Đại Tống Siêu Cấp Học Bá (Dịch Full )

Chương 378 - Chương 377

dai tong sieu cap hoc ba
Chương 377
 

Tiểu Đông hướng tới Phạm Ninh thi lễ vạn phúc, lúc này mới cúi đầu đi vào phòng phía tây.

Phạm Ninh lúc này mới nhìn Từ Khánh, Từ Khánh liền vội vàng nói:

- Tiểu quan nhân đừng quản ta, tự ta sẽ tìm nơi ở.

Phạm Ninh tức giận cười lên:

- Ta biết ngươi thích ngủ trên nóc nhà, tùy ngươi, nhưng ta muốn biết tình hình tên lưu manh kia, ngươi theo ta.

Từ Khánh đi theo Phạm Ninh vào thư phòng, Phạm Ninh ngồi xuống nói:

- Như thế nào?

Từ Khánh cười nói:

- Tên lưu manh đó mất một tai, đã chạy suốt đêm ra khỏi kinh thành, về nhà ở huyện Phong Khâu rồi, không xuất hiện nữa.

- Ta biết ngươi sẽ trừng trị cái tên lưu manh kia, nhưng ta muốn biết là ai phái gã đến? Đối phương muốn đạt mục đích gì?

- Hồi bẩm tiểu quan nhân, chính là chưởng quỹ Dương của cửa hàng đá Minh Châu, người đàn ông trung niên mặc áo gấm bào màu tím gã mướn tên Dương Côn Nhi đến quấy rối, mỗi ngày 1 quan tiền, theo Dương Côn Nhi nói đối phương là muốn cửa hàng đá Thạch Phá Thiên không thể làm kinh doanh nữa.

Phạm Ninh gật đầu, thông tin của Từ Khánh và sự tình nhị thúc biết hoàn toàn giống nhau, xem ra là Trương Nghiêu Thừa ở phía sau giở trò.

- Tiểu quan nhân, ta đi trừng trị cửa hàng đá Minh Châu nhé, bây giờ ta đi khiến bọn họ ngày mai cũng không thể mở cửa kinh doanh.

Phạm Ninh lắc đầu, trừng trị cửa hàng đá Minh Châu một chút thì nhiều lắm là xả giận mà thôi, nếu như đông chủ không phải là Trương gia ngược lại có thể làm như vậy, hung hăng trừng trị cửa hàng đá Minh Châu một cai, sau đó mọi người ngồi xuống hợp tác cùng phát triển thị trường đá Điền Hoàng.

Nhưng bây giờ đối phương là Trương Nghiêu Thừa, làm như thế không có ý nghĩa lớn.

Phạm Ninh khoanh tay đi vài bước, lại quay đầu lại hỏi nói:

- Dương Côn Nhi đó có biết đông chủ của cửa hàng Thạch Phá Thiên là ai không?

- Có lẽ gã không biết, thật sự biết thì gã không dám tới rồi, nhưng mà tiểu chủ nhân thường xuyên tới cửa hàng, hôm nay Kiếm Mai Tử lại ra tay rồi, bọn họ có lẽ đều biết cửa hàng này có liên quan tới Chu gia.

Phạm Ninh gật đầu nói với Từ Khánh:

- Hôm nay Kiếm Mai Tử ra tay nghĩa là Chu gia lộ mặt, ta đoán đối phương nhất thời không dám hành động thiếu suy nghĩ nữa, ngươi giúp ta đi điều tra một việc.

Phạm Ninh thì thầm nói với Từ Khánh vài câu, Từ Khánh cười nói:

- Cái việc hại người ích ta là việc ta thích làm nhất, tiểu quan nhân yên tâm, ta nhất định điều tra được nơi gửi của bọn nó.

Từ Khánh hành lễ, xoay người đi, đi đến cửa lại do dự một chút quay đầu lại nói với Phạm Ninh:

- Tiểu quan nhân, cứ để Tiểu Đông thử ở lại giúp đỡ vài ngày trước nhé! Thật sự không được thì đưa cô ấy trở về, bằng không tiểu chủ nhân sẽ tức giận mất.

- Được rồi, ta biết nên xử lý như thế nào, ngươi nhanh đi đi.

Từ Khánh liền chắp tay, người nhẹ nhàng bay lên tường, lập tức lên nóc nhà chạy ra ngoài.

Trong lòng Phạm Ninh có chút ngạc nhiên thán phục, thật sự vẫn còn loại bản lĩnh võ nghệ cao cường này, tường cao 8 thước mà nhẹ nhàng bay lên, nếu tới đời sau thì trở thành nhà vô địch nhảy cao thế giới rồi.

Trương Nghiêu Thừa sau khi tự quyết định làm kinh doanh đá liền mua cửa hàng đá Minh Châu từ trong tay một phú thương, tiếp nhận nửa tháng tới nay gã phát hiện kinh doanh không tốt như tưởng tượng, tiền kinh doanh mỗi ngày cũng 450 quan, thậm chí gã gửi kỳ vọng cao vào đá Điền Hoàng vậy mà một miếng cũng không bán đi được, thật sự làm cho gã tức giận vạn phần.

Kinh doanh của cửa hàng đá so với cửa hàng quan phác Phú Quý Kiều trước kia còn kém xa hơn nhiều, nhưng mà bây giờ kinh doanh cửa hàng quan phác Phú Quý Kiều cũng xuống dốc không phanh, đã đóng cửa một nửa mặt tiền, hơn nữa hai cửa hàng đối thủ cạnh tranh khác dốc hết sức lực chèn ép xuống, sự kiện đặt cược khoa cử ngày đó vẫn không ngừng lan đi, vẫn không bình ổn, giống như một ác ma không ngừng cắn nuốt việc kinh doanh của cửa hàng quan phác, cuối cùng sẽ khiến cho cửa hàng quan phác của gã biến thành bột phấn mất.

Trương Nghiêu Thừa vừa hận vừa tức lại không thể làm gì được, hơn nữa bây giờ cửa hàng đá Minh Châu lại xa, không ăn nên làm ra như gã tưởng tượng, mấy ngày nay tâm trạng gã vô cùng tồi tệ.

Trong căn phòng, Trương Nghiêu Thừa vừa uống trà vừa nghe chưởng quỹ Dương của cửa hàng đá báo cáo.

Trong tay gã không có tâm phúc hiểu đá, chỉ đành giữ lại chưởng quỹ Dương ban đầu, nhưng gã đối với chưởng quỹ Dương rất không vừa lòng, đã thế ngay cả một miếng đá Điền Hoàng cũng không bán đi được, cho hắn ta lương bổng cao như thế có tác dụng gì?

Chưởng quỹ Dương nhìn ý lạnh trong mắt của đông chủ, gã đứng nơm nớp lo sợ báo cáo:

- Khởi bẩm đông chủ, hôm nay tên lưu manh Dương Côn Nhi đó đúng hẹn đến quấy rối, ban đầu rất thuận lợi nhưng sau đó xảy ra chút chuyện không ngờ.

- Có phải đối phương trừng trị tên lưu manh đó?

- Quả đúng là như vậy, đối phương có vài thuộc hạ võ nghệ cao cường, ti chức tận mắt nhìn thấy tảng đá 50-60 cân bị một nữ nhân một kiếm chém dập nát, hơn nữa vừa rồi ta nhận được tin tức, Dương Côn Nhị bị người ta cắt một bên tai, chạy trốn suốt đêm.

- Hừ! Là người ngươi tìm quá vô dụng.

Chưởng quỹ Dương vẻ mặt khó xử:

- Chúng tôi chỉ tìm một tên lưu manh đến quấy rối, nếu như tìm nhân vật lợi hại sự việc sẽ náo động lên, đông chủ đối phương cũng có người chống lưng.

Một câu nói ngược lại nhắc nhở Trương Nghiêu Thừa, gã cho chưởng quầy Dương đi điều tra người đằng sau chống lưng cho đối phương, vậy mà đến bây giờ vẫn chưa nói với mình.

"Ầm" ! Trương Nghiêu Thừa vỗ bàn mạnh một cái nói:

- Ta dặn dò ngươi như thế nào cho ngươi điều tra người chống lưng cho bọn chúng, đến giờ ngươi vẫn chưa nói cho ta biết.

Chưởng quỹ Dương sợ tới mức run cả người vội vàng giải thích:

- Ti chức đã điều tra được một chút manh mối chỉ là không dám khẳng định cho nên tạm thời không có tác dụng.

- Tại sao ngươi không nói? Nếu như cửa hàng đối phương là do Thiên tử mở, ta mà đắc tội với Thiên tử, ngươi là đang có ý hại chết ta phải không?

Chưởng quỹ Dương quỳ xuống dập đầu giải thích:

- Đông chủ bớt giận, đối phương cũng không phải nhân vật lợi hại gì, theo ti chức điều tra, cửa hàng này có thể là Chu gia mở.

- Chu gia?

Trương Nghiêu Thừa nhướn mày:

- Là Chu gia nhà mẹ đẻ của Chu quý phi phải không?

- Đúng vậy!

Trương Nghiêu Thừa nghĩ một chút lại hỏi:

- Bọn họ có hành động bất lợi gì với cửa hàng đá Minh Châu không?

- Cho tới bây giờ vẫn không có!

Chu gia là nhà mẹ đẻ của quý phi của tiên đế, Trương gia cũng là nhà mẹ đẻ quý phi của đương kim Thiên tử, hiện tại đều thuộc ngoại thích, nhưng nếu như luận về tài lực và thế lực hùng hậu, Trương gia còn xa mới bằng Chu gia.

Hơn nữa các nhà ngoại thích của Đại Tống đều có ký kết ngầm, nể mặt Thiên tử, không xâm phạm lợi ích của nhau, duy trì sự hài hòa biểu hiện bên ngoài.

Trương Nghiêu Thừa cũng ý thức được thất sách của bản thân, ghét cửa hàng đá của Chu gia đối với mình một chút cũng không có ý tốt, lại đắc tội với Chu gia, huynh trưởng biết được không thể không mắng chết mình.

Bình Luận (0)
Comment