Đại Tống Siêu Cấp Học Bá (Dịch Full )

Chương 367 - Chương 366

dai tong sieu cap hoc ba
Chương 366
 

Phạm Ninh lắc đầu:

- Ta có văn điệp chính thức của Lại bộ, không phải đến học!

- Ta biết rồi, ngươi là Phạm Ninh!

Viên quan trung niên ngộ ra, trong khoảng thời gian này quan viên trong triều đều đang nghị luận, Quốc Tử Giám sắp tới có một quan viên trẻ tuổi nhất, hạng nhất khoa Đồng tử Phạm Ninh, Quan gia đã phân hắn tới Quốc Tử Giám.

Phạm Ninh cười gật gật đầu:

- Ta chính là Phạm Ninh!

- Ngươi đi theo ta!

Viên quan cười cười, dẫn Phạm Ninh đi đến trước phòng quan ti nghiệp Quốc Tử Giám, nói với Phạm Ninh:

- Hiện giờ Tế Tửu Quốc Tử Giám do Long đồ các học sĩ Tống Kỳ kiêm nhiệm, ông ta bình thường không ở Quốc Tử Giám, sự vụ Quốc Tử Giám ngày thường do hai vị ti nghiệp chủ trì, Hữu ti nghiệp Hồ Viện chủ quản giáo dục Thái học, Tả ti nghiệp Lưu Sâm phụ trách sự vụ trong Quốc Tử Giám, cho nên người nên tìm Lưu Sâm trình diện.

- Vậy Lưu ti nghiệp hôm nay có ở đây không?

Viên quan trung niên khẽ mỉm cười:

- Ta không phải đang đứng trước mặt ngươi sao?

Phạm Ninh nhất thời xấu hổ, hóa ra vị quan viên trung niên này chính là Tả ti nghiệp Lưu Sâm, chủ quản sự vụ ngày thường của Quốc Tử Giám.

Phạm Ninh vội vàng khom người hành lễ:

- Học sinh không biết là Lưu ti nghiệp, thất lễ rồi!

- Không cần khách khí, Phạm tiểu quan nhân mời vào!

Phạm Ninh theo y vào quan phòng, Lưu Sâm mời Phạm Ninh ngồi xuống, lại bảo trà đồng dâng trà.

Lưu Sâm cười tủm tỉm hỏi:

- Trở lại đây từ bao giờ?

- Học sinh sáng hôm nay vừa trở lại!

- Thật ra ngươi còn có thể nghỉ thêm ba ngày, không cần gấp gáp như vậy, tự thu xếp ổn thỏa, rồi đến trình diện cũng không muộn.

- Chủ yếu là cũng không có gì cần thu xếp. Chỗ ở học sinh cũng có, lúc tham gia khoa cử thuê một nhà dân, phải đến cuối năm mới đến hạn.

Lưu Sâm gật gật đầu, đang ngồi trên ghế của mình, từ trong ngăn kéo lấy ra một túi tài liệu, từ giữa rút ra một chồng văn điệp Lại Bộ thật dày, ông cười gượng một tiếng nói:

- Lần này Lại bộ phân cho Quốc Tử Giám bọn ta hai mươi bảy Tiến sĩ, ngoài ngươi ra, những người khác đều là Đồng Tiến sĩ xuất thân, cần bọn ta sắp xếp chỗ.

Phạm Ninh hiểu, đây chính là an bài cho quan dự khuyết, bọn họ sẽ trực tiếp điều xuống bốn Thái học lớn hoặc là Châu học Phủ học quan trọng đảm nhiệm chức vụ bác sĩ, giáo thụ.

Ví dụ như Tần Cối tiếng tăm lừng lẫy, mặc dù thi đậu Tiến sĩ, nhưng không có hậu thuẫn, vẫn là phái đến Quốc Tử Giám làm quan dự khuyết, bị phái đi Mật Châu đảm nhiệm giáo thụ.

Lưu Sâm tìm ra văn điệp của Phạm Ninh, khẽ cười nói:

- Ngươi là quan kinh thành, trực tiếp nhậm chức ở quan nha Quốc Tử Giám bọn ta, ta đã hỏi Văn tướng công, cụ thể an bài chức vụ của ngươi như thế nào? Văn tướng công nói, Thiên tử vẫn hy vọng ngươi tiếp tục học, cho nên mặc dù là nhậm chức, nhưng sẽ không cho ngươi việc cụ thể gì làm, ngươi có thể hiểu được chứ!

Phạm Ninh yên lặng gật đầu, hắn đương nhiên biết, mình mới mười ba tuổi, ở đâu có chuyện cho mình chức vụ thật sự.

Lưu Sâm nhìn thoáng qua Phạm Ninh, lại nói:

- Ta suy nghĩ nhiều lần, ngươi là Chính bát phẩm cấp sự lang, vậy đảm nhiệm Đốc học Quốc Tử Giám đi!

Đốc học chỉ là một cái chức vụ, mà không phải chức vị, giống như giáo thụ cũng là chức vụ, giáo viên trong Thái học cũng có thể được bổ nhiệm làm giáo thụ, nhưng chức quan thực tế của bọn họ cũng giống như là ngũ phẩm bác sĩ hoặc là lục phẩm trực giảng hoặc là bát phẩm trợ giáo.

Đốc học Quốc Tử Giám có sáu người, bọn họ không chỉ phụ trách duy trì trật tự dạy học của Thái học, cũng thường đi các châu phủ, đốc thúc tình hình dạy học của địa phương.

Đặc điểm lớn nhất của chức vụ đốc học này là không có công việc cố định, có chuyện thì bận đến mức chân không chạm đất, không có việc thì cả ngày ngồi ở trong quan phòng uống trà.

Lưu Sâm chỉ cần không giao việc cụ thể cho Phạm Ninh, cái chức Đốc học này của hắn sẽ chính là chức quan nhàn rỗi rồi.

Lưu Sâm chỉ định ra chức quan của Phạm Ninh từ phía trên, nhưng báo danh sắp xếp cụ thể lại là do Quốc Tử Giám thừa phụ trách.

Quốc Tử Giám Thừa cũng là Chính bát phẩm, quản đủ loại việc hỗn tạp của Quốc Tử Giám, đương nhiên Quốc Tử Giám Thừa không chỉ có một người, ít nhất có mười mấy người, nhưng phần lớn đều là khoác danh quan nha kinh thành mà đến địa phương nhậm chức rồi.

Mà đảm nhiệm thực chức Quốc Tử Giám Thừa có ba người, một vị chủ quản xuất bản tài liệu giảng dạy, không có liên quan gì tới Phạm Ninh.

Một vị khác chủ quản giáo dục, chính là nguyên nhân vừa rồi Lưu Sâm hỏi hắn có phải là Tiến sĩ khoa Đồng tử đến học không, nếu như là Tô Lượng đến báo danh, sẽ tìm vị Quốc Tử Giám Thừa chủ quản giáo dục.

Phạm Ninh thì tìm vị Quốc Tử Giám Thừa thứ ba, vị đó mới chủ quản quan viên nội vụ, tương đương với chủ nhiệm văn phòng Quốc Tử Giám.

Vị Quốc Tử Giám Thừa này tên là Tưởng Nghiễm, là Tiến sĩ tốt nhất giới, sau bốn năm đảm nhiệm quan dự khuyết liền trở thành quan kinh thành, chứng minh y có người trong triều nâng đỡ.

Tất cả mọi người gọi y là Tưởng giám thừa, xưng hô thế này ban đầu khi tiếp xúc sẽ cảm giác hơi không dễ nghe, sẽ khiến người khác hiểu lầm là Tưởng gian thần, nhưng quen rồi cũng không sao.

Tưởng Nghiễm tuổi chừng đầu ba mươi, dáng vẻ cao gầy, làn da hơi đen, thoạt nhìn rất tinh nhanh tài giỏi, thái độ của y rất ôn hòa, trên mặt từ đầu tới cuối luôn lộ vẻ tươi cười.

Tưởng Nghiễm cho hắn điền vào một tấm bảng, lại cười hỏi:

- Phạm tiểu quan nhân cần ở lại Thái học không?

Ở lại Thái học tuy rằng tiện lợi, nhưng phép tắc cũng nhiều, Phạm Ninh không thích, hắn lắc đầu:

- Ta có chỗ ở rồi, không cần suy tính.

- Được, ta nói với ngươi một chút về bổng lộc phúc lợi!

Phạm Ninh lập tức có tinh thần, hắn rất muốn biết bổng lộc một tháng của mình là bao nhiêu?

Tưởng Nghiễm thấy hắn tinh thần phấn chấn, liền nghĩ đến khi mình mới nhận chức, không nhịn được cười nói:

- Ngươi chính là Chính bát phẩm cấp sự lang, lương mỗi tháng mười bảy quan tiền, ngoài ra hàng năm cấp mười hai tấm lụa, cấp ba mươi lạng tơ, bởi vì ngươi không ở trong Thái học, Quốc Tử Giám mỗi tháng còn cấp cho ngươi hai quan tiền trợ cấp thuê phòng, mỗi tháng một quan tiền trợ cấp ăn uống, hai mùa hè đông còn sẽ có tiền băng và than.

Trong lòng Phạm Ninh thầm ngạc nhiên thán phục, tiền lương mỗi tháng thêm trợ cấp khoảng chừng hai mươi quan tiền, tương đương với tiền lương hai mươi nghìn nhân dân tệ ở đời sau, mùa hè còn có phí làm mát, mùa đông có phí sưởi ấm, ngoài ra hàng năm còn có mười hai tấm vải, ba mươi lạng tơ, bản thân còn là quan viên cơ sở của nha môn thanh sạch, xem ra tiền lương và phúc lợi của nhân viên Đại Tống thật sự không tệ.

Kinh thành có ba thư viện, thứ nhất là Sùng Văn Quán, các loại sách cất giữ có hơn mấy chục vạn sách, tiếp theo chính là thư khố hoàng cung, các loại sách bản vẽ cất giữ cũng vượt quá hai mươi vạn sách, tiếp theo chính là thư khố Quốc Tử Giám, các loại sách tranh vẽ cất giữ cũng vượt quá hai vạn sách.

Chức vụ Đốc học của Phạm Ninh với thư khố Quốc Tử Giám cũng không có quan hệ trực tiếp gì, nhưng Lưu Sâm lại bố trí quan phòng của hắn ở trong thư khố này, chủ ý chính là hy vọng hắn ở trong này an tâm đọc sách.

Bình Luận (0)
Comment