọng nói:
- Mọi người yên lặng, sau đây ta tuyên bố danh sách diện thí!
Trên sân lập tức yên lặng như tờ.
- … Trương Dương huyện Xạ Hồng Tử Châu, Vương Cử huyện Dĩnh Xuyên Dĩnh Châu, Ôn Đại Lâm huyện Tiền Đường Hàng Châu, Trương Chúc huyện Biện Lương phủ Khai Phong, mời hai mươi sĩ tử này bước lên!
Hai mươi sĩ tử bước ra khỏi chỗ ngồi trong ánh mắt hâm mộ của mấy trăm người, chưa nói tới ba thứ hạng đầu tiên sẽ nằm trong số họ, cho dù không lọt vào ba thứ hạng đầu, bọn họ cũng đã được liệt vào nhị giáp, ban thưởng xuất thân tiến sĩ. Phùng Kinh đi ra từ trong đội ngũ, y xếp thứ hai, gần với Vương Toại Chu Biện Lương đạt giải nhất.
Bùi Quần lại tiếp tục nói:
- Tiếp theo là ba sĩ tử thi đồng tử, mời sĩ tử Trương Thu đến từ Biện Lương, Lý Anh huyện Dư Hàng Hàng Châu, Liễu Nhiên huyện Ngô Giang phủ Bình Giang bước ra khỏi hàng.
Trong đầu Phạm Ninh nổ tung, không ngờ lại không có tên mình?
Mặc dù hắn luôn miệng nói không để ý tới thứ hạng, nhưng trong danh sách diện thí thật sự không có tên mình, điều này khiến hắn cảm thấy vô cùng mất mát.
Tô Lượng cũng chấn động, thấp giọng nói:
- Sao lại thế này, Phạm Ninh, sao có thể không có tên huynh?
Phạm Ninh nhìn thoáng qua Liễu Nhiên đang dương dương tự đắc nhìn mình, trong lòng hắn cũng cảm thấy một chút chua xót không nói được thành lời.
- Có lẽ lúc thi Đình ta phát huy không tốt thôi!
Hắn thản nhiên trả lời như thế.
- Quả thật không công bằng, để tên khốn kiếp này đắc ý rồi!
Tô Lượng oán hận nhìn chằm chằm bóng lưng Liễu Nhiên mà nói.
- Các ngươi đi theo ta!
Bùi Quần dẫn theo hai mươi ba sĩ tử diện thí đi tới Phượng Tê Các chờ diện thí, ba thí sinh thi đồng tử tuy rằng có thể tham gia diện thí, nhưng trong bọn họ chỉ có một người trúng tuyển.
Thí sinh trúng tuyển thi đồng tử này sẽ được liệt vào hạng nhất nhị giáp, hai thí sinh diện thí không đậu kia thì tiến vào bảng tam giáp, nhưng cũng được ban xuất thân tiến sĩ.
Lúc này trong lòng Phạm Ninh hơi rối loạn, hắn đang đau khổ suy nghĩ, rốt cuộc lúc mình làm đề thi Đình đã để xảy ra vấn đề gì khiến quan chấm thi không thích.
Đứng hạng nhất thi Tỉnh khoa đồng tử, cuối cùng lại không lọt được vào ba hạng đầu, chỉ có thể nói trong lúc hắn thi Đình đã để xảy ra vấn đề, hơn nữa còn là vấn đề không nhỏ, rất có thể đã phạm tới một số cấm kỵ.
Chẳng lẽ là do chủ trương thành lập thủy sư hùng mạnh của mình, ý nghĩ mở mang bờ cõi ra hải ngoại khiến Âu Dương Tu cảm thấy không vui?
***
Lúc này, Thiên tử Triệu Trinh đã ngồi ở ngự thư phòng, y vừa uống trà, vừa lật xem danh sách diện thí, bởi vì y cần xác định trạng nguyên, bảng nhãn và thám hoa cuối cùng, cho nên danh sách hiện giờ vẫn chưa phải là danh sách xếp hạng cuối cùng.
Sau khi ba thứ hạng đầu được xác định, bộ Lễ sẽ dâng lên một danh sách đầy đủ, Triệu Trinh sẽ phê chuẩn rồi chính thức yết bảng, công bố ra thiên hạ danh sách trúng bảng khoa cử cuối cùng.
Hiện giờ danh sách diện thí Triệu Trinh đang xem mà bộ Lễ đưa cho y.
Triệu Trinh nhìn lướt qua danh sách hai mươi tiến sĩ, y lại lật sang trang kế tiếp, trang kế tiếp là danh sách ba sĩ tử khoa đồng tử.