- Còn khối này?
Thẩm chưởng quỹ chỉ khối đá Điền Hoàng Phạm Thiết Qua vừa mới thu mua cười hỏi:
- Cái này xem là gì?
Phạm Thiết Qua cười nói:
- Ta đồng thời lại căn cứ mức độ trơn bóng chia Điền Hoàng đóng băng làm hai cấp bậc giáp ất, cái này chỉ có thể coi là loại ất, vân rạn nứt của nó tương đối sâu, màu sắc thiên về đỏ, cho nên chỉ có thể là hạ phẩm loại ất, là loại thấp nhất trong số đá Điền Hoàng tầm trung.
Mọi người rối rít đứng dậy cảm ơn, Phạm Thiết Qua lại cười nói:
- Hôm nay ta một mực suy nghĩ, chuyện thuyền bè kỳ thạch quán Minh Châu nghiêng lật, thật ra thì đối với sự phát triển danh tiếng đá Điền Hoàng là chuyện tốt, ít nhất khắp kinh thành cũng đang nghị luận về đá Điền Hoàng, ta cảm thấy chúng ta hẳn nên nắm bắt cơ hội này, tiếp tục tuyên truyền mức độ quý hiếm và đẹp mắt của đá Điền Hoàng, như vậy danh tiếng đá Điền Hoàng sẽ từ từ đi lên, mọi người cảm thấy thế nào?
Tất cả mọi người khen ngợi đề nghị này, Thẩm chưởng quỹ cười nói:
- Đề nghị của Phạm đại chưởng quỹ vô cùng hay, chúng ta quả thật phải nắm bắt cơ hội lần này, mặc dù kỳ thạch quán Minh Châu rất không phúc hậu, lừa dối mọi người, nhưng lần này cũng coi là bên đó lấy công chuộc tội.
Hai ngày liên tiếp, toàn bộ kinh thành đều bàn luận chuyện thuyền chở hàng Trương gia bị chìm, quán trà, tửu lầu, bên cạnh giếng, bờ sông, các nam nhân uống rượu uống trà cùng các cô gái rửa rau giặt quần áo đều say sưa bàn luận sự kiện lần này thuyền hàng bị lật, đồng thời đối với đá Điền Hoàng đều tràn đầy hứng thú, rốt cuộc là loại đá quý như thế nào?
Rất nhanh mấy kiến thức liên quan tới đá Điền Hoàng bắt đầu lan truyền, đá Điền Hoàng được tìm thấy ở Phúc Châu, số lượng hết sức ít ỏi, được thiên tử yêu thích, đã bị liệt vào loại cống phẩm đặc biệt.
Lần này thuyền chở hàng Trương gia bị lật đổ, hơn mười ngàn khối đá Điền Hoàng chỉ vớt lên được không tới một ngàn khối, Kỳ Thạch quán của Trương Nghiêu Thừa tổn thất nghiêm trọng, mặt khác bất ngờ khiến cho đá Điền Hoàng được nổi danh, khiến mọi người biết được đá Điền Hoàng quý giá, sau sự kiện lần này đá Điền Hoàng đã chen vào hàng ngũ trân bảo.
Đối với Phạm Ninh mà nói, chuyện này tựa hồ không có liên quan tới hắn, tâm tư của hắn đều đặt ở nhà mới, Phạm Ninh cùng Dương Văn Quảng giao nhận tiền nhà, từ trong tay quản gia lấy được chìa khóa ngôi nhà.
Giữa trưa, một chiếc xe bò chậm rãi dừng lại ở trước Phi Vân Kiều, Phạm Ninh từ trong xe bò đi ra, nha hoàn Tiểu Đông theo ở phía sau đi ra, nàng ta trong ngực ôm một chiếc hộp gỗ, trong hộp chứa đầy chìa khóa đồng, nhìn rất nặng.
- Tiểu quan nhân, nơi này rất náo nhiệt.
Tiểu Đông nhìn từng tiệm ăn uống nhỏ phía nam, không khỏi vui vẻ nói.
Phạm Ninh cười cười nói:
- Khu vực này người ở không ít, ngươi đợi một hồi hỏi thăm làm sao mua nước, còn có sáng sớm dọn dẹp xe.
- Ta biết, vậy đi tìm tiệm tạp hóa.
Tiểu Đông đảo mắt tìm bốn phía, rất nhanh nàng liền phát hiện mục tiêu, 'Tiệm tạp hóa Tôn Ký', ngay tại góc nghiêng cách đây không xa.
- Đi thôi! Chúng ta vào nhà ở nhìn một chút trước đã.
Phạm Ninh bước nhanh đi về phố nhỏ, Tiểu Đông vội vàng đi theo phía sau hắn, Phạm Ninh đi tới trước bậc thang, nhìn chăm chú cổng chính sơn đen cùng vòng đồng vàng óng phía trên, trong lòng hắn có một loại thỏa mãn không nói ra được, bắt đầu từ bây giờ, tòa nhà lớn tám mẫu này rốt cuộc tất cả thuộc về hắn.
Thông thường mà nói, diện tích một mẫu trở xuống gọi là phòng hoặc là viện, ít nhất phải diện tích một mẫu trở lên, bố trí bên trên tạo thành tiền viện, sân ở giữa cùng hậu viện mới có thể gọi là nhà.
Ba mẫu trở xuống gọi là nhà nhỏ, ba đến năm mẫu xưng là nhà loại trung bình, năm đến mười mẫu là nhà trên trung bình, mười mẫu trở lên mới có thể gọi là nhà lớn, hai mươi mẫu trở lên xưng là tòa nhà đồ sộ, lớn hơn nữa cũng chỉ có thể gọi là phủ.
Cho nên ngôi nhà này của Phạm Ninh có thể coi là nhà trên trung bình, bây giờ vận khí của hắn khá tốt, chưa tới hai mươi mấy năm, nhân khẩu kinh thành tiếp tục tăng thêm.triều đình sẽ nghiêm khắc quản lý nhà ở, người nào ở loại nhà nào đều có tiêu chuẩn, bát phẩm giống như hắn không có tư cách ở nhà tám mẫu, nhiều nhất là nhà nhỏ thôi.
Lúc này Phạm Ninh phát hiện trên thềm đá có rất nhiều vết cọ xát, khiến hắn sửng sốt, suy nghĩ lại hắn liền rõ ràng, nhất định là do vận chuyển ảnh bích rời đi gây ra.
Cũng được, cổng đủ cao, nếu không tòa ảnh bích kia chỉ có thể phá tường mới vận chuyển đi được.
- Tiểu Đông, đem chiếc chìa khóa lớn nhất đưa cho ta.
- Được!
Tiểu Đông vội vàng từ trong hộp tìm ra chiếc chìa khóa đồng lớn nhất đưa cho Phạm Ninh.
Phạm Ninh vừa muốn đi lên mở cửa, phía sau có người hỏi:
- Xin hỏi quan nhân, đây là nhà của cậu sao?
Phạm Ninh ngẩn ra, quay đầu lại thấy một tên nam tử trung niên mập lùn, liền gật đầu.
- Vị đại ca này có chuyện gì không?
Nam tử trung niên cười nói theo:
- Ta là chưởng quỹ chưởng quỹ tiệm xây dựng Bảo Tài, qua Phi Vân Kiều là có thể thấy tiệm của chúng ta, tiệm nhỏ đặc biệt phụ trách xây, tu sửa các loại nhà ở, giá cả hợp lý, chú trọng vật liệu dùng, ngôi nhà này của cậu ba năm trước chúng ta có từng tu sửa qua.
Phạm Ninh nhất thời biết, hắn không khỏi cười khanh khách, tiệm này làm ăn thật biết tận dụng cơ hội gặp gỡ, Phạm Ninh cười nói:
- Nhà mới tới tay, ta vẫn chưa nhìn kỹ, như vậy đi! Ta sẽ xem thật kỹ, nếu như có nơi cần sửa chữa, ta lại tới tìm ngài.
Nam nhân trung niên mừng rỡ, vội vàng lấy ra một tấm danh thiếp đưa cho Phạm Ninh.
- Đây là danh thiếp của ta, tiểu nhân là chưởng quỹ tiệm Bảo Tài, họ Trần, bình thường đều ở trong tiệm, quan nhân có nhu cầu cứ tới tìm ta.
Phạm Ninh nhận lấy thiếp cười.
- Hạnh ngộ!
Nam tử trung niên thi lễ, sau đó vội vàng rời đi.
Lúc này, Phạm Ninh nhìn thấy một chiếc xe ngựa hoa lệ đang hướng bên này hối hả chạy tới, rất nhanh 'két' một tiếng dừng ở trước cửa, Chu Bội từ trên xe nhảy xuống, nàng cùng Phạm Ninh đã hẹn cùng nhau tới, không nghĩ đến Phạm Ninh đã tới trước.
Chu Bội nhìn bóng lưng nam nhân trung niên hỏi:
- Hắn ta là ai?
- Là chưởng quỹ một tiệm tu sửa nhà ở gần đây, muốn tới lôi kéo làm ăn.
- Sửa chỗ khác không có vấn đề, nhưng ảnh bích không được để hắn ta nhúng tay, ta phụ trách ảnh bích.
- Muội sẽ không định để một khối đá Thái Hồ làm ảnh bích chứ?
Phạm Ninh cười nói.
- Đá Thái Hồ không được sao? Ta cảm thấy rất đẹp mắt, rất nhiều nhà giàu có quyền quý đều dùng đá Thái Hồ làm ảnh bích, nổi danh nhất là tòa phủ Cổ Xương Hướng, vừa vào cửa là một khối đá Thái Hồ cao hai trượng, gọi là Phi Lai Phong (bay cao đến đỉnh, ý nghĩa thăng quan phát tài), rất nổi danh ở kinh thành.
Phạm Ninh trong lòng động một cái, hắn bỗng nhiên nghĩ tới khối phỉ thúy Vân Phong ở Chu Lân phủ, nếu như có thể đem nó đặt trong phủ, quả thật rất hòa hợp với Dũng Liệt Lâu, càng thêm đẹp mắt.
Phạm Ninh cũng là trước đây không lâu mới biết, Chu Lân năm ngoái bất hạnh qua đời vì bệnh tật, trước mắt các loại đá lão cất giữ đều được con trai trưởng nhà họ Chu lập nghiệp kế thừa.