Dư Hiếu Niên đến Bình An Kinh đã mấy ngày rồi, bởi vì y không phải là quốc sứ, triều đình Nhật Bản cũng không coi trọng y, một vị quan không biết giữ chức vụ gì miêu tả giải thích sơ lược một phen cho y, Bình Dã Cát tấn công quân Tống là hành vi của mình y và không liên quan với nước Nhật.
Sau đó gạt Dư Hiếu Niên sang một bên, để mặc y luôn.
Buổi chiều hôm đó Dư Hiếu Niên đi bộ xong vừa trở về dịch quán, một gã tùy tùng chạy đến nói:
- Quan nhân, đặc sứ của thiên hoàng đến rồi, mời người lập tức tiến cung, thiên hoàng bọn họ triệu kiến.
Dư Hiếu Niên thản nhiên cười nói với tùy tùng:
- Thu dọn đồ đạc, chúng ta chuẩn bị trở về Côn Châu.
Tùy tùng không hiểu, vẫn nghe theo lệnh quay về thu dọn đồ đạc.
Lúc này sứ giả thiên hoàng chạy ra, Dư Hiếu Niên đã từng gặp người này, chính là thiên hoàng đặc sứ Chương Nguyên Hữu Vệ Môn năm ngoái đi sứ đến Côn Châu.
Gã vội vàng hoảng sợ nói:
- Dư tiên sinh tại sao phải rời đi?
Dư Hiếu Niên mỉm cười nói:
- Nhiệm vụ đi sứ của ta đã kết thúc, nên sớm rời đi, chỉ là mấy ngày nay du ngoạn bốn phương chiêm ngưỡng kiến trúc của Bình An Kinh, bây giờ mới đi.
Chương Nguyên Hữu D vội vàng áy náy nói:
- Trước kia là chúng tôi chậm trễ, Dư tiên sinh, đặc biệt xin lỗi tiên sinh, Thiên hoàng bệ hạ có lời mời tiên sinh vào cung, mời tiên sinh theo ta vào cung.
Dư Hiếu Niên cười lạnh một tiếng nói:
- Có lẽ là nhiếp chính quan bạch Đằng Nguyên Lại Thông triệu kiến ta mới đúng chứ?
- Nhiếp chính Đằng Nguyên cũng ở hoàng cung, ngài ấy cùng thiên hoàng bệ hạ tiếp kiến Dư tiên sinh.
Dư Hiếu Niên nghe nói nhiếp chính quan bạch nắm thực quyền và thiên hoàng cùng tiếp kiến mình, y liền biết họ cùng một phe, liền thản nhiên nói:
- Ta là chính bát phẩm thừa sự lang của Đại Tống, ngươi có thể gọi ta là Dư thừa sự.
- Hiểu rồi, mời Dư thừa sự theo ta vào cung.
***
Trong điện Tiên Hạc cung Bình An, nhiếp chính quan bạch Đằng Nguyên Lại Thông ngồi ngay ngắn trên điện lớn, tức giận mặt xanh mét, y căn bản không biết việc Bình Dã Cát đem quân đánh lén quân Tống ở vùng Hà Di.
Đến khi tin tức Trường Kỳ bị quân Tống chiếm lĩnh truyền đến y truy vấn lần nữa, thiên hoàng Thân Nhân mới miễn cưỡng đem đại khái sự việc đã qua nói với y.
Tin tức này khiến y nổi trận lôi đình, Nguyên Lại Nghĩa đã lén lút cấu kết với thiên hoàng xui khiến Bình Dã Cát đánh lén quân Tống, loại việc lớn làm lay động đất nước lại dám giấu y.
Phụ thân Nguyên Lại Tín của Nguyên Lại Nghĩa vốn dĩ là gia thần của Đằng Nguyên thị, bây giờ gia thần muốn tạo phản, dã tâm tham vọng muốn thay chủ nhân, làm sao có thể cho phép.
Trong lúc nhất thời, trong lòng Đằng Nguyên Lại Thông tràn đầy sát khí.
Lúc này huynh đệ phía sau y đảm nhiệm hữu đại thần, cận vệ bên cạnh Đằng Nguyên - Giáo Tông nhỏ giọng nói:
- Thanh và Nguyên thị rất rõ ràng là muốn thay gia tộc Bình Dã chiếm đoạt Trường Kỳ, chỉ là bọn họ không ngờ được quân Tống sẽ làm khó tranh giành chiếm lĩnh Trường Kỳ trước khiến kế hoạch của bọn chúng bị phá hủy, huynh trưởng, chuyện này thực ra là chuyện tốt.
Đằng Nguyên Lại Thông hiểu rõ ý của huynh đệ, Trường Kỳ là tài nguyên chủ yếu của nước Nhật Bản, là một miếng thịt béo nhất của nước Nhật Bản, một khi bị gia tộc Thanh và Nguyên thị nuốt vào điều đó làm lực lượng gia tộc Nguyên tăng đáng kể, đối với sự thống trị của gia tộc Đằng Nguyên rất bất lợi.
May mắn quân Tống chiếm lĩnh Trường Kỳ mới khiến âm mưu của gia tộc Nguyên thị lộ rõ ràng, Trường Kỳ mới may mắn không rơi vào trong tay của gia tộc Nguyên Thị.
Thực ra mỗi gia tộc đều muốn nuốt miếng thịt Trường Kỳ này, bây giờ nhà Bình Dã bị tiêu diệt hoàn toàn, quân Tống cũng không chiếm lĩnh Trường Kỳ lâu dài, miếng thịt béo này cuối cùng rơi vào trong miệng ai còn khó nói.
Nếu như gia tộc Đằng Nguyên có thể khống chế Trường Kỳ, thế thì đúng là trong nạn có phúc.
Đằng Nguyên Lại Thông bỗng nhiên nghĩ đến một ngạn ngữ của vương triều Trung Nguyên "Bọ ngựa bắt ve chim sẻ đứng sau", chẳng phải mình chính là con hoàng tước này hay sao?
Đằng Nguyên Lại Thông vẫn căm tức trong lòng như trước, nhưng sâu thẳm trong lòng y cũng có chút mong đợi như vậy.
Lúc này có nội thị đến báo:
- Sứ giả triều Tống đã đến.
Đằng Nguyên Lại Thông khẽ gật đầu:
- Mời y vào, sau đó thông báo cho thiên hoàng bệ hạ!
Đối phương tuy không phải quốc sứ nhưng Trường Kỳ đã bị bọn họ chiếm lĩnh, đối phương tự nhiên còn quan trọng hơn quốc sứ, cần thiên hoàng và quan bạch đích thân tiếp kiến.
Đương nhiên quốc lễ khẳng định không có, chỉ là hai bên đối với lễ nghĩa đều không coi trọng, bọn họ coi trọng lợi ích thật sự hơn.
Phút chốc Dư Hiếu Niên nhanh chóng đi vào điện Tiên Hạc, Đằng Nguyên Lại Thông vội vàng đón tiếp, vẻ mặt xin lỗi nói:
- Quan viên phía dưới làm việc bất lực không có bẩm báo với ta quý sứ đến, thực sự chậm trễ quý sứ, ta vô cùng áy náy.
Dư Hiếu Niên thản nhiên cười, dùng tiếng Nhật thông thạo nói:
- Nhiếp quan Đằng Nguyên trăm công nghìn việc không thể chú ý đến cũng là có lí do, hi vọng cuộc gặp gỡ hôm nay ba bên đều có thể vừa lòng.
Lời nói của Dư Hiếu Niên mang hai nghĩa, nói ba bên đều có thể vừa lòng hiển nhiên y biết rất rõ mâu thuẫn nội bộ của triều đình Nhật Bản ngày càng gay gắt.
Đằng Nguyên Lại Thông cũng không để ý, lập tức giới thiệu với y huynh đệ Đằng Nguyên Giáo Thông của mình.
Dư Hiếu Niên nghe Phạm Ninh nói qua Đằng Nguyên Giáo Thông này là nhân vật số hai của gia tộc Đằng Nguyên, tương lai rất có thể sẽ kế thừa vị trí nhiếp chính quan bạch của huynh trưởng cho nên Dư Hiếu Niên cũng không coi thường, càng đối với y cũng rất lịch sự.
Ba người ngồi xuống, có nội thị dâng trà cho bọn họ, Nhật Bản đối với văn hóa của triều Tống vô cùng sủng bái bao gồm văn hóa trà cũng học qua, xã hội thượng tầng Nhật Bản cũng học theo triều Tống đối với trà ưa thích không rời, trà cũng là nhập khẩu từ Tống mà đến.
Đằng Nguyên Lại Thông khẽ khom người nói:
- Ta là hôm nay mới nghe qua Bình Dã Cát dẫn quân tập kích quý quân khiến ta rất tức giận, nước Nhật Bản từ trước đến nay tôn sùng Đại Tống tuyệt đối không có chút suy nghĩ giao chiến, ta có thể nói một cách có trách nhiệm với quý sứ, sự việc Bình Dã Cát triều đình Nhật Bản tuyệt đối không biết, là gã tự mình gây nên.
Lúc này Dư Hiếu Niên phát hiện phía sau rèm buông trên đại điện có thêm một người, có lẽ là thiên hoàng của bọn họ tới rồi, chỉ là không tham dự can thiệp.
Thiên hoàng Thân Nhân đúng là im lặng mà đến, tâm tình của y phức tạp giống như thời cuộc, y phát hiện bản thân đã xem thường mánh khóe của thủ lĩnh quân Tống.
Quân Tống không chỉ diệt toàn bộ Bình Dã Cát, còn mượn cớ này làm khó dễ, qua đây khởi binh vấn tội đồng thời chiếm lĩnh Trường Kỳ, khiến kế hoạch của bọn họ thất bại, ngược, lại khiến Đằng Nguyên Lại Thông nắm bắt thời cơ cưỡng chế thi hành nhúng tay vào.
Bây giờ Nguyên Lại Nghĩa đang lãnh đạo quân đội tác chiến với bọn phản quân của nước Lục Áo không rảnh bận tâm Trường Kỳ, vốn dĩ là do bá phụ Nguyên Lại Thân của y đích thân tiếp nhận Trường Kỳ, bây giờ quân Tống chiếm lĩnh Trường Kỳ, mong muốn chiếm Trường Kỳ của gia tộc Nguyên Thị cũng tan thành mây khói, nhà Đằng Nguyên cũng muốn nhân cơ hội tranh giành Trường Kỳ.