Đại Tống Siêu Cấp Học Bá (Dịch Full )

Chương 341 - Chương 340

dai tong sieu cap hoc ba
Chương 340
 

- Không cần xem nữa, ta rất rõ Cựu Tào Môn không có bán tờ đơn như vậy.

- Ý của ngươi là tờ đơn của ta là giả sao?

- Cửa hàng quan phác Phú Quý Kiều chúng tôi luôn coi trọng danh dự, là tờ đơn chúng tôi bán ra chúng tôi sẽ không quỵt nợ nhưng nếu như muốn nhân cơ hội cửa hàng Cựu Tào Môn đóng cửa đục nước béo cò, nói cho ngươi chúng ta tuyệt đối không bỏ qua cho người như thế.

Chưởng quỹ đứng lên hô to:

- Có kẻ lừa đảo, bắt hắn lên gặp quan.

Gã nhanh chóng nháy mắt, 3 tên phía sau nhào lên, đông chủ làm việc có nói rõ trước phương án, tốt nhất là cướp lại đơn cược.

Chưởng quỹ đã làm một đơn cược giả, sau khi cướp đơn cược về lập tức đổi tờ đơn của đối phương sau đó công khai mọi người. Cửa hàng quan phác cũng có thể chiếm thượng phong, bảo vệ danh dự.

Nhưng không đợi 3 tên đến bắt Minh Nhân lại, chỉ thấy 3 gã giống như say rượu, chân loạng choạng mà đụng vào nhau.

Minh Nhân xoay người liền đi, không đợi chưởng quỹ phản ứng, cậu ta chen vào đám đông biến mất không thấy nữa.

***

Nửa canh giờ sau, Phạm Ninh xuất hiện bên ngoài phủ Khai Phong.

Hắn chờ một lúc, một thầy kiện vội vàng từ trong quan nha đi ra hướng về Phạm Ninh chắp tay nói:

- Đã thăm dò rõ ràng rồi, thông thường buổi chiều Bao thiếu doãn sẽ đến quan nha.

- Đa tạ, buổi trưa chúng ta nghiên cứu vụ án một chút, buổi chiều chúng ta lại đến đây thưa kiện.

Thầy kiện họ Quách ở kinh thành cũng có danh tiếng, bình thường gã đều nhận vụ án lớn một lần kiện 10 lượng bạc, Phạm Ninh hứa hẹn với gã nếu như thắng kiện trận này sẽ đưa thêm 50 lượng bạc tạ ơn.

Dưới sự hấp dẫn của lợi nhuận, thầy kiện Quách vui vẻ nhận vụ án này.

Trước mắt Bao Chửng kiêm nhận Thiếu Doãn phủ Khai Phong, chức quan chính thức trước kia của ông ấy là Thiên Chương Các Đãi Chế Tri Gián Viện cũng, chính là chủ quản Gián Viện. Nhưng gián quan không thể tách rời với thực tế, chính là xuất phát từ suy xét này Bàng Tịch mới tiến cử Bao Chửng đảm nhiệm chức Thiếu Doãn phủ Khai Phong, để cho ông ấy có thể nhìn vấn đề tầng thấp nhất của Đại Tống sâu rộng hơn.

Đương nhiên kiêm chức thông thường cũng không quá lâu, ngắn thì một hai tháng, dài thì nửa năm.

Chính vì Bao Chửng đảm nhiệm Thiếu Doãn phủ Khai Phong, Phạm Ninh mới quyết định thưa kiện lần này.

Buổi chiều Bao Chửng ngồi kiệu vào phủ Khai Phong, vừa đến cửa quan nha môn không xa liền có người hô:

- Bao thế bá.

Cái âm thanh này có chút quen tai, Bao Chửng vén màn kiệu lên, chỉ nhìn thấy Phạm Ninh đứng ở cách đó mười mấy bước, vẫy tay với mình.

Bao Chửng lập tức mỉm cười ra lệnh:

- Dừng kiệu!

Kiệu dừng xuống đất, Bao Chửng từ trong kiệu đi ra đối diện với Phạm Ninh cười nói:

- Chúc mừng cháu thi đỗ hạng nhất tiến sĩ khoa Đồng Tử, không tồi, thực sự đáng khích lệ.

Phạm Ninh khom người nói:

- Cảm tạ thế bá, vãn bối còn kém cỏi lắm, sau này còn mong thế bá dìu dắt.

Bao Chửng gật đầu, ông ấy biết rằng Phạm Ninh đến tìm mình tất nhiên có chuyện, liền cười nói:

- Vào trong ngồi đi!

Phạm Ninh đi theo Bao Chửng vào trong phòng ngồi xuống, một gã trà đồng dâng trà lên cho bọn họ, Bao Chửng cười hỏi:

- Dự định bao giờ về quê?

- Mấy ngày nữa làm xong thủ tục Lại Bộ sau đó thì quay về.

- Như vậy cũng tốt, hoàn thành sớm, tránh khỏi đêm dài lắm mộng.

Phạm Ninh có chút không hiểu hỏi:

- Làm thủ tục Lại Bộ sớm muộn còn có sự khác biệt sao?

Bao Chửng mỉm cười:

- Sau khi kết thúc khoa cử thì là lúc đám sĩ tử cạnh tranh ở Lại Bộ, không thể phủ nhận đây chủ yếu là xem hậu trường bối cảnh của riêng mình. Nhưng hậu trường bối cảnh cũng không phải toàn bộ, còn phải xem thành tích của mình trong khoa cử đỗ tiến sĩ đứng thứ mấy, tóm lại sẽ có ưu đãi, quy tắc trên hình thức còn cần bàn giao một chút.

- Nếu như thí sinh không có người chống lưng, bản thân thi cũng bình thường, làm sớm thủ tục cơ hội cũng sẽ nhiều hơn một chút, đây cũng là sự thật.

- Vậy khoa Đổng Tử thì sao? Không phải cũng sắp xếp chức quan cho bọn cháu sao? – Phạm Ninh lại hỏi.

Bao Chửng lắc đầu:

- Khoa Đồng Tử và khoa Tiến Sĩ không giống nhau, thông thường mà nói sau khi thi đỗ khoa Đồng Tử là tiếp tục đi vào Trường Thái học, Hoằng Văn Quán, chuyện ăn ở chi tiêu đều được triều đình đài thọ.

- Ba năm sau sẽ tiến hành đánh giá toàn bộ một lần nữa, nếu như đánh giá không đạt tiêu chuẩn còn phải tiếp tục học, nếu như đạt tiêu chuẩn thì có hy vọng ra làm quan. Nhưng mà không phải quan huyện lệnh, thừa lệnh, phần lớn là làm trợ giáo ở Thái học hoặc đi Châu học đảm nhiệm tiến sĩ, sau 20 tuổi là có cơ hội đảm nhiệm huyện lệnh rồi.

Phạm Ninh thật sự có chút thất vọng, hắn mới 13 tuổi lẽ nào còn để hắn phải chờ 7 năm nữa?

- Lẽ nào cháu cũng phải đi Thái học học?

Bao Chửng khẽ mỉm cười:

- Thi đỗ đứng thứ nhất khoa Đồng Tử chắc chắn sẽ có ưu đãi đấy, năm đó Yến tướng công 14 tuổi thi đỗ Đồng Tử đúng thứ nhất giành được yêu thích của Tiên đế, nhậm chức thư tỉnh chính tự cấp bát phẩm, ba năm sau đảm nhiệm Thái thường tự phụng lễ lang, qua một năm nữa đảm nhiệm Quang lộc tự thừa, ta đoán chừng cháu cũng thế, khả năng lớn nhất nhận chức Thư tỉnh chính tự, dù sao cũng là người đứng đầu nhị giáp mà.

- Vậy bí thư tỉnh chính tự là làm việc gì?

- Bình thường là tới Bí Thư Các chỉnh sửa các loại thư tịch, nhưng cũng có thể là theo hoàng tử đọc sách, phải xem Thiên tử dùng cháu như thế nào.

Phạm Ninh yên lặng gật đầu, hắn ngược lại là muốn thoải mái một chút, ở Bí Thư Các sửa lại thư tịch cũng không tồi, xem có vận may này không.

Lúc này Bao Chửng cười hỏi:

- Cháu tìm ta là muốn hỏi việc này sao?

- Không không! Có việc muốn mời Thế bá giúp đỡ.

Phạm Ninh lấy phiếu đặt cược của cửa hàng quan phác Phú Quý Kiều ra đưa cho Bao Chừng:

- Mời Thế bá xem cái này.

Bao Chửng xem qua, không kìm được thán phục nói:

- Năm thuần đặt cược cháu thắng được Đồng Tử hạng nhất, còn cược 100 lượng, đây là… 3200 lượng bạc tiền thắng!

- Còn có mấy tấm này!

Phạm Ninh lại đưa 3 phiếu đặt cược khác cho Bao Chửng, Bao Chửng càng thêm kinh ngạc:

- Cược 4 thuần 50 đoán Phùng Kinh thi đỗ trạng nguyên, phiếu này cược 100 lượng Phùng Kinh thi đỗ trạng nguyên.

Bao Chửng trầm lặng, tính toán một chút, bốn phiếu đơn này tổng cộng được 7200 lượng bạc.

Ông ta kinh ngạc nói:

- Ai đoán đây, rất quyết đoán lại may mắn nữa.

- Là anh họ của cháu đoán ở cửa hàng quan phác Cựu Tào Môn, sáng sớm huynh ấy đi đổi tiền mặt, kết quả cửa hàng quan phác Phú Quý Kiều ở Cựu Tào Môn đóng cửa rồi.

- Lại còn có chuyện này sao, vậy đi cửa hàng tổng cũng được mà.

Phạm Ninh lắc đầu:

- Bây giờ cửa hàng tổng kiên quyết không thừa nhận, nói không có chuyện này, nói anh họ của cháu là kẻ lừa đảo làm tờ đơn giả muốn đào tiền của bọn họ.

- Cái này làm giả thế nào? Chẳng có ý nghĩa gì! Cửa hàng quan phác có lưu cuống đơn, còn có ghi chép, một khi điều tra thì biết luôn rồi, số tiền thắng cược lớn như thế này ai lại đi làm giả?

- Đương nhiên không phải làm giả, là cháu cùng anh họ đi mua, bây giờ vì tổn thất quá lớn cửa hàng quan phác không chịu chấp nhận, anh họ của cháu muốn thưa kiện.

Bình Luận (0)
Comment