Đại Tống Siêu Cấp Học Bá (Dịch Full )

Chương 413 - Chương 412

dai tong sieu cap hoc ba
Chương 412
 

Triệu Trinh trầm ngâm chốc lát nói:

- Hai ngày trước Địch Thanh chủ động xin trẫm đi giết giặc, nguyện ý thay Đại Tống mở mang bờ cõi, nhưng trẫm cân nhắc để cho hắn ta đi phía nam bình định loạn đảng bên ngoài Nam Đình, hắn ta đề cử với trẫm Triệu Tông Thực phụ trách dò xét hai đảo, trẫm muốn hỏi ý kiến ngươi, ngươi cho là người nào đi dò xét thì thích hợp?

Phạm Ninh nhất thời hiểu ra, đây nhất định là ý của Tào gia, mượn miệng Địch Thanh đề cử Triệu Tông Thực, cho Triệu Tông Thực cơ hội lập công, nếu Triệu Trinh tận lực nhắc tới hắn ta, hiển nhiên đã quyết định để cho Triệu Tông Thực đi, Phạm Ninh liền không muốn hao phí tinh lực ở trên người Triệu Tông Thực, nhưng hắn cấp cho Tào gia một câu trả lời.

Phạm Ninh liền cười nói:

- Dù sao cũng là bí mật mở rộng đất bên ngoài hải ngoại, vi thần tán thành con cháu hoàng thất làm chủ, ngoài ra vi thần muốn đề cử một vị phó sứ, người này đã đi qua Mao Nhân đảo cùng Đam La đảo, bệ hạ cũng biết người này, để y làm người dẫn đường là thích hợp nhất.

Triệu Trinh nhất thời thấy hứng thú, cười hỏi:

- Người nào từng đi qua Mao Nhân đảo cùng Đam La đảo?

- Quốc cữu Tào Dật!

Triệu Trinh nhất thời cười một tiếng, thì ra là đại cữu*, y dĩ nhiên biết vị tỷ phu này mê muội tiên đạo, hàng năm ở bên ngoài du lịch khắp nơi, đối với làm quan không có hứng thú chút nào.

(*: cậu lớn, từ này trong câu Triệu Trinh gọi thay con)

- Tào Dật đi qua Mao Nhân đảo cùng Đam La đảo rồi?

- Đúng vậy, lúc chúc thọ ông cụ Tào gia, ta nghe nói Tào quốc cữu đi qua hải ngoại, liền tìm y trò chuyện rất lâu, kết quả y thật sự đi qua Mao Nhân đảo cùng Đam La đảo, y nói cho vi thần biết rất nhiều tình hình của Mao Nhân đảo cùng Đam La đảo, cụ thể bệ hạ có thể cùng y thảo luận.

Triệu Trinh nhất thời có hứng thú, tỷ phu lại đi qua Mao Nhân đảo, đích thực phải hỏi y cho rõ ràng mới được.

- Bệ hạ định lúc nào phái người đi Đam La đảo cùng Mao Nhân đảo dò xét tình huống?

- Trẫm định một tháng sau phái một đội thuyền buôn bán lên đường đi Tân La cùng Nhật Bản, lấy mua bán làm cớ che giấu, bí mật dò xét Đam La đảo cùng Mao Nhân đảo, nếu như hết thảy như phán đoán trước của chúng ta, trẫm sẽ bắt tay chuẩn bị, hai năm sau bắt đầu chính thức thực hiện kế hoạch hải ngoại.

Nói đến đây, Triệu Trinh nhìn Phạm Ninh chậm rãi nói:

- Ở kinh thành có rất nhiều thám tử Liêu Quốc, chuyện này người biết càng ít càng tốt.

- Vi thần biết, nhất định miệng kín như bưng.

Phạm Ninh cáo từ đi, Triệu Trinh trầm tư chốc lát, lại nhặt lên bản vẽ nỏ mới của Phạm Ninh, y lúc này truyền lệnh:

- Truyền ý chỉ của trẫm, tuyên La giám sự Quân Khí Giám nhanh tới diện kiến.

Từ hoàng cung đi ra, Phạm Ninh không đi Quốc Tử Giám, mà trở lại chỗ ở cũ của mình ở Cựu Tào Môn, dọc theo đường đi hắn cũng lo lắng chuyện Triệu Tông Thực, có thể nhìn ra được Triệu Trinh đã quyết định để cho Triệu Tông Thực phụ trách xem xét ra biển, chẳng lẽ là bởi đề nghị của Địch Thanh hoặc là cho Tào gia phần mặt mũi, Triệu Trinh quyết định bắt đầu sử dụng Triệu Tông Thực?

Phạm Ninh cảm thấy sợ rằng phải chăng là ý nghĩ của Triệu Trinh, y không buông tha Triệu Tông Thực, mà kiên nhẫn quan sát hắn ta, mấy năm này Triệu Tông Thực biểu hiện yên lặng hẳn đã khiến Triệu Trinh hài lòng.

Đây mới là câu trả lời lý trí, dưới tình huống đã không cách nào sinh được con trai, Triệu Trinh không thể không suy xét vấn đề người thừa kế, nếu như đã cân nhắc người thừa kế, đương nhiên sẽ không gạt Triệu Tông Thực sang một bên.

Câu trả lời có lẽ rất nhanh sẽ xuất hiện.

Dọc đường suy nghĩ, Phạm Ninh trở lại chỗ ở, hắn vừa đi vào ngõ hẻm, nhưng phát hiện cửa viện chất đầy hành lý lớn nhỏ.

Việc này làm cho Phạm Ninh không khỏi sững sốt một chút, đây là người nào tới?

Mới vừa đi tới cửa viện, nghe trong sân truyền tới giọng của Lý Đại Chí.

- Tiểu Đông, ngươi không cần dọn, chúng ta sẽ không chiếm gian phòng của ngươi.

Phạm Ninh nhất thời mừng rỡ, mấy người bạn cũ rốt cuộc đã tới, hắn đi nhanh vào sân, chỉ thấy trong sân đứng đầy người, hắn nhìn qua đã thấy dáng vẻ khôi ngô dũng mãnh của Lý Đại Chí, đứng bên cạnh là Đoàn Du dáng dấp gầy ốm yếu, còn có Lục Hữu Vi đang nhìn chung quanh, cùng với Lận Hoằng, Đổng Khôn, bè lũ chín người trong huyện học năm đó, trừ hắn cùng Tô Lượng, Minh Nhân, Minh Lễ ở lại Phúc Châu, năm người khác toàn bộ đều đã tới.

- A Ninh!

Đoàn Du nhìn thấy Phạm Ninh, cao hứng hô to.

Mọi người vui mừng, rối rít xông tới.

- Sư huynh, đã lâu không gặp! Sư huynh, nghe nói huynh phát tài?

Mọi người bảy miệng tám lưỡi, Phạm Ninh trong lòng vui mừng như nổ tung, hắn cho mỗi người một quyền, đặc biệt là nặng nề đấm Lục Hữu Vi, cười híp mắt nói.

- Ta còn tưởng rằng đệ đã làm cha rồi chứ.

Mọi người cười to, Lục Hữu Vi gãi ót, ngượng ngùng nói.

- Ta vẫn chưa lập gia đình, chẳng qua là định hôn trước, người nhà đều ủng hộ ta thi lại thi Giải, cha vợ tương lai cũng ủng hộ mạnh mẽ, cho nên ta lại tới làm phiền sư huynh.

- Không phiền, ta chỉ sợ đệ không đến.

Phạm Ninh lại đặc biệt gõ Lận Hoằng cùng Đổng Khôn một cái.

- Ta còn tưởng rằng hai người các ngươi muốn lên núi Thanh Thành làm đạo sĩ, các ngươi còn biết trở lại?

Lận Hoằng cười hắc hắc nói.

- Là sư huynh giáo dục chúng ta, đi ngàn dặm đường, đọc vạn quyển sách, chúng ta tuân theo dạy dỗ của sư huynh, sư huynh hẳn nên khen ngợi chúng ta mới đúng.

Phạm Ninh dùng cây quạt lại gõ đầu hắn ta.

- Khen ngợi cái đầu ngươi.

Lúc này, Tiểu Đông đi lên trước nhút nhát hỏi:

- Tiểu quan nhân, chỗ ở của bọn họ sắp xếp như thế nào?

Phạm Ninh suy nghĩ một chút nói.

- Ngươi dời đến phòng bên cạnh phòng của ta, thư phòng tạm thời không cần, sau đó để sáu người bọn học ở một gian, không cần dành gian phòng dùng để nấu nước nữa, dù sao bọn họ cũng không ở được mấy ngày, rất nhanh sẽ dọn tới Thái học.

Mọi người vui mừng, Lý Đại Chí vội vàng hỏi.

- Sư huynh, thật sự có thể đi học ở Thái học sao?

- Sau này hãy nói, đem hành lý dọn vào, ta dẫn các đệ đi dùng cơm.

Mọi người rối rít dọn hành lý vào, lúc này mới đi theo Phạm Ninh tới cổng Cựu Tào Môn, Phạm Ninh đặt một gian nhã thất ở quán rượu Thanh Phong gần đó, mọi người vào phòng nhao nhao tìm chỗ ngồi xuống.

Phạm Ninh gọi một bàn rượu và thức ăn, nhân lúc ngồi không chờ mang thức ăn lên, Phạm Ninh cười hỏi.

- Sao các đệ lại cùng đến thế?

Lý Đại Chí gãi đầu nói:

- Sư huynh, là ta liên lạc mọi người, vừa vặn nhà ta có thuyền, lấy một chiếc cùng nhau vào kinh.

- Ta còn tưởng rằng các đệ sẽ tới muộn một chút, bây giờ tới cũng tốt, có thể trực tiếp vào Thái học nhập học.

- Thái học không phải rất khó vào sao?

Đổng Khôn tò mò hỏi.

Phạm Ninh lắc đầu.

- Ta nói rõ ràng cho mọi người, là học sinh dự thính Thái học, không phải học sinh chính thức, nhưng ta có thể châm chước quan hệ, để cho các đệ học ở trong Thái học, so với học sinh chính thức không có gì khác nhau, các đệ ở Thái học học hai năm, năm sau trở về Bình Giang phủ tham gia thi Giải, dĩ nhiên, nếu như tương lai muốn đi theo đường Thái học cũng có thể, chờ sau khi thi đậu thi Giải có thể tham gia cuộc thi tuyển để nhập học ở Thái học.

Bình Luận (0)
Comment