Bao Chửng suy nghĩ một chút liền hiểu, cửa hàng quan phác Phú Quý Kiều là Trương gia mở, Phạm Ninh lo lắng quan viên khác không dám đắc tội với Trương gia cho nên tìm đến mình.
Ông ấy cũng đúng lúc có thể lợi dụng việc này từ bên cạnh gõ Trương Nghiêu Tá một trận, Bao Chửng chậm rãi gật đầu nói:
- Nói với anh họ cháu trực tiếp trình đơn cáo trạng, ta tiếp nhận vụ án này!
***
Lúc hoàng hôn Trương Nghiêu Thừa tìm huynh trưởng Trương Nghiêu Tá.
- Đệ nói cái gì?
Trương Nghiêu Tá cao giọng, vô cùng căm tức nói:
- Có người đã đi phủ nha Khai Phong tố cáo cửa hàng quan phác của đệ, là ai to gan như thế?
- Đệ tìm người nghe ngóng qua rồi, người tố cáo chúng ta họ Phạm tên Minh Nhân.
- Họ Phạm?
Trương Nghiêu Tá cảnh giác, sao lại là họ Phạm, có quan hệ gì với Phạm Ninh.
Lão chậm rãi tỉnh táo lại, quay về chỗ ngồi của mình, lão trầm tư một chút hỏi:
- Tại sao muốn tố cáo cửa hàng quan phác?
- Có mấy phiếu đánh cược vào Phạm Ninh và Phùng Kinh, cửa hàng tổng quan phác tổng cộng phải bồi thường 12000 lượng, quá nhiều, đệ không thể nhận.
Lại muốn bồi thường 12000 lượng bạc, đây là số tiền thực sự có chút nặng nề, đệ đệ không muốn trả tiền lão có thể hiểu.
Trương Nghiêu Tá khoanh tay đi hai bước, bỗng nhiên phát hiện có gì đó không đúng.
- Chuyện này phải tố cáo huyện nha Biện Lương mới đúng, sao lại đến phủ nha Khai Phong, là ai tiếp nhận vụ án?
Trương Nghiêu Thừa thấp giọng nói:
- Là Bảo Chửng tiếp nhận án.
- Bao Chửng!
Trương Nghiêu Tá thất thanh hô lên, cái tên này khiến lão vô cùng oán hận, giống như cây kim chôn trong mình, thế là Thiên tử lại cứ nghe lời của ông ta.
Trương Nghiêu Tá trong lúc mơ hồ cảm thấy có chút không đúng, sao lại trùng hợp như thế? Không đi huyện nha lại vượt cấp đi phủ nha Khai Phong, lại là Bao Chửng tiếp nhận án.
- Ở đây có danh đường.
Trương Nghiêu Tá càng nghĩ càng không đúng, quay đầu nói với đệ đệ:
- Đệ tốt nhất là hòa giải với Phạm Minh Nhân này đi, đây không phải là vấn đề tiền, bị Bao Chửng bắt lại chuyện này làm danh tiếng và hình tượng của Trương gia đều sẽ bị tổn thất lớn.
- Vấn đề là phủ nha Khai Phong chiều hôm nay truyền lệnh đến, chỉ định đệ sáng sớm mai tới phủ nha trả lời vụ án, đại ca, đệ rốt cục có nên đi hay không?
Trương Nghiêu Tá bất mãn trừng mắt lên:
- Đệ không nghe hiểu ý của ta phải không? Đệ nhanh chóng cùng với tên Phạm Minh Nhân kia đi hòa giải, tiền phải đưa thì đưa cho hắn ta để hắn ta rút đơn kiện, Bao Chửng sẽ không bắt được nhược điểm nữa.
Trương Nghiêu Thừa đầu đổ đầy mồ hôi cúi đầu nói:
- Đệ không biết người cáo trạng ở đâu? Thật không biết đi nơi nào tìm hắn ta.
- Đệ vừa mới nói người này họ Phạm, cược ở cửa hàng Cựu Tào Môn?
- Đúng vậy!
Trương Nghiêu Tá nghĩ tới Phạm Ninh, chẳng phải Phạm Ninh ở Cựu Tào Môn sao?
Trực giác nói cho lão biết Phạm Ninh nhất định có quan hệ với Phạm Minh Nhân, chuyện nãy thật sự không thể khinh thường rồi.
Trương Nghiêu Tá trầm tư một lúc lại hỏi:
- Nếu đã nói cược này là giả đệ có chuẩn bị gì không?
Trương Nghiêu Thừa vội vàng nói:
- Chưởng quỹ tiếp đãi bọn họ đã được đệ an bài đến cửa hàng Trần Châu, cuống đơn vé của bọn họ cũng bị tiêu hủy, sổ ký ghi chép cũng bị đệ xóa và sửa thành mấy tờ đơn đặt cược khác, tóm lại ở cửa hàng của đệ tìm không thấy chứng cớ.
- Thế còn nhân chứng? Bọn họ có nhân chứng không?
- Loại cửa hàng quan phác này chỉ cần trong cửa hàng của đệ không có chứng cứ, có nhân chứng cũng vô dụng, hắn ta có thể làm gì?
- Hắn ta có thể làm gì à?
Trương Nghiêu Tá nhìn tam đệ có chút hơi khinh thường đối phương, không khỏi giận nói:
- Hắn ta có thể niêm phong tất cả cửa hàng quan phác của đệ, đối phương rốt cuộc có nhân chứng không?
Trương Nghiêu Thừa gãi đầu:
- Có lẽ không có! Nhiều nhất có vài người dân bình thường, tầm quan trọng không lớn, bọn họ cũng không tìm được.
Trương Nghiêu Tá chỉ cảm thấy đau đầu, gặp Bao Chửng, chuyện này đúng thật ứng đối không tốt rồi.
***
Ngay khi huynh đệ Trương Thị đang thảo luận đối sách, đồng thời Phạm Ninh và Minh Nhân đang uống rượu ăn cơm ở tiệm nhỏ Kéo Đồng Hoa Hồng bên trong Ngõa Tử Cựu Tào Môn.
Bên cạnh Phạm Ninh còn có thêm một thiếu niên tuấn tú trắng nõn, đương nhiên là Chu Bội nữ giả nam rồi.
Chu Bội là đặc biệt đến chúc mừng Phạm Ninh, nàng vốn định đưa Phạm Ninh đi Chu Lầu uống rượu nhưng Phạm Ninh cố ý muốn tới Ngõa Tử Cựu Tào Môn ăn cơm, Phạm Ninh cảm thấy cửa hàng Ngõa Tử Cựu Tào Môn thoải mái hơn một chút.
Chu Bội cũng chỉ có thể theo tâm ý của hắn, cùng hắn đi cửa hàng ăn nhẹ này.
Phạm Ninh dùng cái kéo cắt con gà đưa cho Chu Bội một miếng thịt gà rất ngon.
- Gà nhà này thật sự thơm, muội nếm thử đi, cam đoan không thua gì hương vị của cửa hàng lớn.
Hôm nay tâm tình Chu Bội rất tốt, nếu như Minh Nhân không ở đây nàng sẽ càng vui, nàng cắn một miếng thịt gà nhỏ nếm thử, thật sự không sai, nàng lập tức mặt mày hớn hở nói:
- Rất đặc sắc, đây là loại mùi thơm hoa hồng ta rất thích.
Phạm Ninh thấy nàng thích liền gắp chân gà cho nàng, Chu Bội vội vàng đem chân gà đưa cho Phạm Ninh:
- Ta ăn một chút này đủ nhiều rồi, cái này bao nhiêu huynh tự ăn đi.
Minh Nhân nhìn thật hâm mộ, tới khi nào cũng có một tiểu nương tử xinh đẹp gắp chân gà cho mình đây?
- A Ninh, nhỡ may cửa hàng quan phác đem bản ghi chép sửa lại thì phải làm sao?
Minh Nhân có chút lo lắng hỏi.
Phạm Ninh mỉm cười:
- Còn nhớ Tào Tông Thực kia không? Sáng sớm ngày mai đệ đi Thái Học tìm cậu ta, chỉ cần cậu ta đồng ý ra mặt làm chứng, hơn nữa trong tay cậu ta cũng có một tờ phiếu quan phác, cho dù cửa hàng quan phác sửa lại bản ghi chép cũng vô dụng, Bao công kết án bọn họ làm trái thỏa thuận.
- Ta cảm thấy Trương gia sẽ hòa giải với Minh Nhân.
Chu Bội bên cạnh cười nói:
- Dù sao Trương gia cũng không biết rằng hai huynh có quan hệ, Trương Nghiêu Tá rất sợ Bao Chửng.
- A Ninh, đệ nói có thể như thế không? – Minh Nhân hỏi.
Phạm Ninh suy nghĩ một chút:
- Có khả năng này, nếu bọn họ đề xuất hòa giải huynh cứ việc giao giá trên trời, ngoại trừ toàn bộ khoản tiền mặt đổi cược còn muốn bọn họ bồi thường bạc.
- Đợi khoản bồi thường? bọn họ làm sao có thể đáp ứng. – Minh Nhân mở to hai mắt.
Phạm Ninh thản nhiên cười:
- Vốn dĩ đệ cũng không có ý định hòa giải với bọn chúng, đệ thi Đình không ngờ bị người ta mưu đồ chặn cơ hội diện thí, nếu không có Trương Nghiêu Tá ở bên trong giở trò quỷ đệ còn lâu mới không tin.
Lúc này Chu Bội bên cạnh đảo mắt nói:
- Việc này nên tuyên truyền rộng rãi, bất luận kiện thua hay thắng đối với danh dự cửa hàng quan phác Trương gia đều có ảnh hưởng cực xấu.
- Nói đúng!
Minh Nhân bên cạnh oán hận nói:
- Cửa hàng quan phác đã muốn quỵt tiền của chúng ta thì phải khiến người kinh thành đều biết việc này, loại người này đến cái danh dự tối thiểu mà không có, còn mở cửa hàng quan phác làm cái gì?
Phạm Ninh còn do dự một chút, đả kích danh dự của Trương gia hắn hoàn toàn đồng ý nhưng hắn không muốn Minh Nhân bị liên lụy.