Chu Bội hiểu lòng người, nàng ta nói nhỏ với Phạm Ninh:
- Để Từ Khánh đi làm, y từng thay tam tổ phụ ta làm việc này, thủ đoạn bí mật, hiệu quả cũng rất tốt. Cuối cùng cho dù Trương gia điều tra ra bọn họ cũng phát hiện là đối thủ cạnh tranh làm, không có quan hệ gì với Minh Nhân.
Phạm Ninh trầm tư thật lâu liền gật gật đầu, Phú Quý Kiều bị cáo trạng, hai cửa hàng quan phác Cửu Văn Trung và Quan Lầu nhất định sẽ dốc hết sức tuyên truyền.
Chu Bội lập tức vẫy tay, Kiếm Mai Tử thân hình cao to lập tức đi tới, Chu Bội nói nhỏ bên tai nàng vài câu, Kiếm Mai Tử gật đầu xoay người rời đi.
Chu Bội không nhắc tới chuyện này nữa, cười nói:
- Chúng ta nói chuyện đá Điền Hoàng, ta có được tin tức truyền đến chính xác, đá Điền Hoàng đã được liệt vào cống phẩm, trước tháng 5 năm nay đá Điền Hoàng cống phẩm đầu tiên sẽ được tiến kinh.
Nói đến đá Điền Hoàng Minh Nhân lập tức mặt mày hớn hở:
- Mấy ngày gần đây hầu như tất cả các cửa hàng đều đến hỏi ta đá Điền Hoàng mua ở đâu, ta nói với bọn họ đá Điền Hoàng của chúng ta là mua ở Đặng Châu, không biết có phải là mỏ quặng của Nam Dương Ngọc hay không, để bọn chúng đi Nam Dương chịu khổ đi.
Chu Bội lo lắng nói:
- Vậy huynh không có ở cửa hàng liệu có người tới trộm không?
Minh Nhân giảo hoạt cười:
- Ta thuê một kho hàng bên cạnh chùa Đại Tướng Quốc, buổi tối hôm trước bí mật đưa hết đá Hoàng Thạch chuyển đi rồi, sau đó tìm không ít đá cuội để trên kệ, ta còn ước không được bọn họ trộm đi đây.
Thấy Minh Nhân giảo hoạt như thế, Phạm Ninh và Chu Bội nhịn không được bật cười haha.
***
Sáng sớm ngày kế tiếp Minh Nhân đi phủ nha Khai Phong trả lời, người triều Tống rất quan tâm đến việc khởi kiện dân sự, pháp luật rất hoàn chỉnh và thuận tiện. Có người chuyên môn kiện tụng thay hai bên chạy việc vặt, còn có thầy kiện chuyên nghiệp viết mẫu đơn kiện, còn thường ra đối đáp.
Nguyên cáo và bị cáo chỉ cần ở trên đại đường do quan thẩm phán xác nhận thân phận một chút, sau đó bọn họ không còn việc gì nữa, sau khi vụ án được đánh giá liền được về nhà, trên cơ bản sẽ không chịu ảnh hưởng.
Không biết là nguyên nhân gì, tin tức cửa hàng quan phác Phú Quý Kiều quỵt nợ mà bị khách đánh cược tố cáo quan phủ nhanh chóng truyền ra ngoài.
Vừa sáng, mấy trăm người nhiều chuyện tụ tập ở ngoài cửa lớn phủ nha Khai Phong chuẩn bị nghe vụ kiện này, một số người nhiều chuyện lai lịch đặc biệt nhiệt tình đang nhổ nước bọt khắp nơi giới thiệu tiền căn hậu quả của sự kiện này.
Trương Nghiêu Thừa ngồi xe ngựa đến phủ nha Khai Phong, y nhìn thấy ngoài cửa lớn phủ nha đã tụ tập mấy trăm người khiến y âm thầm giật mình, thông thường kiện cáo, người náo nhiệt đến xem nhiều nhất là mười mấy người thôi, hôm nay sao lại nhiều người như thế?
Lúc này đại chưởng quỹ Ngô vội vàng đến cửa xe ngựa thấp giọng nói với Trương Nghiêu Thừa:
- Đông chủ, tình hình có chút không ổn, ta phát hiện có không ít người của Cửu Văn Trung và Quan Lầu trà trộn trong đám đông liều mạng bôi nhọ danh dự của chúng ta.
Trương Nghiêu Thừa lập tức tỉnh ngộ, gã đã quên còn có hai con hổ độc ác đang nhìn chằm chằm bên cạnh, ba nhà bọn họ đã cạnh tranh rất kịch liệt. Bây giờ cửa hàng quan phác Phú Quý Kiều bị người ta cáo trạng, Cửa Văn Trung và Quan Lầu làm sao có thể bỏ qua cơ hội chửi bới lần này.
Đặc biệt là cửa hàng Cửu Văn Trung của Lưu gia, năm ngoái bị mình bôi xấu một lần, danh dự tổn thất lớn, lần này gã có thể không trả thù mình sao?
Trong lòng Trương Nghiêu Thừa lo lắng liền vội hỏi:
- Bên nguyên cáo đến rồi sao?
- Ta đã để người môi giới đi tìm rồi.
- Không cần đợi người môi giới, ngươi cũng đi tìm người đi, tìm được nguyên cáo, ta có thể trả tiền mặt cho hắn ta để hắn ta lập tức rút đơn kiện.
- Ta hiểu rồi, ta đi tìm nguyên cáo đây.
Trong lòng Trương Nghiêu Thừa có chút bực bội, hôm qua y chỉ nghĩ đến người cáo trạng đều không có hậu trường bối cảnh gì, dựa vào thế lực Trương gia không sợ hắn ta tố cáo, nhưng y lại quên đối thủ cạnh tranh.
Nay hai cửa hàng nhất định nắm bắt cơ hội lần này xé xác mình, tối qua đại ca Trương Nghiêu Tá nói không rõ ràng, Trương Nghiêu Thừa cũng không hiểu rõ việc của Phạm Ninh. Bây giờ y mơ hồ hoài nghi việc lần này có phải Cửu Văn Trung và Quan Lầu liên thủ bố trí cục diện không.
***
Minh Nhân đã tới quan nha đang cùng thầy kiện Quách thương lượng chi tiết một chút, thầy kiện Quách đương nhiên cũng không hoàn toàn là vì tiền. Nếu như có thể thắng vụ kiện này đối với danh tiếng của gã tăng lên cao, đã có thể thắng kiện Trương gia, vậy tương lai việc làm ăn của gã còn không ào ào mà đến sao.
Đặc biệt là Bao Chửng đích thân đến thẩm vụ án này khiến gã tự tin càng lớn, thông thường quan viên đều sợ đắc tội với Trương gia nhưng Bao Chửng thì không sợ, đây là điềm báo tốt.
- Người em họ của cậu sao không đến? – Thầy kiện Quách phát hiện Phạm Ninh không ở đây liền quan tâm hỏi.
Gã phát hiện Phạm Ninh mới là người chủ đạo vụ án này, tối qua Phạm Ninh đã tìm Bao Chửng thuyết phục ông ấy tiếp nhận vụ án này, đây không phải là chuyện người bình thường có thể làm được.
Minh Nhân cười nói:
- Đệ ấy đi Thái Học rồi, đi tìm một nhân chứng mấu chốt khi đó cùng chúng ta đặt cược, bản thân y cũng trúng lớn.
Thầy kiện Quách lập tức vui mừng, nếu như có nhân chứng vậy nắm chắc phần thắng càng lớn rồi.
Lúc này người môi giới Lâm Nhị vội vàng chạy đến, y là người môi giới Phạm Ninh và Minh Nhân tìm trước, chính là y giới thiệu thầy kiện Quách cho Phạm Ninh.
Sau đó chạy việc vặt, đi thông báo nhân chứng, lấy vật chứng và chân chạy đều do y làm.
Uông Lâm Nhi chạy đến trước mặt Minh Nhân thấp giọng nói:
- Đại chưởng quỹ Ngô của cửa hàng quan phác Phú Quý Kiều vừa mới tới tìm ta, muốn cùng tiểu quan nhân hòa giải vụ án này, không biết tiểu quan nhân có đồng ý không?
Thầy kiện Quách nhướn mày, nếu như hòa giải rồi chẳng phải không có chuyện của gã nữa sao, tuy rằng gã không tán thành hòa giải nhưng quyền quyết định hòa giải vẫn là trên tay nguyên cáo, gã không thể tùy tiện lắm mồm.
Minh Nhân hỏi:
- Gã ra điều kiện gì?
- Đối phương nói đồng ý đổi tất cả tiền mặt cho tiểu quan nhân.
Đáng tiếc thời đại này không có máy ghi âm, nếu có máy ghi âm ghi âm lại lời nói của đại chưởng quỹ Ngô thì thành chứng cơ tốt nhất rồi.
Minh Nhân lạnh lùng nói:
- Trừ khi gã đồng ý trả toàn bộ tiền mặt ra, lại bồi thường số tiền giống như thế nữa, ta có thể cùng gã hòa giải.
Thầy kiện Quách thả lỏng, vị này hiển nhiên không có thành ý hòa giải.
Người môi giới nhanh chóng nói điều kiện của Minh Nhân cho đại chưởng quỹ Ngô, đại chưởng quỹ Ngô không dám làm chủ liền vội vàng tìm Trương Nghiêu Thừa.
Trương Nghiêu Thừa lập tức giận dữ:
- Nếu đã cho thể diện mà không cần, thế thì kiện tới cùng, ta không tin hắn ta có thể thắng kiện.
***
Trường thái học ở ngoài thành nam, là một tòa học phủ khổng lồ chiếm mấy trăm mẫu đất, bây giờ quy mô không lớn, sắp tới biến pháp của Vương An Thạch mạnh mẽ mở rộng Quan học, Thái học mới trải qua một lần phát triển lớn.