- Mặt khác cửa hàng quan phác Phú Quý Kiều không tuân thủ chữ tín, lừa gạt quan phủ, đặt biệt phạt bạc trắng 3 vạn lượng, hạn trong vòng hai ngày đem trả tiền mặt và tiền phạt giao đến phủ nha Khai Phong, quá hạn không giao bổn quan sẽ niêm phong tất cả các cửa hàng Phú Quý Kiều.
Đại chưởng quỹ Ngô đầu óc nổ tung, không chỉ phải trả toàn bộ tiền mặt còn phải nộp phạt 3 vạn, mình quay về ăn nói với đông chủ như thế nào?
Chân gã mềm nhũn, lập tức ngồi bệt ở đại sảnh phía trước.
Chuyện tốt không ra ngoài chuyện xấu truyền nghìn dặm, hai nhà đối thủ cạnh tranh quan phác Cửu Văn Trung và quan phác Quan Lầu cực lực tuyên truyền. Cửa hàng quan phác Phú Quý Kiều vì lừa gạt khách cược quỵt nợ, không trả tiền bị quan phủ phạt nặng, tin tức này nhanh chóng truyền tới mỗi góc ngách kinh thành.
Trong lúc này, quán rượu, quán trà, cửa hàng thực phẩm, kỹ viện của Biện Lương đều bàn luận chuyện này, đối với cửa hàng đánh bạc mà nói danh dự là vận mệnh của bọn họ. Án này khiến danh tiếng của hàng quan phác Phú Quý Kiều đã chịu đả kích hủy diệt, tăng thêm hai đối thủ cạnh tranh không ngừng lật đổ mình. Cửa hàng quan phác Phú Quý Kiều từ nay về sau có tiếng xấu, khách chơi bạc giảm mạnh, duy trì chưa đầy nửa năm liền đóng cửa, cửa hàng tổng ở đường Phan Lâu cuối tháng 8 cũng đóng cửa, cửa hàng quan phác Phú Quý Kiều từ đó mai danh ẩn tích.
Những việc này về sau không đề cập.
Quán rượu Thanh Phong, Phạm Ninh rót một chén rượu đưa cho Tào Tông Thực cười nói:
- Đệ đoán huynh trưởng có lẽ không phải họ Tào mà thân phận cao quý, đệ nói đúng không?
Tào Tông Thực nâng chén rượu lên cười hỏi:
- Vì sao nói như vậy?
- Rất đơn giản, Bao Thiếu Doãn tuyên án như vậy thì nguyên nhân vì huynh trưởng là nhân chứng, ông ấy tin với thân phận huynh trưởng sẽ không nói bừa cho nên ông ấy vốn dĩ không nghe đối phương nói xạo, đây là điều thứ nhất.
- Cái thứ 2 thì sao?
Tào Tông Thực cười tiếp tục hỏi.
- Cái thứ 2 là đệ lật danh sách học sinh thái học ở Thái Học lại không có học sinh Tào Tông Thực này, nhưng có một người tên Triệu Tông Thực, huynh trưởng, đây có lẽ là tên thật của huynh nhỉ!
Tào Tông Thực sắc mặt có chút thay đổi, lại thản nhiên nói:
- Xem ra đệ đã đoán được thân phận thật của ta rồi.
Phạm Ninh gật đầu:
- Huynh muốn đệ xưng hô thế nào với huynh? Gọi huynh là Điện…
- Đệ có thể gọi ta là Triệu đại ca, đừng xưng hô khác, ta không thích.
Minh Nhân bên cạnh nghe thấy không hiểu ra sao:
- A Ninh, chuyện gì thế?
Phạm Ninh mỉm cười nói:
- Vị Tào huynh này thực ra họ Triệu, là con cháu Quan gia, Bao đại nhân biết huynh ấy, cho rằng huynh ấy không nói bừa cho nên tuyên án luôn.
Minh Nhân kinh ngạc nói:
- Huynh trưởng họ Triệu, chẳng lẽ là con cháu hoàng thất?
Triệu Tông Thực cười đau khổ nói:
- Dính một chút, hai người cũng biết Triệu Thị tôn thất quá nhiều, cha ta là một con cháu lụi bại, ngay cả tước vị cũng không có, ta đứng thứ 13 càng không có gì đặc biệt, dùng câu tục ngữ dân gian là "Phượng hoàng không bằng gà".
Minh Nhân cười haha:
- Triệu huynh khiêm tốn quá, nào, ta kính huynh một chén.
Phạm Ninh ở một bên không phản bác được, hẳn là khiêm tốn, quả thực là nói hồ đồ, Triệu Tống Thực là người như thế nào? Người khác không biết, Phạm Ninh hắn có thể không biết sao?
Hắn là con thứ 13 của Bộc An Ý Vương Triệu Doãn Nhượng - đường huynh của thiên tử Triệu Trinh, khi còn nhỏ Triệu Trinh không có con nối dõi nên nhận y làm con thừa tự, được Tào hoàng hậu nuôi bốn năm.
Sở dĩ y không có ở hoàng cung vì 11 năm trước cũng là Bảo Nguyên năm thứ 2, con ruột của Thiên tử Triệu Trinh là Dự Vương Triệu Hân ra đời, Triệu Tông Thực liền rời khỏi hoàng cung, lại quay trở về bên phụ thân Triệu Doãn Nhượng, không còn là con thừa tự của Triệu Trinh.
Nhưng mấy năm sau Dự Vương Triệu Hân gần 4 tuổi chết yểu, Triệu Trinh lại mất đi đứa con độc nhất.
Triệu Tông Thực đã bị hủy bỏ thân phận con thừa tự, lúc này một lần nữa được gọi quay lại cung.
Mãi đến mười hai năm sau, cũng là Hoàng Hữu năm thứ 7, Triệu Trinh bệnh, cảm thấy sinh mạng mình sắp hết mới đổi tên Triệu Tông Thực là Triệu Thự, sắc phong làm hoàng thái tử, không lâu sau Triệu Trinh băng hà, Triệu Tông Thực 31 tuổi đăng cơ làm hoàng đế, chính là Tống Anh Tông trong lịch sử.
Mà Triệu Tông Thực 18 tuổi trước mắt tuy rằng, cậu ta 4 tuổi từng được phong làm đại tướng quân Võ Lâm Quân, thứ sử Nghi Châu nhưng trên thực tế cậu ta là một con cháu hoàng tộc bình thường, ngay cả tước vị cũng không có, chỉ có điều đã từng mâu thuẫn nảy lửa với Triệu Trinh.
Cho nên cậu ta mới nói mình là phượng hoàng không bằng gà, trong giọng nói tràn đầy tự giễu và phẫn uất, Phạm Ninh hoàn toàn có thể hiểu được tâm tình của cậu ta.
- Huynh trưởng không cần chú ý.
Phạm Ninh rót một chén rượu đầy cho Triệu Tông Thực, thản nhiên cười nói:
- Thiên đạo tuần hoàn, đời người tự có quy luật, nếu 15 năm trước gieo hạt giống xuống vậy nó nhất định sẽ nở hoa kết quả, huynh trưởng chỉ cần làm một chuyện là kiên nhẫn chờ đợi thôi.
- Đợi chờ?
Triệu Tông Thực uống rượu trong chén một hơi cạn sạch, cười lạnh nói:
- Ta luôn luôn đợi chờ, còn cần ta đợi bao lâu nữa?
- Ngắn thì 10 năm, lâu là 15 năm, nhất định sẽ tới.
Triệu Tông Thực thấy Phạm Ninh nói rất nghiêm túc, không khỏi ngạc nhiên hỏi:
- Hiền đệ sao biết được?
- Có vài lời không thể nói rõ nhưng ta có thể nói cho huynh trưởng, trước tháng 9 năm nay huynh trưởng thế nào cũng thăng quan.
Triệu Tông Thực đã bị quên lãng gần 11 năm, cậu ta làm gì còn trông cậy vào Thiên tử có còn nhớ mình, cậu ta chỉ lắc đầu không muốn nói việc này, liền chuyển đề tài cười nói:
- Nhưng mà hôm nay thu hoạch rất là lớn, không ngờ kiếm được 5 nghìn lượng bạc, đây chính là tiền 10 năm của ta.
- Có kế hoạch đầu tư gì không?
Minh Nhân ở một bên cười hỏi.
Trong lòng Triệu Tông Thực vừa động:
- Minh Nhân có con đường tốt?
- Ta không có đường, nhưng đệ ấy có! – Minh Nhân chỉ Phạm Ninh.
Ánh mắt Triệu Tông Thực lại hướng về phía Phạm Ninh, Phạm Ninh cười nói:
- Gần đây chúng ta chuẩn bị kinh doanh đá Điền Hoàng.
- Đá Điền Hoàng là gì?
Phạm Ninh từ trong lòng lấy ra một con dấu mới của mình cũng cỡ quả hạnh đào được chạm khắc bằng đá Điền Hoàng đông lạnh tốt nhất, bên trên là một đầu sư tử sinh động như thật, bên dưới dùng cách khắc chìm 3 chữ " Phạm Ninh Ấn".
Đây là một con dấu riêng Chu Triết khắc cho Phạm Ninh, hôm qua Chu Bội mới đưa cho Phạm Ninh.
- Đây là đá Điền Hoàng.
Phạm Ninh đem con dấu đặt lên bàn cười nói:
- Vừa mới được Thiên tử ưu ái đã được liệt vào cống phẩm, tin rằng rất nhanh sẽ thịnh hành ở trong giới văn nhân sĩ phu.
Triệu Tông Thực cầm con dấu lên nhìn kỹ, tuy rằng cậu ta không hiểu về đá nhưng đá Điền Hoàng trong suốt nhẵn mịn và màu vàng óng, thực sự làm cậu ta yêu thích không buông tay, hơn nữa con sư tử nhỏ được khắc cực kỳ sinh động, dường như đang ngửa đầu thét dài.
- Đây là đá Điền Hoàng, tảng đá đẹp thế này, làm thế nào có thể mua được?