Trương Nghiêu Thừa nghĩ đến bản thân tổn thất nghiêm trọng, trong lòng khổ sở một hồi, hắn ta nặng nề hừ một tiếng, bước nhanh về phía kho hàng.
.....
Chuyện thuyền vận chuyển đá Điền Hoàng Kỳ Thạch quán Minh Châu bị kẻ trộm lật đổ đã sớm truyền khắp con đường Thư Uyển, tất cả các kỳ thạch quán phái người đi tìm hiểu chi tiết, mặc dù ngoài mặt mọi người cũng bày tỏ đồng tình với kỳ thạch quán Minh Châu, nhưng sau lưng người người khen ngợi.
Chuyện này kỳ thạch quán Minh Châu làm rất không phúc hậu, trước đó luôn nói không có đá Điền Hoàng, yêu cầu kỳ thạch quán Thạch Phá Thiên lấy giá thấp cung ứng đá Điền Hoàng cho mọi người, ai cũng không ngờ rằng lại âm thầm vận chuyển tới hai thuyền đá Điền Hoàng, nếu không phải gặp đạo tặc, tất cả cửa tiệm đều bị lừa gạt rồi.
Chính là bởi vì đối với bất mãn với kỳ thạch quán Minh Châu, cho nên khi không ít người bán đá Điền Hoàng mò được từ trong sông ra, các chưởng quỹ cũng yên tâm thoải mái thu mua, giá thu mua cũng không cao, giá trung bình mỗi khối mười xâu tiền, giá cả mặc dù không có cao như trong tưởng tượng, nhưng người bán đá cũng đủ hài lòng.
Dẫu sao bọn họ đều là dân nghèo sinh sống ở Cựu Tống Môn, một tháng thu nhập cũng khó kiếm ba xâu tiền, một hòn đá liền vượt qua thu nhập cả tháng của bọn họ, làm sao có thể không mừng rỡ như điên.
Rất nhiều người giàu lên, không chút do dự chạy như bay về hướng Cựu Tống Môn, dục vọng phát tài nói cho bọn họ còn có thể tìm được đá Điền Hoàng nữa.
Kỳ thạch quán Thạch Phá Thiên tiếp đãi mấy đám khách bán đá, trước bàn chưởng quỹ, Phạm Thiết Qua híp mắt quan sát hai khối đá Điền Hoàng ở đối diện, trải qua huấn luyện của Phạm Ninh cùng con trai, lại mỗi ngày cầm đá Điền Hoàng, bây giờ y cũng xem như một chuyên gia đá Điền Hoàng.
Y phát hiện khối đá Điền Hoàng trong tay lớn như trứng ngỗng, tính dầu lửa rất tốt, tương đối trơn bóng, nhưng hoa văn củ cà rốt khá sâu, còn kém một bậc so với đá Điền Hoàng đóng băng mà mình bán.
Phạm Thiết Qua chỉ khối đá Điền Hoàng nói:
- Khối này là đá Điền Hoàng thông thường, ta ra giá mười xâu tiền, khối này chất lượng tốt hơn ra giá mười lăm xâu, tổng cộng hai mươi lăm xâu, cao nhất ta chỉ có thể trả cái giá tiền này, nếu ngươi không muốn bán, có thể đi tiệm khác hỏi qua.
- Bán! Bán! Bán.
Nam nhân bán đá liên tiếp nói lời đồng ý, hắn ta đã chạy ba tiệm rồi, các tiệm khác đều ra giá tổng cộng hai mươi xâu, duy chỉ có nơi này tăng thêm năm xâu, hắn ta làm sao có thể không đồng ý.
Phạm Thiết Qua phân phó tiểu nhị.
- Đưa y hai mươi lăm lượng bạc.
Không lâu lắm, người bán đá cầm hai mươi lăm lượng bạc hớn hở vui mừng đi mất.
Lúc này, ngoài cửa xuất hiện bốn nam tử trung niên, đều là chưởng quỹ bốn cửa tiệm đá khác, chỉ có Dương chưởng quỹ của kỳ thạch quán Minh Châu là không tới, bốn người cười híp mắt đi tới.
- Phạm đại chưởng quỹ, làm ăn khấm khá nhỉ!
Sau khi sóng gió lưu manh đi qua, Phạm Thiết Qua dưới chỉ thị của Phạm Ninh, ngoại trừ kỳ thạch quán Minh Châu, y cùng bốn tiệm kỳ thạch khác đạt thỏa thuận cung cấp hàng hóa.
Kỳ thạch quán Thạch Phá Thiên đồng ý cung cấp cho bọn họ đá Điền Hoàng loại trung và kém với mức giá một lượng đá một quan tiền, mọi người cùng nhau cố gắng, tranh thủ phát huy danh tiếng đá Điền Hoàng.
Nhưng đá Điền Hoàng đóng băng thượng đẳng lại như cũ không cung ứng, cái này gọi là có hợp tác cũng có cạnh tranh, cung cấp hàng đá Điền Hoàng loại trung và bình thường là vì hợp tác, không bán đá Điền Hoàng đóng băng thượng đẳng lại là vì cạnh tranh.
Phạm Thiết Qua ôm quyền cười nói:
- Bốn vị đại chưởng quỹ mau mời ngồi.
Bốn người kéo ghế ngồi xuống, Thẩm chưởng quỹ của kỳ thạch quán Thạch Hòa Thượng ở cách vách khom người nói:
- Chúng ta cũng không nghĩ tới kỳ thạch quán Minh Châu lại sau lưng chúng ta tự mình nhập hàng từ Phúc Châu, hoàn toàn vi phạm nhận thức chung trước kia mọi người đạt tới, cho nên thuyền bè của kỳ thạch quán Minh Châu xảy ra chuyện, chúng ta cũng khó đồng tình, có người cầm đá Điền Hoàng tới bán, chúng ta cũng thu lấy không sai.
Phạm Thiết Qua cười không nói, y không biết bốn người tới là ý gì, tạm thời không đáp lời.
Lúc này, Kim chưởng quỹ lại nói tiếp:
- Phỏng đoán rất nhanh sẽ có lượng lớn bách tính tới bán đá Điền Hoàng, cho nên chúng ta đều cảm thấy mấy tiệm hẳn nên thống nhất giá thu mua, không thể vì cạnh tranh lẫn nhau mà tăng giá, đây đối với mọi người đều là tổn thương.
Phạm Thiết Qua gật đầu.
- Ta hoàn toàn đồng ý, ta còn đề nghị bất kể người bán đá đi tiệm nào, chúng ta cũng không giữ lại, bọn họ nguyện ý bán cho ai là do bọn họ chọn, chúng ta không can thiệp.
Phạm Thiết Qua tỏ thái độ như thế khiến cho mọi người vui mừng, Thẩm chưởng quỹ lại nói:
- Chúng ta cân nhắc thống nhất giá thu mua mỗi khối đá mười xâu tiền, Phạm đại chưởng quỹ cảm thấy thế nào?
Phạm Thiết Qua cười, chỉ vào hai khối đá Điền Hoàng trên bàn.
- Các vị nhìn một chút, hai khối đá này có gì khác nhau?
- Khối bên trái tựa hồ trơn bóng hơn rất nhiều.
Một chưởng quỹ trong đó nói.
Phạm Thiết Qua gật đầu.
- Khối bên trái gọi là Điền Hoàng đóng băng, bên phải là khối đá Điền Hoàng thông thường, mọi người hẳn nhìn ra được, khác nhau rất rõ ràng, cho nên ta đề nghị giá thu mua đá Điền Hoàng đóng băng mười lăm xâu, Điền Hoàng thông thường giá thu mua mười xâu, mọi người cảm thấy thế nào?
Bốn người thương lượng chốc lát, cũng gật đầu đáp ứng, cái giá tiền này không ngoài chuẩn mực, đề nghị cũng có lý, bọn họ có thể tiếp thu.
Lúc này, Thẩm chưởng quỹ lại hỏi:
- Đá Điền Hoàng đóng băng tốt hơn đá Điền Hoàng sao?
Phạm Thiết Qua từ trong một rương gỗ lấy ra một hộp gỗ kim ty nam, y mở hộp ra, bên trong là ba khối đá Điền Hoàng đóng băng không giống nhau, y cười nói:
- Cả ba khối này đều là đá Điền Hoàng đóng băng, có điều vẫn có sự khác nhau, mọi người nhìn kỹ một chút trước đã.
Bốn người cũng xông tới nhìn kỹ, rất nhanh liền sợ hãi than, bọn họ chưa từng thấy qua đá Điền Hoàng tốt như vậy.
- Tương đối mượt mà như nhau, nhưng tựa hồ màu sắc cùng đường vân khác nhau.
- Nói không sai, mức độ trơn bóng của chúng đều là tốt nhất, cũng coi là đá Điền Hoàng cực phẩm, cùng giống nhau nhưng giá trị của chúng lại khác nhau.
Phạm Thiết Qua cười chỉ hướng khối đá Điền Hoàng bên trái nói với bốn người:
- Các vị nhìn khối này, bên trong đường vân rạn nứt rất sâu, ta đánh giá nó là hạ phẩm hạng giáp, hoa văn trên thân càng sâu, cấp bậc lại càng thấp hơn, khối ở giữa vân rạn nứt rất ít, nhưng màu sắc của nó nghiêng về màu đỏ, cho nên ta đánh giá nó loại trung phẩm hạng giáp, chẳng qua là trên sắc thái thoáng qua không được hoàn mỹ.
- Mà khối bên phải này, không có một tia vân rạn nứt nào, màu sắc vàng thông suốt, giống như mật ong nghệ đọng lại, nó chính là loại thượng phẩm hạng giáp, còn gọi là Điền Hoàng chí bảo, hết sức hiếm thấy.
Tất cả mọi người rối rít gật đầu, bọn họ cũng không biết nhiều về đá Điền Hoàng, được Phạm Thiết Qua chỉ dạy rốt cuộc lĩnh ngộ ra, bây giờ bọn họ biết khác nhau của đá Điền Hoàng thông thường và Điền Hoàng đóng băng, Điền Hoàng đóng băng lại chia làm các loại cấp bậc, chủ yếu phải căn cứ mức độ trơn mượt, màu sắc cùng đường vân rạn nứt để phân chia.