- Sư huynh, Tô Lượng như thế nào rồi?
Đoàn Du hỏi.
- Y vẫn khỏe! Đang đi học ở Thái học, chính các đệ tự hỏi y đi.
Lúc này, tiểu nhị dâng lên hai bình thanh tửu, Phạm Ninh rót đầy rượu cho mọi người, đứng lên nâng ly cười nói.
- Nào! Vì hôm nay đoàn tụ, chúng ta cạn ly!
- Cạn ly!
Mọi người nâng ly uống một hơi cạn sạch.
Sáng sớm ngày hôm sau, mọi người kết giao đi du ngoạn Đại Tướng Quốc Tự ở kinh thành, Phạm Ninh thì vội vã chạy tới Quốc Tử Giám, tìm Tưởng giám thừa.
- Tưởng giám thừa, học sinh dự thính Thái học còn mấy suất?
Vừa thấy mặt, Phạm Ninh liền nôn nóng hỏi.
- Ta còn tưởng rằng ngươi không suy xét chứ? Mấy ngày trước mới vừa phê duyệt mười mấy dự thính sinh, bây giờ còn dư tám người, cũng chưa có nhiều hơn.
Phạm Ninh nhất thời thở phào nhẹ nhõm.
- Ta cần năm suất, hiện tại có thể lập tức đóng tiền.
- Đóng tiền ngược lại không gấp, ngươi cũng biết quy củ, cần xem xét lý lịch tường tận, ít nhất phải đã tham gia thi Giải, còn phải làm một bài thi đơn giản, bất quá ngươi không cần lo lắng, trước đó ta có thể nói cho ngươi biết đề bài.
Phạm Ninh trong thời gian này liên tục bị Thiên tử tuyên triệu, lại có kim bài miễn triệu, Tưởng giám thừa dĩ nhiên phải nịnh hót thật tốt vị tâm phúc trong mắt Thiên tử này.
- Đa tạ Tưởng giám thừa, không biết bọn họ có thể ở tại Thái học hay không?
Tưởng giám thừa trầm ngâm một chút nói.
- Trên nguyên tắc dự thính sinh là không cho phép ở tại Thái học, bất quá có thể thay đổi, nếu như bọn họ đều không phải là người kinh thành, quả thực không tìm được chỗ ở, có thể sắp xếp ở Thái học, như vậy đi! Buổi sáng ngày mai để cho bọn họ tới khảo hạch tư cách, đồng thời tham gia thi, nếu như được trúng tuyển dự thính sinh, ta sắp xếp cho bọn họ một gian viện tử bên Cúc Uỷen coi như nhà trọ.
Cúc Uyển chính là chỗ Tô Lượng ở, điều kiện tương đối tốt, Phạm Ninh mừng rỡ, liền vội vàng khom người cảm ơn.
Phúc lợi Thái học vô cùng tốt, hiện tại bề ngoài chủ yếu ăn ở, triều đình cho quá nhiều phụ cấp, khiến cho ăn ở tại Thái học đều rất tiện nghi.
Dự thính sinh ăn ở tại Thái học, một tháng hao phí hai xâu tiền, học phí hơi đắt, chừng một năm trăm xâu, trong năm người bọn họ cũng chỉ có gia cảnh Lục Hữu Vi hơi kém một chút, bất quá nhạc phụ tương lai Lục Hữu Vi rất có tiền, nguyện ý ủng hộ hắn ta đi học, bốn người còn lại gia cảnh đều vô cùng tốt, hoàn toàn gánh vác nổi chi phí đi học của bọn họ.
Đối với người bình thường mà nói, vào Thái học đi học là rất khó, nhất là đối với học sinh vùng khác, đơn giản là nghĩ cũng không dám nghĩ tới, nếu như có thể có quan hệ Thái học, chuyện khó hơn đi nữa cũng trở nên đơn giản.
Phạm Ninh trước sau chiếu cố, ngày thứ hai, toàn bộ năm người đều được Thái học nhận làm dự thính sinh, sau khi ghi danh đóng tiền, mỗi người lĩnh một bộ quần áo xanh đậm cùng bảng hiệu nghe giảng của Thái học, từ đây trở đi, bọn họ chính thức trở thành thành viên Thái học.
- Hai gian sân này là túc xá của các ngươi.
Một tên quan viên quản hậu cần dẫn bọn họ tới Cúc Uyển, chỉ hai gian viện tử nói.
- Vốn là có một viện tử năm người, nhưng không khéo, ngày hôm trước phân cho một vị giáo sư ở, các ngươi chỉ có thể ở riêng, cũng may hai gian viện tử sát nhau, một nơi ba gian phòng, một nơi hai gian phòng, chính các ngươi tự bố trí, Thái học sẽ phát một bộ chăn đệm và đồ dùng thường ngày, những thứ vật phẩm khác chưa đủ cần thiết thì tự mình đi mua.
Quan viên đem hai chiếc chìa khóa đưa cho Phạm Ninh, cười nói.
- Phạm đốc học chia cho bọn họ đi! Sau này ta đưa đồ vật tới, nói thêm cho bọn họ một chút quy củ thông báo của túc xá, chuyện khác cũng không sao.
- Vất vả cho Tiết quan nhân rồi, bảng kho sách bên kia thì sao?
- Cái này phải tìm Phùng Diệt Liêu, phỏng đoán đốc học xử lí tốt hơn ta.
- Ta biết! Đa tạ Tiết quan nhân.
Quan viên cười ha hả đi mất, Phạm Ninh đem chìa khóa viện có hai gian đưa cho hai người Đổng Khôn cùng Lận Hoằng, chìa khóa viện ba gian giao cho Lý Đại Chí, rồi nói với năm người:
- Rất nhanh Tô Lượng tan lớp sẽ tới, cuộc sống Thái học là thế nào, y sẽ chỉ dạy mọi người, bây giờ trước tiên quét dọn phòng, sau đó chúng ta đi lấy hành lý, tối nay ở lại Thái học, sáng mai sẽ có người an bài giờ học của các đệ, mọi người hiểu chưa?
- Đã hiểu.
Mọi người trả lời một tiếng, rối rít vào sân bắt đầu quét dọn phòng, điều kiện ở rất tốt, làm mọi người hết sức hài lòng, mỗi sân đều có giếng nước, cách đó không xa có nhà vệ sinh, phòng cũng tương đối rộng rãi, nhìn ra được Tưởng giám thừa rất nể mặt Phạm Ninh.
Lúc này, Tô Lượng chạy như bay đến, mọi người lần nữa kích động nhảy lên, ôm chặt nhau, Phạm Ninh ngay sau đó lại dẫn mọi người đi thăm Thái học.
Sắp xếp xong cuộc sống và việc học tập của năm người, Phạm Ninh mới thở phào nhẹ nhõm, đây luôn là hòn đá treo ở trong lòng hắn, hôm nay rốt cuộc cũng có thể trút được rồi.
Hắn đã chỉ rõ phương hướng cho bọn họ, tiếp theo chỉ có thể do trình độ cố gắng của bọn họ.
Dĩ nhiên, Phạm Ninh dựa vào tình huống mỗi cá nhân mà an bài phương án học tập cho bọn họ, cũng đem đề thi Giải lần kế tiếp của Bình Giang phủ dung hợp ở trong đó, chỉ cần dựa theo phương án của hắn cố gắng đi học, khả năng thi đậu kì thi Giải ít nhất nắm chắc bảy phần trở lên.
Sư huynh dẫn vào cửa, tu hành liền dựa vào mọi người rồi.
----------oOo----------
Ba ngày sau, bên trong hoàng cung truyền ra tin tức, thiên tử hạ chiếu phong Triệu Tông Thực làm Hữu vệ đại tướng quân, đoàn luyện sử Nhạc Châu, đồng thời phong con út hoàng tộc ba tuổi Triệu Văn Uẩn là Tả võ lâm quân tướng quân, thứ sử Ngạc Châu, giao cho Trương quý phi nuôi dưỡng.
Trong lúc nhất thời cả triều văn võ xôn xao, tin đồn đã lâu được xác nhận, Tào hoàng hậu cùng Trương quý phi đều có con nuôi, người thừa kế của thiên tử trở nên khó bề phân biệt.
Bất quá Triệu Tông Thực được phong làm Hữu vệ đại tướng quân, Nhạc Châu đoàn luyện sử, còn khiến cho rất nhiều người âm thầm ủng hộ hắn ta mừng rỡ, ít nhất Triệu Tông Thực lần nữa trở lại trong tầm mắt thiên tử.
Buổi trưa, Phạm Ninh chạy tới Thái học từ sớm, hắn tới Cúc Uyển trước, phát hiện mấy vị sư đệ đều đã đi học, cửa túc xá khóa chặt, điều này làm cho Phạm Ninh thấy kỳ quái, bây giờ còn chưa tới thời gian đi học, bọn họ làm sao đều đi hết rồi?
- Sao sư huynh lại tới đây?
Phạm Ninh quay đầu, chỉ thấy Đoàn Du ôm một chồng sách đứng ở phía sau mình, Phạm Ninh cười nói.
- Làm sao chỉ có một mình ngươi, mấy người bọn họ đâu?
- Sáng hôm nay Hồ đại nho muốn bắt đầu giảng Thượng Thư, bọn họ đều đi chiếm chỗ ngồi, ta trở lại cầm quyển sách.
Đoàn Du mở cửa viện, vào phòng đi lấy sách, Phạm Ninh ở cửa nhìn một chút, trong sân coi như sạch sẽ ngăn nắp, một sợi dây phơi đầy quần áo.
Lúc này, Đoàn Du vội vã từ trong phòng đi ra, cười nói.
- Hay là sư huynh cùng chúng ta đi nghe giảng đi!
Phạm Ninh lắc đầu.