Đại Tống Siêu Cấp Học Bá (Dịch Full )

Chương 408 - Chương 407

dai tong sieu cap hoc ba
Chương 407
 

- Sư huynh đi đâu thế? Ta tìm huynh khắp nơi.

Tào Thi có chút oán giận nói.

Phạm Ninh ngẩn ra, hỏi dò:

- Huynh đã tìm được nguyên nhân?

- Ta đi thăm dò một chút, thiệp mời số mười bảy vốn là cho Tống Tường, nhưng Tống Tường bây giờ không có ở kinh thành, cho nên hủy bỏ, về phần tại sao cho huynh, nguyên nhân ta vẫn chưa hỏi thăm được, bất quá tổ phụ ta muốn gặp huynh, phỏng đoán có liên quan đến nguyên nhân mà huynh muốn biết, huynh mau đi theo ta!

Phạm Ninh trong lòng thấy kì lạ, hắn cùng Tào Tông không quen biết, Tào Tông là gia chủ đại tộc Tào gia, thúc phụ hoàng hậu, mà hắn bất quá là hạng nhất đồng tử khoa mà thôi, nếu như bởi vì cái danh này mà coi trọng hắn, vì sao không đem thiệp mời cho trạng nguyên Phùng Kinh?

Nếu như chỉ là bởi vì một tấm kim bài miễn triệu mà coi trọng hắn, cũng có phần sức lực chưa đủ, Phạm Ninh tin tưởng không liên quan đế kim bài miễn triệu, như vậy sẽ là cái gì?

Mang một bụng nghi ngờ, Phạm Ninh theo Tào Thi đi tới nội trạch, đi vào một sân nhỏ an tĩnh, từ trong phòng một người đi ra, chính là Tào Toàn, cha Tào Thi, y đối với Phạm Ninh ngoắc ngoắc tay cười nói:

- Phạm thiếu lang tới, mau mời vào!

- Làm phiền rồi!

Phạm Ninh khẽ khom người, liền theo Tào Toàn đi vào phòng, nơi này hẳn là một gian phòng yên tĩnh, trừ mấy đôn* bên ngoài ra thì không có gì cả, trên tường quét trắng như tuyết, ngay cả một bức họa cũng không có.

("Đôn": đồ dùng bằng sành, sứ hay gỗ quý, không có chân đứng, thường để bày chậu cảnh hoặc để ngồi)

Trong phòng có ba người ngồi, Phạm Ninh chỉ biết người bên trái, ở cửa trông thấy, là Tào Phó, đệ đệ Tào hoàng hậu, bất quá y đã thay một bộ quần áo, không mặc quân phục nữa, mà mặc một bộ nho bào màu trắng.

Ở giữa là một lão giả râu tóc bạc trắng, chắc là người được chúc thọ Tào Tông bảy mươi tuổi, nhìn thân thể rất cường tráng, sắc mặt hồng nhuận, mang trên mặt nụ cười.

Tào Toàn tiến lên giới thiệu.

- Cha, vị này chính là Phạm thiếu lang Phạm Ninh.

- Nên gọi là Phạm đốc học hoặc là Phạm quan nhân, cũng không thể xem thường người ta.

Tào Tông cất tiếng vang vọng, ngữ điệu rất chậm, nhưng thái độ cũng rất chân thành.

Phạm Ninh vội vàng khom người quỳ xuống hành đại lễ.

- Vãn bối khấu đầu lão thọ tinh, chúc lão thọ tinh phúc như đông hải, thọ bỉ nam sơn!

Tào Tông cười híp mắt khoát tay nói:

- Hài tử ngoan, không cần hành đại lễ, mau ngồi xuống.

Phạm Ninh lúc này mới ngồi xuống chiếc đôn mềm mại, hắn chú ý tới một người khác ngồi ở đối diện, mặt mày dáng dấp cùng Tào Phó có mấy phần tương tự, nhưng da cũng rất đen, mặc một bộ đạo bào (áo đạo sĩ), tuổi chừng ba mươi lăm ba mươi sáu tuổi, cũng rất có một loại cảm giác tiên phong đạo cốt.

- Chẳng lẽ y chính là một trong bát tiên tiếng tăm lừng lẫy đời sau - Tào Quốc Cữu?

Lúc này, nam tử mặc đạo bào đối diện mở mắt ra, ánh mắt sắc bén nhìn chăm chú Phạm Ninh hỏi:

- Ngươi làm sao biết vùng đất Hà Di?

Phạm Ninh thầm kinh hãi, người đàn ông này đi qua Mao Nhân đảo rồi sao?

Tào Tông vội vàng khoát tay.

- Lão tam, không được vô lễ!

Tào Tông lại giới thiệu với Phạm Ninh:

- Đây là một người cháu khác của ta, tên là Tào Dật, mặc dù đảm nhiệm chư quân Tiết Độ Sứ, nhưng y từ nhỏ không màng danh lợi, tôn trọng đạo pháp, hai mươi năm qua cũng ở bên ngoài ngao du, tìm thần sơn tiên đảo, thậm chí ra biển mấy năm, mấy ngày trước, trong cung truyền ra tin tức, nói Phạm đốc học khuyên Thiên tử xây dựng căn cứ chăn ngựa ở hải ngoại, nhắc tới đất Hà Di, đứa cháu này của ta cảm thấy vô cùng hứng thú, một lòng muốn gặp Phạm đốc học một lần!

Lời nói này nhất thời khiến cho Phạm Ninh biết ba sự kiện, thứ nhất, Tào gia tuyệt đối không từ bỏ lợi ích trong cung, hắn cùng Thiên tử Triệu Trinh nói chuyện cả buổi, chỉ có hai hoạn quan có thể nghe được, trong hai người này thì có một người là tai mắt Tào gia.

Thứ hai, Tào Dật này khẳng định đã đi qua Nhật Bản, đi qua Bắc Hải Đạo (Hokkaido), cũng chính là đất Hà Di.

Thứ ba, cũng không phải là Tào Dật đối với đất Hà Di này cảm thấy hứng thú, mà là Tào gia cảm thấy hứng thú đối với vấn đề này, trong này thậm chí dính tới lợi ích trọng đại của Tào gia, đây mới là nguyên nhân thực sự Tào gia đưa thiệp mời số mười bảy cho hắn.

Phạm Ninh khẽ mỉm cười nói:

- Xem ra Tào quốc cữu từng đi qua đất Hà Di, ta chưa từng đi nơi đó, nhưng ta biết trung bộ nơi đó địa thế cao, nhưng bốn phía rất bằng phẳng, rừng rậm cùng đồng cỏ mênh mông bát ngát, có số ít thổ dân sinh sống, chu vi mấy ngàn dặm, vô cùng thích hợp chăn ngựa, ta nói không sai chứ!

Tào Dật kinh ngạc nhìn Phạm Ninh, hồi lâu gật đầu nói:

- Bốn năm trước, ta theo một tăng nhân Nhật Bản phương đông đến đất nước của hắn ta, nghe nói phương bắc có tiên nhân qua lại, ta lại đi thuyền ra bắc, một tháng sau nhìn thấy một hòn đảo lớn.

- Đúng như ngươi nói, phía trên rừng rậm cùng đồng cỏ mênh mông vô tận, một số ngư dân Nhật Bản gọi nó là đất Hà Di, nghe nói có mấy ngàn dặm, nhưng ta không có lên đảo, ta vẫn cho rằng, ta là người Tống đầu tiên thấy đảo lớn này, không nghĩ tới Phạm đốc học cũng biết, thật là khiến cho người ta không thể tưởng tượng nổi!

Phạm Ninh cười nói:

- Ta dĩ nhiên chưa từng đi, ba năm trước, ta ở hải cảng Minh Châu gặp được một chiếc thuyền đánh cá từ biển xa trở về, trong thuyền có một lão đạo sĩ ngao du tứ hải, lão đi qua đất Hà Di, không chỉ là đất Hà Di, lão còn đi qua một hòn đảo lớn hơn ở phương bắc, đến nay vô danh, ta gọi nó là Khố Hiệt đảo, ở trên bản đồ Bột Hải quốc tặng cho Đường triều có thể thấy, cách đại lục chỉ có mười mấy dặm, giống như một con thoi thật to treo ở hải ngoại, ngoài ra, Đông hải xa vạn dặm còn có đại lục càng bát ngát hơn, Tào quốc cữu có hứng thú tìm hiểu hay không?

Tào Dật trên mặt lộ ra vẻ tươi cười.

- Nếu như có cơ hội ta sẽ đi thuyền đến Nam Dương nhìn một chút, bên kia kỳ hoa dị quả rất nhiều, có lẽ mới có thể có thu hoạch!

Lúc này, Tào Tông chậm rãi nói:

- Quan gia đối với đề nghị của Phạm đốc học vô cùng có hứng thú, nhìn ra được ngài đã hạ quyết tâm, lão hủ có thể kính nhờ Phạm đốc học một chuyện hay không?

- Tào các lão mời nói.

- Ta nghĩ Quan gia đang chọn lựa người để phái đi, nhất định sẽ trưng cầu ý kiến của Phạm đốc học, Phạm đốc học có thể đề cử Tào Dật làm chủ sứ hay không?

Tào Dật yên lặng không nói, nhìn ra được mặt y đầy vẻ không tình nguyện, nhưng lại không thể làm gì.

Phạm Ninh giờ mới hiểu được Tào Tông tại sao xem trọng hắn như thế, lão là muốn hắn ở thời điểm mấu chốt cho một tấm phiếu đề cử, nhưng tại sao Tào gia đối với Mao Nhân đảo cảm thấy hứng thú như vậy? Chẳng lẽ bọn họ đối với hòn đảo này có dã tâm?

Yên lặng chốc lát, Phạm Ninh nói:

- Ta đã quyết định đề cử Triệu Tông Thực làm chủ sứ, Tào quốc cữu có thể làm phó sử, nhưng ta có nói trước, Mao Nhân đảo quan hệ đến quốc vận Đại Tống, hy vọng Tào các lão lấy quốc sự làm trọng.

Bình Luận (0)
Comment