Đại Tống Siêu Cấp Học Bá (Dịch Full )

Chương 420 - Chương 419

dai tong sieu cap hoc ba
Chương 419
 

Nói hồi lâu, Chu Bội nhất thời vội la lên:

- Nói chuyện này để làm gì, mau mau thu dọn đồ đạc, A Văn đâu! A Văn, mau tới đây!

...

Xế chiều hôm đó, Chu Bội kể cho tam tổ phụ Chu Nguyên Phong, Chu Nguyên Phong cũng ủng hộ nàng trở về Ngô Giang, nhưng tốt nhất là trở về huyện Ngô, Chu Bội giao phó huynh trưởng cho tam tổ phụ, lúc này mới dẫn theo Kiếm Mai Tử cùng nha hoàn Tiểu Hoàn, từ trên bến thuyền ở hậu trạch ngồi một chiếc thuyền nhỏ rời khỏi phủ trạch.

Sau nửa canh giờ, Chu Bội dừng thuyền nhỏ ở bến thuyền hậu trạch nhà Phạm Ninh, Chu Bội liền nhìn thấy nha hoàn Tiểu Đông, vừa vặn đứng ở phía sau. Nàng vội vàng vẫy tay hô:

- Tiểu Đông!

Tiểu Đông nhìn thấy Chu Bội, nhất thời kinh ngạc vui mừng chạy xuống.

- Cô nương sao lại tới đây?

- Ta không thể tới sao? Tiểu nha đầu nhà ngươi lén lén lút lút ở cửa sau làm gì? Không phải đang cùng tình lang truyền tin tức chứ!

Tiểu Đông mặt đỏ lên, xấu hổ nói:

- Cô nương cười nhạo ta! Ta có tình lang đâu ra chứ?

Chu Bội cười lạnh một tiếng.

- Là ta nói sai rồi, ngươi quả thật không có tình lang, nhưng ngươi có vị hôn phu, có đúng hay không?

Tiểu Đông năm nay mười lăm tuổi, năm ngoái cha mẹ định cho nàng mối hôn sự, là con trai nhà bán đậu hũ ở kinh thành, vừa mới hai mươi, mặc dù dòng dõi không cao, nhưng dù sao cũng là người kinh thành, tổ tiên ở trong thành để lại một gian tiểu viện, gia cảnh này đã vô cùng tốt.

Đôi bên định hôn, sang năm lúc Tiểu Đông mười sáu tuổi, khế ước tám năm thị nữ cũng đúng lúc đến kỳ, Tiểu Đông có thể chính thức xuất giá, dĩ nhiên, Chu gia cùng Phạm Ninh cũng sẽ cho nàng một phần đồ cưới phong phú.

Chu Bội trầm mặt nói:

- Tiểu Đông, ngươi ở bên ngoài gặp hôn phu, không ai nói ngươi cái gì, nhưng ta muốn cảnh cáo ngươi, lúc tiểu quan nhân không ở kinh thành, nếu ngươi dám đem vị hôn phu vào phủ, phá hư quy củ, ngươi không những một phần đồ cưới không có, còn bị kiện đó, ngươi biết chưa?

Tiểu Đông bị dọa sợ sắc mặt tái nhợt, lắc đầu liên tục.

- Đánh chết ta cũng sẽ không làm loại chuyện này.

Ở kinh thành, loại chuyện này quả thật tương đối thường gặp, một vài vú già nha hoàn thừa dịp chủ nhân không ở nhà, đem tình lang bên ngoài mang vào trong hậu trạch chủ nhân quấn lấy nhau.

Nếu tình lang là kẻ ít học, còn câu dẫn một số lãng tử vô lại cùng đi chơi, thậm chí kỹ nữ cũng mang vào, làm loạn phủ trạch chủ nhân khiến cho chướng khí mù mịt, bôi xấu danh tiếng chủ nhân, nên Chu Bội nhất định phải cảnh cáo Tiểu Đông, cô gái nhỏ này tâm tư tương đối lung lay, phải đề phòng nàng ta một chút.

- Thôi đi! Nếu tiểu quan nhân không ở kinh thành, một mình ngươi ở nơi này phỏng đoán cũng sợ, trước hết ngươi trở về Chu phủ cùng cha mẹ ở chung, chờ tiểu quan nhân trở lại đón ngươi.

- Tạ ơn cô nương, Tiểu Đông nghe theo cô nương an bài.

Tiểu Đông do dự một chút lại hỏi:

- Tiểu quan nhân gần đây sắp rời kinh sao?

- Ta cũng nói không được, qua mấy ngày ngươi sẽ biết.

Chu Bội dẫn Kiếm Mai Tử cùng Tiểu Văn từ cửa sau vào phủ trạch, cửa sau thông với phòng hạ nhân, Chu Bội lại từ con đường khác vào cửa nhỏ hậu viện, vừa vặn nhìn thấy Trương Tam Nương ở hậu viện quét sân.

Chu Bội liền vội vàng tiến lên nói:

- Đại nương, để cháu làm, đại nương ngồi nghỉ ngơi đi.

Trương Tam Nương thích nhất Chu Bội, không biết bao nhiêu người làm mai mối cho nhi tử, cũng không thông qua cửa ải của Trương Tam Nương, Trương Tam Nương thật là nhìn Chu Bội lớn lên, bao nhiêu năm trước bà còn nằm mơ con trai mình cùng Chu Bội thành thân, bây giờ mắt thấy mộng đẹp có hy vọng biến thành sự thật, bà nào còn để ý con gái người khác.

Trương Tam Nương vội vàng khoát tay cười nói:

- Cháu là tiểu nương tử thiên kiều bá mị làm sao có thể làm loại việc nặng này, đại nương thấy trong người uể oải, đặc biệt tới quét sân cho linh hoạt gân cốt.

Trương Tam Nương bỗng nhiên nhìn thấy Kiếm Mai Tử cùng Tiểu Văn xách bao lớn bao nhỏ hành lý, không khỏi ngẩn ra.

- A Bội, cháu đây là?

- Cháu phải đi về Mộc Đổ trấn huyện Ngô thăm tổ phụ, nghe A Ninh nói đại nương hai ngày nay cũng phải đi về, cho nên muốn cùng đại nương kết bạn đi đây.

Trương Tam Nương nhất thời mừng rỡ.

- Được! Ta là ngày mai sẽ lên đường, cháu đi kịp không?

- Dĩ nhiên tới kịp, đồ cháu đã thu dọn xong, tối nay sợ rằng cháu phải ở lại nơi này rồi, bồi đại nương nói chuyện một chút đi.

Mặc dù Chu Bội buổi tối ở nơi này có chút không tiện, nhưng Trương Tam Nương là phụ nhân nông thôn, cân nhắc vấn đề thực tế, ngày mai trời chưa sáng sẽ lên đường, Chu Bội dĩ nhiên phải ở lại nơi này.

Bà vội vàng nói với Tiểu Đông:

- Ngươi đi nói cho tiểu quan nhân, nói Bội cô nương ngày mai cùng ta trở về huyện Ngô, bảo nó thuê một chiếc thuyền lớn một chút.

- Đã rõ!

Tiểu Đông chạy như bay.

Trương Tam Nương nhìn Chu Bội cười cười híp mắt:

- Nơi này phòng trống rất nhiều, tối nay cháu ở đối diện phòng đại nương, nơi đó vừa đúng có sẵn chăn nệm, A Mai cùng Tiểu Văn cũng ở hậu trạch, ta đi ra thu dọn hai gian phòng.

Chu Bội khuôn mặt đỏ lên, Phạm Ninh bình thường ngủ thư phòng, để phòng ngủ chủ nhân lại cho cha mẹ, nhưng Trương Tam Nương biết phòng ngủ chính là phòng của con trai cùng con dâu, bà không thể ở, liền ngủ ở phòng ngủ thứ, căn phòng đối diện mà bà nói chính là phòng ngủ chính, Chu Bội làm sao có thể không đỏ mặt?

Bất quá đỏ mặt thì cứ đỏ mặt, Chu Bội vẫn yên tâm thoải mái tiến vào phòng ngủ chính, nàng đổi một thân nam trang, đầu đội mũ sa, người mặc lan bào, tay cầm một cây quạt xếp, liền mang theo dáng vẻ thư sinh đi tới tiền viện.

Mới vừa đi tới hành lang dài ngoại viện, Chu Bội liền gặp Phạm Ninh vội vã đi tới, Chu Bội ôm quyền cười nói:

- Phạm huynh, thuyền đặt xong sao?

- Vốn đã đặt thuyền trở khách ngàn thạch, không cần thay đổi, bất quá tại sao muội phải trở về huyện Ngô?

Phạm Ninh khó hiểu hỏi.

Chu Bội phẩy phẩy cây quạt nói:

- Bổn chủ nhân muốn đi dò xét kho hàng Mộc Đổ cùng Kỳ Thạch quán, không bình thường sao?

Đá Điền Hoàng mặc dù ba năm trước danh tiếng bắt đầu mở rộng, nhưng chân chính nhận thức là đá tốt, vào khoảng năm ngoái, trong thời gian này xảy ra rất nhiều chuyện.

Bao gồm thiên tử cho quan viên ngũ phẩm trở lên mỗi người dùng đá Điền Hoàng khắc một con dấu, cùng với dịp tết năm trước, hoàng cung cử hành một lần triển lãm đá Điền Hoàng tinh phẩm, mới khiến người chơi đá công nhận đá Điền Hoàng cùng đá Thái Hồ như nhau.

Lôi kéo được đá Điền Hoàng, đá Thọ Sơn đóng băng cũng được trở thành đá được thưởng thức, trở thành đá ưa thích của văn nhân kinh thành.

Bắt đầu từ năm ngoái, khai trương Kỳ Thạch quán ba năm, lợi nhuận mới rốt cục ào ào tới, mùa thu năm ngoái, Thạch Phá Thiên Kỳ Thạch quán lại mở cửa tiệm thứ hai ở ngoại thành.

Phạm Ninh dĩ nhiên biết Chu Bội chẳng qua là chỉ đùa một chút, chắc là trở về thăm tổ phụ.

Hắn cười khổ một tiếng nói:

- Ta cũng không biết bản thân lúc nào mới rời kinh?

Phạm Ninh nói rời kinh phải đi cửa Trường Giang kiểm tra tình hình chuẩn bị, hắn có thể sẽ tham dự viễn chinh chính thức, nhưng vẫn chưa có quyết định.

Bình Luận (0)
Comment