Đại Tống Siêu Cấp Học Bá (Dịch Full )

Chương 419 - Chương 418

dai tong sieu cap hoc ba
Chương 418
 

- Ta đến tìm tiểu thất nương, con bé có ở đây không?

- Bội cô nương hẳn có nhà, nhị lão gia mời đi theo ta.

Dương quản gia dẫn Chu Nguyên Tuấn đi tới hậu trạch, ở một tòa viện chờ một lát, một tiểu nha hoàn đi vào bẩm báo, chốc lát, Chu Bội bước nhanh ra ngoài.

Chu Bội đã mười sáu tuổi, có dáng dấp một đại cô nương, theo như lời Trương Tam Nương mẫu thân Phạm Ninh, trổ mã còn xinh đẹp hơn tiên nữ.

Mấy năm này Chu Bội cũng cao hơn, đã không còn nét trẻ trung thiếu nữ, dáng người nàng đã trên trung bình, thân thể đẫy đà mà không mất yểu điệu, da dẻ trắng nõn như mỡ dê, lại có mấy phần trong suốt như tuyết đầu mùa.

Khuôn mặt nàng hơi tròn, sống mũi cao thẳng, cái miệng nhỏ đỏ thắm có đường viền, một đôi mi thanh tú cong cong, một đôi mắt đẹp như đá quý lóe sáng, trái phải nhìn quanh, lấp lánh rực rỡ, lộ ra vẻ thông minh cơ trí, giống như một nụ hoa sen sắp nở, đã đến tuổi có thể lập gia đình.

Hôm nay Chu Bội mặc một chiếc váy rộng sáu khổ màu đỏ, trên mặc một chiếc áo gấm ngắn bên trên gắn đầy bông vải, bên ngoài khoác áo ngắn màu trắng, đầu chải hai búi tóc, cài một đôi thoa ngọc đầu phượng hoàng.

Chu Bội yêu kiều thi lễ vạn phúc.

- Cháu gái Bội nhi tham kiến nhị tổ phụ.

Chu Nguyên Tuấn ngẩn ra, ông ta lúc này mới chú ý tới dáng dấp cháu gái lại xinh đẹp thanh tú như vậy, trong lòng ông ta không khỏi thở dài, khó trách Liễu Nhiên si tâm với nàng, không phải nàng thì không cưới, hiện tại có thể lý giải được.

- Bội nhi, nhị tổ phụ muốn nói với cháu một chuyện, liên quan đến tương lai Chu gia ta, hy vọng cháu có thể lý trí lựa chọn.

Chu Nguyên Phong quả thực không thuyết phục được huynh trưởng, liền định tấn công từ chỗ Chu Bội, chỉ cần Chu Bội đáp ứng cùng Liễu Nhiên định thân, huynh trưởng bên kia cuối cùng cũng chỉ có thể đồng ý.

Ánh mắt Chu Bội hơi lạnh, khoát tay nói:

- Nhị tổ phụ mời vào phòng ngồi đi.

Tiểu viện của Chu Bội tạo thành từ một tòa lầu các cùng một toà nhà, trong nhà có khách đường cùng thư phòng, xuyên qua khách đường có thể vào lầu thêu phía sau, trừ thị vệ thiếp thân Kiếm Mai Tử cùng nha hoàn A Văn ra, bất kỳ người nào cũng không thể vào lầu thêu của nàng.

Chu Bội mời nhị tổ phụ ngồi ở trong khách đường, lại để cho nha hoàn Tiểu Văn dâng trà, lúc này, Chu Nguyên Tuấn nhìn thấy Kiếm Mai Tử thân hình cao lớn đứng bên cạnh tôn nữ, nhớ tới chuyện lần trước thị vệ này ra tay vô lễ đối với ông ta, trong lòng nhất thời không thoải mái.

Chu Nguyên Tuấn liếc mắt nhìn Kiếm Mai Tử cười nói:

- Bội nhi, hai ông cháu chúng ta nói chuyện riêng có được không?

Chu Bội cười cười nói:

- Ở trước mặt Kiếm tỷ, ta không có bí mật, tổ phụ cứ thoải mái nói thẳng.

Kiếm Mai Tử nhếch khóe miệng lộ ra một tia cười châm biếm khó mà phát giác, cô gái nhỏ này nói nghe thì hào phóng, nhưng lúc viết thư cho Phạm Ninh lại che che giấu giấu, sợ mình nhìn lén một chữ, đâu ra không có bí mật, bí mật của nàng nhiều lắm!

Chu Nguyên Tuấn có chút lúng túng, chỉ đành phải tận lực ôn hòa cười nói:

- Ta nghĩ cháu hẳn biết lời tổ phụ muốn nói? Chính là liên quan tới chuyện Liễu Nhiên, ta nghe nói y chưa tới mấy tháng nữa thì đi Phong Khâu huyện đảm nhiệm chủ bộ, ba năm sau trở thành kinh quan chính thức, y lại trải qua chủ bộ đương nhiệm, có thể đúng lúc một bước thăng làm tri huyện.

- Đứa nhỏ này khiêm tốn nho nhã, dáng dấp lại hào hoa phong nhã, là nhân tài xuất chúng, cộng thêm tuổi còn trẻ đã đảm nhiệm địa vị cao, theo ta biết, ở cái tuổi này, không có người trẻ tuổi nào đuổi kịp y.

Chu Bội cười nhạt.

- Tổ phụ cần ta lấy một thí dụ không?

Chu Nguyên Tuấn chợt nghĩ tới Phạm Ninh, nét mặt già nua của ông ta không khỏi đỏ lên, tiểu tử đó quả thực quá yêu nghiệt, có thể so sánh với Yến Thù năm đó, mới mười bảy tuổi, lại được thăng làm Thiên Chương Các thừa chỉ chính thất phẩm.

Chu Nguyên Tuấn liền vội vàng sửa lời nói.

- Dĩ nhiên, người tuổi trẻ ưu tú còn nữa, ý tổ phụ nói, y ưu tú nhất trong những người trẻ tuổi, mấu chốt là y một lòng với cháu, Bội nhi, trẻ tuổi tài giỏi đẹp trai thật không dễ tìm.

Chu Bội trầm ngâm chốc lát hỏi:

- Liễu gia đối với Chu gia chúng ta thật rất quan trọng sao?

Chu Nguyên Tuấn nhất thời tinh thần chấn động, Chu Bội chỉ cần quan tâm gia tộc là tốt rồi!

- Phía sau Liễu gia khá mạnh, quyền thế Liễu gia bây giờ đang ở thế thượng phong, dựa theo thông lệ triều đình, đảm nhiệm Lại Bộ Thị Lang, nhiệm kỳ tiếp theo vừa đúng là Thượng thư tả hữu thừa, tiếp theo chính là Tham tri chính sự, nói cách khác, cha Liễu Nhiên trong mười năm rất có thể tấn phong tướng.

- Mà Chu gia chúng ta hoàng ân sắp tận, cha cháu bị điều khỏi kinh, người làm tổ phụ ta đây cũng đảm nhiệm hư chức, trên thực tế bắt đầu xuống dốc.

- Nếu như lúc này Chu Liễu thông gia, lấy tài lực của Chu gia phối hợp quyền lực Liễu gia, đủ để ngăn cản tình thế Chu gia tụt xuống, thế lực Chu gia có thể lần nữa vực dậy, cho nên cháu cùng Liễu Nhiên liên hôn quan hệ đến số mạng tiền đồ của Chu gia.

Chu Nguyên Tuấn nói hết sức thành khẩn, hơn nữa dùng đại nghĩa làm áp lực, lời nói này khiến cho bất kỳ một người con cháu Chu gia nào đều không cách nào cự tuyệt, ngươi không đáp ứng chính là phản bội gia tộc.

Chu Bội cúi đầu hồi lâu nói:

- Sự tình trọng đại, để cho tôn nữ suy nghĩ vài ngày đi.

Chu Nguyên Tuấn không nghĩ tới Chu Bội lại dễ thuyết phục thế, nhất thời mừng rỡ, vội vàng nói:

- Cân nhắc mấy ngày không sao, nhưng cháu phải nói cho ta biết, rốt cuộc phải cân nhắc mấy ngày?

- Ba ngày đi! Ba ngày sau, ta cho nhị tổ phụ một câu trả lời rõ ràng.

- Được! Đứa bé ngoan, cháu thật là đệ nhất công thần của gia tộc đó! Tương lai gia tộc hưng thịnh, ta nhất định liệt tên ngươi vào trong từ đường.

- Nhị tổ phụ, sự tình sau này rồi hãy nói! Phỏng đoán tam tổ phụ sắp về, chuyện này cháu không muốn để ông biết.

- Cháu nói đúng, quả thật không thể để cho tam đệ biết, thương nhân tầm nhìn luôn luôn hạn hẹp, không hiểu chuyện trong chính trị.

Chu Nguyên Tuấn cũng rất sợ đụng vào Chu Nguyên Phong sẽ lúng túng, liền đứng lên nói:

- Tổ phụ về đây, ba ngày sau nghe tin tức tốt của cháu.

Chu Nguyên Tuấn mở cờ trong bụng cáo từ rời đi, ông ta vừa đi, Kiếm Mai Tử liền cau mày hỏi:

- A Bội, muội sẽ không thật sự muốn gả cho cái tên Liễu Nhiên chứ?

- Gả cái đầu quỷ cho hắn ta ấy!

Chu Bội nhảy dựng lên nói:

- Khẩn trương thu dọn đồ đạc, chúng ta đi!

Kiếm Mai Tử ngạc nhiên.

- Muốn đi nơi nào?

- Đương nhiên là trở về chỗ tổ phụ ở Ngô Giang, mẹ A Ngốc hai ngày nữa cũng phải về, ta vừa vặn đi cùng bà ấy.

Kiếm Mai Tử nhất thời hiểu ra, ba mươi sáu kế, chạy là thượng sách, Chu Bội đi lần này, Chu nhị lão gia liền luống cuống rồi.

Kiếm Mai Tử cười nói:

- Muội lại kêu hắn là A Ngốc, coi chừng hắn giận đó.

- Hắn còn lâu mới thèm tức giận! Bổn cô nương kêu A Ngốc là nể mặt hắn rồi, vả lại ở trước mặt người khác, ta không gọi là được.

Bình Luận (0)
Comment