Đại Tống Siêu Cấp Học Bá (Dịch Full )

Chương 370 - Chương 369

dai tong sieu cap hoc ba
Chương 369
 

Phạm Ninh đi lên trước hỏi:

- Xảy ra chuyện gì?

Nhóm Tiến sĩ khoa Đồng tử vừa quay đầu lại, lập tức nhận ra Phạm Ninh, ào tới vây quanh, Tô Lượng lại càng kích động, vội vàng nói với Phạm Ninh:

- Khi bọn ta báo danh, nói bọn ta có thể vào lầu Giáp mượn sách, nhưng hiện giờ lại không cho vào, thật khiến cho người ta tức giận.

Phạm Ninh vẫy tay:

- Mọi người đừng có gấp, ta tới giúp mọi người hỏi xem!

Phạm Ninh đi lên trước, đưa ra giáp bài của mình, nhân viên quản lý lập tức hoảng sợ, chỉ có quan ngũ phẩm trở lên mới có giáp bài, thiếu niên này tại sao lại có? Gã nhất thời có chút hồ đồ rồi.

Phạm Ninh lại nói:

- Ta là Đốc học Quốc Tử Giám mới nhậm chức, ta muốn hỏi bọn họ có tư cách vào lầu Giáp không?

Phạm Ninh chỉ đám Tiến sĩ khoa Đồng tử phía sau.

Nhân viên quản lý lập tức hiểu ra, đoán rằng vị trước mặt này chính là vị quan viên trẻ tuổi nhất mọi người bàn tán hai ngày trước, gã không dám chậm trễ, vội vàng nói:

- Theo lý bọn họ có thể vào trong, nhưng bọn họ không có thẻ bài mượn sách, cho nên tạm thời không thể cho bọn họ vào.

Phạm Ninh quay đầu lại hỏi:

- Mọi người đã làm thẻ bài mượn sách chưa?

- Vẫn chưa có! Nói là hai ngày, nhưng vẫn chưa thông báo.

Phạm Ninh lại nói với nhân viên quản lý:

- Ta có thể đảm bảo bọn họ đều là Tiến sĩ khoa Đồng tử, có thể cho bọn họ vào không?

Nhân viên quản lý suy nghĩ một chút nói:

- Vậy thì chỉ có thể đi vào xem sách, mượn sách nhất định phải có thẻ bài mượn sách, mỗi người đều có số hiệu, nếu không bọn ta không thể nào làm việc được.

Phạm Ninh cũng cho rằng nhân viên quản lý nói rất có lý, liền nói với đám sĩ tử:

- Đi vào xem sách trước đi! Đợi có thẻ bài mượn sách lại tới mượn sách.

Mọi người mừng rỡ, đồng loạt đi vào thư khố, Tô Lượng lại nán lại, vẻ mặt ngưỡng mộ nói:

- Huynh không ngờ lại thành Đốc học, về sau có thể quản lý bọn ta rồi.

Phạm Ninh vỗ vỗ vai y cười nói:

- Ta giống các huynh, cũng đến để học, Đốc học chỉ là cái danh mà thôi.

- Sai lại giống, có Đốc học nào mười ba tuổi không? Không đúng không! Huynh không phải đảm nhận Bí thư tỉnh chính tự sao? Sao lại đến Quốc Tử Giám?

Trán Phạm Ninh lộ ra ba vết nhăn, tiểu tử này cái gì cũng đều không hiểu!

Hắn lắc lắc đầu nói:

- Không phải đơn giản như huynh nghĩ, đi thôi! Ta dẫn huynh đi ăn tối.

- Được! Huynh đi theo ta về ký túc xá trước, ta để sách lại rồi đi.

Phạm Ninh gật gật đầu, cùng đi với Tô Lượng về phía ký túc xá, Tô Lượng giới thiệu trên đường:

- Triều đình đối với chúng ta cũng không tệ, không chỉ miễn toàn bộ tiền ăn ngủ, một tháng còn trợ cấp năm quan tiền, một năm còn có mười xếp vải, mười lăm lạng tơ tằm, làm cho đám học sinh Thái học thèm muốn chết.

- Đó là một nửa lương tháng của quan viên dự khuyết cho bọn huynh, nếu ba năm sau thông qua cuộc thi thẩm tra, như vậy liền trở thành quan viên dự khuyết thật sự, lương tháng tăng gấp đôi, còn có các loại trợ cấp.

Tiến sĩ khoa Đồng tử sau khi trải qua ba năm học tập khảo sát, thì có thể từ chức quan cửu phẩm, trở thành quan viên dự khuyết, bình thường đảm nhiệm Huyện úy, Chủ bộ, Châu phủ ti sĩ hoặc quan mạc chức các huyện, sau đó bao lâu có thể chính thức thành quan kinh thành thì còn phải xem tạo hóa của mỗi người nữa.

- Ta hiện giờ đã rất thỏa mãn rồi, ít nhất không cần gia đình gánh vác tiền học của ta, năm quan tiền, ở Ngô huyện chúng ta coi như là thu nhập bậc trung rồi, huống chi ăn ngủ không cần tiền, quần áo mặc không cần tiền, bọn ta tính ra tương đương với thu nhập tám quan tiền rồi.

Hai người bước nhanh đi vào khu ký túc xá, Tô Lượng chỉ vào một hàng phòng thật dài nói:

- Đó chính là ký túc xá của bọn ta, ba người một gian, nhưng mỗi người tất nhiên là một mình một phòng, gian phòng rất lớn, bày một tấm bình phong là có thể phân làm hai rồi.

Phạm Ninh cười cười:

- Đãi ngộ cũng không tệ lắm.

- Phạm Ninh, nếu không huynh cũng qua đây ở đi! Có trợ giáo trẻ tuổi cũng miễn phí ở lại Thái học, một mình một gian, ba phòng, điều kiện rất tốt.

Phạm Ninh lắc đầu:

- Huynh đi nhanh đi! Ta ở đây đợi huynh.

***

Ở đối diện cửa chính Thái học có năm sáu quán rượu, gần như đều là chi nhánh của các quán rượu nổi tiếng mở ở Thái học, Phạm Ninh và Tô Lượng đi vào Chu Lầu, tìm một chỗ ngồi ở lầu hai, Phạm Ninh gọi một bình rượu trắng, thêm bảy tám món ăn nóng, một lát sau, tửu bảo liền đem rượu nóng đưa tới.

Phạm Ninh rót cho Tô Lượng một chén rượu, cười hỏi:

- Đi Dương Châu nói chuyện thế nào?

Ánh mắt Tô Lượng ảm đạm, thở dài nói:

- Nói tới tiền liền không thân thiện nữa, mẫu thân Viên Viên nói gia sản nhà bọn họ không nhiều, chủ yếu để lại cho con trai, con gái chỉ có thể cho một chút của hồi môn.

Phạm Ninh cười lạnh một tiếng:

- Huynh chính là thi đậu Tiến sĩ khoa Đồng tử, rất nhiều quyền quý tôn thất kinh thành tranh giành thông gia với huynh, Trình gia bọn họ có thể trèo cao đã không tệ rồi, lại còn nói những lời kiểu này?

- Quan trọng Viên Viên cũng trách ta quá cậy thế, đã nghĩ đến hồi môn của nàng, lúc ta đi, nàng cũng không ra tiễn ta.

Tâm tình Tô Lượng không tốt, uống một hơi cạn sạch rượu trong chén.

Phạm Ninh trầm ngâm một lúc, hạ thấp giọng nói:

- Huynh nói thật cho ta biết, giữa huynh và nàng ấy rốt cục có quan hệ giường chiếu hay chưa?

Tô Lượng lắc đầu:

- Ta và nàng ấy đã hôn nhau, sờ nàng ấy, vẫn còn cách lớp quần áo, chuyện khác cũng không có.

Phạm Ninh lập tức nhẹ nhàng thở ra:

- Vậy không có vấn đề gì, ta cho huynh biết, năm vạn quan tiền hồi môn không thể nới lỏng, cái này quan hệ đến tiền đồ của huynh.

- Ta không biết rõ ý của huynh, hồi môn và tiền đồ có bao nhiêu quan hệ?

Phạm Ninh cười cười:

- Ta nói trước với huynh một số quy tắc cơ bản của cấp bậc quan, tránh để huynh là người hồ đồ làm chuyện hồ đồ, như huynh bây giờ là Đồng Tiến sĩ xuất thân, chỉ có thể nói huynh có đầy đủ tư cách làm quan, muốn làm quan còn phải đợi ba đến năm năm nữa.

- Nếu ba năm sau huynh thông qua cuộc thi xét duyệt, vậy huynh có thể giành được chức quan cửu phẩm, sau đó là bố trí cho chức quan, nhưng cho dù được chức quan cũng chỉ là quan dự khuyết, nếu có hậu thuẫn phía sau thì làm Huyện úy, Chủ bộ, không có hậu thuẫn thì làm Tiết độ sứ phán quan, hoặc là đảm nhiệm giáo thụ Châu học.

- Quan dự khuyết bình thường sẽ không thăng chức, có người làm cả đời, giống học chính Triệu Tu Văn của chúng ta, ở Bình Giang Phủ làm giáo thụ đã ba mươi năm, đến bây giờ vẫn là quan dự khuyết cửu phẩm.

- Vậy trong tình huống nào mới có thể đổi thành quan chính thức?

- Thứ nhất, thành tích của huynh vượt trội, khoa Đồng tử phủ Bình Giang lần này thi vô cùng xuất sắc, ta đoán Triệu học chính rất nhanh có thể chuyển thành quan kinh thành, quan trường tuy rằng mục nát, nhưng thành tích cũng quan trọng vô cùng.

- Thứ hai chính là xem hậu thuẫn phía sau của huynh, huynh có người trong triều hay không.

- Nếu thật sự ở trong triều không có người, nhưng nếu huynh có thể đưa tiền, cũng có thể có cơ hội, cho nên ta nói huynh ít nhất phải có tiền, nếu không huynh và Phùng chưởng khố thư khố cùng một vận mệnh.

Bình Luận (0)
Comment