Đại Tống Siêu Cấp Học Bá (Dịch Full )

Chương 423 - Chương 422

dai tong sieu cap hoc ba
Chương 422
 

Lời nói của Phạm Ninh khiến Triệu Trinh an tâm, nghĩ cũng đúng như thế, trong thời gian ngắn người Liêu không có biện pháp đối phó hiệu quả nào, bản thân nếu đã quyết định rồi lại hà tất nhìn trước ngó sau suy tính thiệt hơn, cũng không thể sợ người xấu giết mình không dám đi mài dao, đó là cách nghĩ của kẻ yếu.

Nghĩ vậy Triệu Trinh lại nói với Phạm Ninh:

- Khanh mặc dù còn trẻ nhưng bình tĩnh lý trí, đầy khôn ngoan, đối với trẫm trung thành, lần này xuất chinh vốn dĩ trẫm muốn để khanh làm chủ nhưng lại lo mọi người không phục tùng, trẫm lại suy xét quyết định vẫn là đem quyền giám sát cho khanh, không phái thêm giám quân nào nữa.

Nói xong Triệu Trinh lấy ra một thanh kiếm ngắn sắc bén đặt trên trên bàn, trầm giọng nói:

- Đây là Kiếm Thiên Tử của trẫm, đeo kiếm như chính trẫm, lần này xuất chinh bất kỳ người nào trong lòng không phục có thể cầm kiếm chém, bất kỳ chuyện gì có tranh luận không quyết được có thể dùng kiếm này quyết định.

Phạm Ninh bị sốc, hóa ra Triệu Trinh vẫn là không tín nhiệm Triệu Tông Thực mới đem thượng phương thiên tử cho mình.

Hắn tiếp nhận kiếm, hai tay nâng lên đỉnh đầu, quỳ một gối xuống nói:

- Bệ hạ tín nhiệm, thần máu chảy đầu rơi cũng nhất định báo đáp!

- Đi đi! Chúc các khanh thuận buồm xuôi gió.

***

Sau khi Chu Bội từ phía nam xuống Phạm Ninh liền chuẩn bị bắt đầu xuất phát trước, tiểu Đông tạm thời đưa về phủ Chu Nguyên Phong, tất cả những vật phẩm có giá trị cũng đóng gói giao cho Chu Nguyên Phong giữ, lại từ Chu phủ mời đến một quản gia già thay hắn coi nhà.

Từ hoàng cung đi ra, Phạm Ninh đi thẳng đến phủ Chu Nguyên Phong, nhà của hắn đã thu dọn xong, trước mắt hắn ở phủ Chu Nguyên Phong, ở hậu trạch của Chu Nguyên Phong có một viện của riêng mình.

Phạm Ninh đem thanh kiếm Thiên Tử để trong hành lý, lập tức đến tìm Chu Nguyên Phong, vừa ra khỏi cửa liền gặp trưởng tôn Chu Lâm, Chu Lâm khoảng 23-24 tuổi không đỗ kì thi Giải liền theo tổ phụ kinh doanh, trước mắt cậu ta phụ trách mua sắm ba trang viên của Chu Nguyên Phong, lần này Chu Nguyên Phong muốn khai phá lợi ích ngoài biển liền đưa Chu Lâm đang kinh doanh ở huyện Phong Khâu trở về kinh thành chuẩn bị theo Phạm Ninh cùng ra biển.

Chu Lâm tính cách vô cùng ôn hòa hiền lành, thậm chí có chút yếu mềm, điểm này khiến Chu Nguyên Phong không thích, cho cậu ấy ra ngoài biển cũng là có ý trau dồi ý chí cho cậu ta.

- Hữu Văn, tổ phụ của huynh ở đây không?

- Ông nội ở đây, ông nghe nói hiền đệ trở về thì đặc biệt để huynh đến mời đệ qua.

Phạm Ninh gật đầu đi theo Chu Lâm bước nhanh về phía viện của Chu Nguyên Phong.

Đi vào viện, chỉ thấy Chu Nguyên Phong đang ngồi trên ngọn núi gỉả cho cá ăn bánh màn thầu, có vẻ hơi lo lắng.

- Ông đang lo lắng gì sao? Phạm Ninh tiến lên trước hỏi.

Chu Nguyên Phong cười đau khổ lắc đầu:

- Một việc phiền não trong tộc.

Ông nhìn qua Phạm Ninh lại nói:

- Buổi chiều hôm qua cháu trai thứ 4 của Chu Nguyên Tuấn đi học ở Thái học, Chu Hoàn và mấy học sinh Thái học đến lầu Chu uống rượu ăn cơm, kết quả sau khi về phủ bị ông nội nó đánh cho một trận, nghe nói ngay cả cánh tay cũng bị gãy, Chu Nguyên Tuấn lập ra một quy củ, cháu trai của huynh ấy không được bước vào lầu Chu một bước.

Phạm Ninh ngẩn ra, con cháu Chu gia không được bước vào lầu Chu, điều này kỳ lạ rồi.

Chu Lâm bên cạnh giải thích nói:

- Lầu Chu là tổ phụ huynh một tay thành lập nên không có quan hệ với gia tộc.

Phạm Ninh lúc này mới hiểu, đoán ra nguyên nhân là Chu Bội, Chu Nguyên Tuấn giận cá chém thớt với Chu Nguyên Phong, mâu thuẫn của hai huynh đệ trở nên gay gắt rồi.

- Lão gia tử, nhà nào cũng trải qua khó khăn, đừng vì chuyện này mà phiền não, nghe tin tốt của cháu này.

Chu Nguyên Phong chỉ đành tạm thời bỏ chuyện phiền não của gia tộc, cười hỏi:

- Nghị sự sáng này trong thành đều truyền ra, cháu nói đi, ông có tin tức gì tốt?

- Thiên tử công khai khen lòng yêu nước của ông, hai lần cam kết bảo vệ lợi ích của ông.

Chu Nguyên Phong đối với lợi ích có cảm hứng một chút, lại cười hỏi:

- Thiên tử dự định giữ gìn lợi ích cho ta như thế nào?

- Thứ nhất là trao tước vị, cháu cảm thấy ít nhất là công tước.

Trước mắt tước vị của Chu gia trao cho con trưởng Chu Nguyên Phủ, phong làm huyện công Ngô Giang, Chu Nguyên Tuấn là chức quan mà Chu Nguyên Phong là con vợ lẽ, ngoài được một số sản nghiệp của gia tộc ra không có gì khác, bây giờ Thiên tử đồng ý cho ông tước vị làm cho ông vui sướng.

- Còn có gì nữa?

Chu Nguyên Phong lại cười hỏi.

- Còn có chính là quyền ưu tiên đồng cỏ.

- Là cho ta mua giá tốt hay là trực tiếp thưởng cho ta?

Phạm Ninh cười cười nói:

- Là nhận mua nhưng mà có thể khấu trừ một số ngựa giống, cháu đề nghị mua đảo ở gần đảo Mao Nhân, còn có không ít đảo nhỏ cũng có thể hình thành đồng cỏ, có được một hòn đảo nhỏ độc lập cháu cảm thấy càng tiện hơn một chút.

Chu Nguyên Phong trầm tư một lúc nói:

- Cái này quay lại rồi nói đi, trước tiên đi khảo sát một chút, khi nào các cháu xuất phát?

- Sáng sớm ngày mốt nhất định phải xuống phía Nam, lần này đi thời gian khoảng nửa năm, Hữu Văn phải bắt đầu chuẩn bị rồi.

Chu Lâm gật đầu, cậu ta đã nói với vợ chuyện này, hai ngày này cậu ta phải ở bên vợ con nhiều hơn.

Chu Nguyên Phong lại nói với Phạm Ninh:

- Vậy ông có thể làm gì cho cháu?

Phạm Ninh cười nói:

- Nghe nói ông thu thập không ít thanh kiếm nổi tiếng sắc bén, có lẽ nên cho cháu và Hữu Văn mang dùng để phòng thân.

Chu Nguyên Phong bật cười khanh khách:

- Tổng cộng ông có hai thanh kiếm, 1 thanh gọi là Kiếm Mãn Nguyệt, 1 thanh gọi là Kiếm Thất Tinh, đều là thợ thủ công Chu Thế Tông Sài Vinh nổi tiếng đúc vô cùng sắc bén, vậy tặng cho các cháu, các cháu tự mình chọn đi.

Phạm Ninh mừng rỡ vội nói:

- Kiếm Mãn Nguyệt là huynh, dĩ nhiên thuộc về Hữu Văn, cháu lấy Thất Tinh Kiếm là được!

Chu Lâm đối với kiếm không có cảm hứng liền thuận miệng đồng ý, Chu Nguyên Phong cười mà không nói, thực ra luận về sắc bén Kiếm Thất Tinh càng sắc bén hơn, chỉ vì chuôi kiếm của Kiếm Mãn Nguyệt là ngọc càng trở nên quý giá cho nên mới xếp ở phía trước, nhưng mà Chu Nguyên Phong đã coi Phạm Ninh là cháu rể của mình, đối với hắn không phải không công bằng, Phạm Ninh đã thích Kiếm Thất Tinh vậy thì cho hắn.

***

Sở dĩ Phạm Ninh cần một thanh kiếm chủ yếu là muốn che dấu sự tồn tại của Kiếm Thiên Tử tránh một vài nghi ngờ không cần thiết, không phải lúc bất đắc dĩ hắn sẽ không lộ ra kiếm của Thiên tử.

Phạm Ninh lập tức lại đến cửa hàng đá trên đường thư uyển, hắn đến tìm Từ Khánh chuẩn bị dẫn y ra biển, đây cũng là thuộc hạ Chu Bội sắp xếp cho hắn, nhất định phải có một người hộ vệ có năng lực mới được.

Vừa vào cửa liền nghe thấy nhị thúc đang to tiếng trách Minh Nhân và Minh Lễ, Minh Nhân và Minh Lễ năm ngoái trở về kinh, hai con người này tâm tư quá linh hoạt, trong tay có tiền lại muốn thay đổi kinh doanh, Nhị thúc một lòng muốn mua nhà cho bọn họ lên kinh thành nhưng bọn họ không chịu, 3 cha con vì thế ngày nào cũng cãi vã.

Bình Luận (0)
Comment