Đại Tống Siêu Cấp Học Bá (Dịch Full )

Chương 345 - Chương 344

dai tong sieu cap hoc ba
Chương 344
 

- Chúng tôi thật sự có tờ đơn.

- Vậy thì mời đại chưởng quỹ đem cuống đơn của bốn tờ này ra đây, bản ghi chép cũng mời lấy ra nữa, chứng minh nhận định của các người.

Đại chưởng quỹ Ngô vạn bất đắc dĩ chỉ đành bảo một gã người hầu trở về lấy ghi chép của tờ đơn, Bao Chửng để một gã thư lệnh sứ mang theo vài tên nha dịch cùng đi, loại vật chứng này quan phủ có quyền điều động.

Đường Phan Lầu cách phủ nha Khai Phong không xa, khi Bao Chửng uống xong một chén trà thì thư lệnh sứ và người hầu của đối phương đã quay trở lại.

Thư lệnh sứ cầm trong tay một cái hộp lớn, bên trong là một quyển sổ đăng ký dày, bên cạnh còn có cuống đơn của bốn tờ. Vị thư lệnh sứ này rất nhanh trí, thuận tiện lấy luôn cuống đơn đã đổi tiền mặt năm lượng bạc tới.

Thư lệnh sứ thấp giọng nói với Bao Chửng:

- Đông chủ của bọn họ bảo ta truyền lại Thiếu Doãn, hắn nói vụ án này liên quan đến bộ mặt của quý phi, xin Thiếu Doãn chú ý một chút.

Bao Chửng cười lạnh nói:

- Động một tí liền lấy quý phi ra, Trương gia cái đức hạnh như vậy, Trương Nghiêu Tá là loại người như thế, huynh đệ họ cũng giống nhau, bọn họ lại quên Bao Chửng là người như thế nào ư?

Bao Chửng đem tờ đơn 4 mở ra tiến hành so sánh với 4 tờ đơn trong tay nguyên cáo, 4 tờ cuống đơn đều là đoán 1 quan tiền đoán Trương Thu huyện Biện Lương giành được hạng nhất thi đồng tử, hiển nhiên không có ai đoán trúng, khách chơi bạc tự nhiên sẽ không đến rồi, 4 tờ cuống đơn trên đều được đóng dấu.

Bời vì 4 tờ đơn của đối phương đều là cuống đơn mà 4 tờ đơn của nguyên cáo là chính, cách thức không giống nhau trang giấy cũng không giống, bút tích cũng không giống.

Đương nhiên đây chính là chứng minh cuống đơn và chính đơn không phải là từ một tờ đơn, không phải nguyên cáo làm giả thì là bị cáo làm giả.

Bao Chửng lại đem tờ cuống đơn 5 lượng bạc đã trả tiền mặt ra so sánh.

Một khi so sánh thì nhìn ra một vài đầu mối, trang giấy không giống nhau tuy nhiên đều là giấy vàng đay nhưng đã được hoán đổi, cuống đơn của trang giấy đó có chút vàng cũ mà cuống đơn của 4 trang giấy này tương đối mới, kiểu chữ in đều giống nhau, số hiệu là dùng bút viết lên nhưng vẫn có thể nhìn ra không phải là một người viết.

Bao Chửng lại đem 4 tờ chính đơn của nguyên cáo và cuống đơn 5 lượng bạc so sánh, hoàn toàn giống nhau, giấy tương đồng, bút tích cũng giống.

Bao Chửng cười lạnh một tiếng, lại lật đi lật lại bản ghi chép mỏng, ông ấy phát hiện dây thừng gấp sách bản ghi chép mỏng của quyển sách dày vẫn còn mới, mà ghi chép mỏng đã rất lâu rồi. Nói rõ sách ghi chép mỏng này đã bị mở ra, lại tìm thấy hai trang giấy đăng ký cũng tương đối mới, so với trang trước và sau đều không giống nhau.

Bao Chửng vỗ mạnh thước gõ bàn, nghiêm nghị nói với đại chưởng quỹ Ngô:

- Bốn cuống đơn và bản ghi chép mỏng của ngươi rõ ràng là tạo giả không phải bản gốc, ngươi nghĩ bản quan không nhìn ra được sao?

Đại chưởng quỹ Ngô nhất thời nghẹn giọng, thầy kiện Vương bên cạnh lại không chút hoang mang nói:

- Đại quan nhân cảm thấy cuống đơn không khớp là bởi vì tờ đơn gốc đã bị tiêu hủy, nhưng quan phủ cần nó cho nên mới tạm thời làm thêm bốn bản.

Đại chưởng quỹ Ngô vội gật đầu:

- Quả thực là như vậy, những tờ đơn không có tác dụng chúng tôi đều sẽ kịp thời tiêu hủy, bởi vì tờ đơn lưu quá nhiều, lưu trữ chúng lại vô cùng vướng bận cho nên sẽ không giữ lại.

- Vậy tại sao trang này không tiêu hủy vậy?

Bao Chửng giơ cuống đơn của tờ đơn 5 lượng bạc lên.

Thầy kiện Vương cười nói:

- Đây là tờ đơn trúng thưởng đương nhiên cần giữ lại, đây là cách làm thông thường của tiệm quan phác, chưởng quỹ Ngô, ta nói không sai chứ.

Đại chưởng quỹ Ngô vội nói:

- Chính là vì nguyên nhân này, tờ đơn gốc thực sự đã được chúng tôi tiêu hủy đi rồi, phần trúng thưởng lưu giữ lại 3 tháng cũng phải tiêu hủy, các cửa hàng quan phác đều làm như vậy.

Thầy kiện Quách ở một bên nói:

- Các ngươi cũng không lấy ra được chứng cớ tại sao một mực chắc chắn 4 tờ đơn của chúng ta là giả.

Thầy kiện Vương cười đắc ý:

- Cửa hàng quan phác đương nhiên cho rằng tờ đơn của các ngươi là giả mạo, các ngươi cũng cho rằng bọn ta là giả mạo, hai bên bên nào cũng cho mình là phải, các ngươi có nhân chứng không? Mang nhân chứng ra đây, nói không chừng các ngươi có thể lật ngược tình thế.

Lúc này bên ngoài truyền đến một tiếng cười sảng khoái:

- Thật không may, ta có thể thay nguyên cáo làm chứng.

Một người trẻ tuổi mặc áo bào gấm màu trắng cầm quạt xếp không chút hoang mang đi vào đại sảnh, phía sau Phạm Ninh đi theo, Minh Nhân vui mừng, Phạm Ninh thật sự tìm thấy học sinh Thái Học họ Tào đến.

Bao Chửng thấy học sinh Thái Học này lập tức ngây cả người, nam tử trẻ tuổi nháy mắt ra hiệu với Bao Chửng đừng tiết lộ thân phận của mình.

Bao Chửng nhìn Phạm Ninh ở phía sau cậu ta, trong lòng thực sự buồn cười, nhìn Phạm Ninh cũng không biết vị thiếu niên trẻ tuổi này là ai, một lúc lâu sau mới hỏi:

- Nha nội tại sao lại đến?

Nam tử nho nhã trẻ tuổi gấp quạt giấy lại cười nói:

- Ta là học sinh Thái Học Tào Tông Thực người Biện Lương, ta có thể thay vị Phạm quan nhân này làm chứng, lúc đó thời điểm cậu ta mua quan phác ta ở bên cạnh.

Thầy kiện Vương cười lạnh một tiếng nói:

- Ở bên ngoài tùy tiện kéo một người đến cũng có thể làm chứng, ngươi có chứng cứ gì nói mình là người làm chứng?

Tào Tông Thực lấy ra hai tờ đơn cất cao giọng nói với mọi người:

- Đây là hai tờ đơn ta đặt cược quan phác một trăm lượng bạc đoán Phùng Kinh thi đỗ trạng nguyên 4 thuần, ta thắng được 1200 lượng bạc, ngoài ra một tờ là ta đoán Phạm Ninh thi đỗ Đồng Tử hạng nhất cũng là 100 lượng bạc đặt cược 5 thuần, phiếu này ta thắng được 3200 lượng bạc tổng cộng 4800 lượng bạc. Ta chính là cùng Phạm quan nhân đặt cược, số hiệu nhận sau bọn họ, ta đương nhiên có thể chứng minh lời Phạm quan nhân nói là thật, 4 tờ phiếu quan phác của cậu ấy đều là thật.

Đại chưởng quỹ Ngô tức giận nhảy dựng lên hô:

- Tờ đơn của ngươi cũng là giả, các ngươi thông đồng làm giả, rõ ràng là kẻ lừa đảo, làm sao có thể làm chứng.

Người trẻ tuổi mặt biến sắc, lạnh lùng nghiêm nghị nhìn chằm chằm đại chưởng quỹ Ngô:

- Ông lại dám nói ta là kẻ lừa đảo.

- Ngươi không phải lừa đảo thì là gì? Cửa hàng của chúng ta căn bản không có ghi chép của ngươi.

Lúc này Bao Chửng không thể nhịn được nữa gõ mạnh thước gỗ lên bàn:

- Bổn quan đã điều tra rõ án này, tiến hành tuyên án.

Thầy kiện Vương lập tức mặt xám như tro tàn, gã biết rằng sau khi tuyên án tất nhiên là bất lợi với mình nhưng nếu như tiếp tục tranh cãi, tư cách thầy kiện của mình sẽ bị tước đoạt, gã không dám cãi nữa.

Đại chưởng quỹ Ngô cũng ngẩn người, sao lại tuyên án rồi, đây không hợp lẽ mà.

Bao Chửng lạnh lùng nhìn gã một cái, cất cao giọng nói:

- Bản quan đã thẩm tra Phạm Minh Nhân và Tào Tông Thực giao dịch ở cửa hàng quan phác đều đúng sự thật, cửa hàng quan phác Phú Quý Kiều nhất định phải trả đủ số tiền mặt.

Bình Luận (0)
Comment