Đại Tống Siêu Cấp Học Bá (Dịch Full )

Chương 471 - Chương 469

dai tong sieu cap hoc ba
Chương 469
 

Hai bên lập tức thảo luận vấn đề thuê lao công Nhật Bản ký tên, ký thêm "Hiệp nghị thuê lao công".

Trong hiệp nghị ghi rõ ràng quân Tống thuê lao công kỳ hạn không quá ba năm, cao nhất không hơn hai vạn dân, quân Tống không được ngược đãi lao công Nhật Bản, cam đoan chỗ ăn ở cơ bản nhất hơn nữa bồi thường thương vong vân vân, Phạm Ninh cũng hứa hẹn, cùng với Đằng Nguyên Giáo Thông ký tên bằng văn bản.

Sáng sớm ngày tiếp theo Đằng Nguyên Giáo Thông trở lại Bình An kinh, hai bên kí thỏa thuận đưa ra thỉnh cầu, hoàng đế nước mình đóng dấu bảo ấn xong, lại tiến hành trao đổi thêm một lần, thoả thuận coi như chính thức đạt thành.

Trên bến thuyền, Phạm Ninh cùng Dư Hiếu Niên đưa thuyền của Đằng Nguyên Giáo Thông rời đi, lúc này, Dư Hiếu Niên chần chừ lên tiếng:

- Phạm ngự sử không thể quá tín nhiệm người Nhật Bản.

- Vì sao nói như vậy?

- Ti chức cảm thấy..... Có một số việc thật sự không thể nói cho đối phương biết.

Phạm Ninh nhìn hắn ta, nhàn nhạt nói:

- Ngươi là ám chỉ việc chăn ngựa ta nói cho Đằng Nguyên Giáo Thông?

Dư Hiếu Niên thở dài.

- Ti chức biết người Nhật Bản, mặc dù bọn họ buộc lòng phải thừa nhận Côn Châu thuộc về Đại Tống, nhưng nếu như có cơ hội thu hồi, bọn họ sẽ không chút do dự hủy bỏ thỏa thuận, ti chức lo lắng bọn họ sẽ lợi dụng Liêu Quốc tới tạo áp lực cho Đại Tống, khiến Đại Tống từ bỏ Côn Châu.

Phạm Ninh cười nói:

- Nuôi ngựa không phải chuyện ngày một ngày hai, thậm chí một năm hai năm cũng không làm được, ít nhất phải mười năm hai mươi năm mới có thu hoạch, Nhật Bản sớm muộn cũng biết được sự thật, loại chuyện như vậy giấu giếm bọn họ cũng không để làm gì, còn như Liêu Quốc, Quan gia đang quyết định khai thác đất chăn ngựa ở nước ngoài, cũng đã cân nhắc đến nhân tố Liêu Quốc, ta không cho là Đại Tống sẽ bởi vì Liêu Quốc gây áp lực mà bỏ qua Côn Châu.

Nói tới đây, Phạm Ninh vừa cười vừa vỗ vai hắn ta.

- Yên tâm đi! Đằng Nguyên Giáo Thông mặc dù xem trọng lợi ích gia tộc hơn lợi ích triều đình, nhưng y quả thật rất khôn khéo, biết cân nhắc thiệt hơn, biết ở trước mặt nhường bước, Liêu Quốc nếu so với Đại Tống đáng sợ hơn nhiều, bọn họ sẽ không làm chuyện ngu xuẩn khiến Liêu Quốc dòm ngó Nhật Bản.

Dư Hiếu Niên có phần ngượng ngùng gãi đầu.

- Có lẽ là ti chức quá lo lắng.

Phạm Ninh khẽ mỉm cười.

- Lo lắng của ngươi cũng không phải không có lý do, nhưng làm bất cứ chuyện gì đều sẽ có nguy hiểm, không thể bởi vì sợ nguy hiểm mà không dám làm, dĩ nhiên, cũng không thể bởi vì thẳng thắn thành khẩn mà chuyện gì cũng đều nói thẳng ra, phải học suy xét, hiểu rõ chuyện thích hợp tiết lộ, có những chuyện không thể tiết lộ dù chỉ là tin đồn, ta chẳng qua là nói chuyện nuôi ngựa cho Nhật Bản, nhưng ta sẽ đem mục tiêu chiến lược thật sự của Côn Châu nói cho bọn họ sao?

Dư Hiếu Niên nhất thời ngạc nhiên.

- Chẳng lẽ Côn Châu không chỉ để nuôi ngựa?

- Dĩ nhiên không phải!

Phạm Ninh đẩy thâm ý nói:

- Cái này coi như ta ra đề cho ngươi, ngươi suy nghĩ một tháng, thật sự không nghĩ ra ta sẽ nói câu trả lời cho ngươi.

Dư Hiếu Niên bởi vì đi sứ Nhật Bản có công, lấy được khen ngợi của Phạm Ninh cùng Triệu Tông Thực tăng hai bậc, tòng chính bát phẩm thăng lên chính thất phẩm, nhận chức vụ trước đây của Phạm Ninh, đảm nhiệm Hải ngoại Kinh Lược Phủ phán quan, Phạm Ninh cũng coi trọng bồi dưỡng hắn ta, hy vọng tương lai hắn ta có thể tiếp nhận tri sự Côn Châu, cho nên có một số việc, hắn cũng từng bước nói cho Dư Hiếu Niên.

Hai người cưỡi ngựa quay trở về Đường huyện, Phạm Ninh cười hỏi:

- Lục Áo quốc sản xuất nhiều cái gì?

- Lục Áo quốc là nơi sản xuất vàng bạc cùng thiết sa lớn nhất Nhật Bản, nếu như không phải là bởi vì nguyên do này, triều đình Nhật Bản làm sao để ý loại đất Đông Di này?

- Sản xuất nhiều vàng bạc tới mức độ nào? Phạm Ninh lại hỏi.

- Sơ sơ chiếm ba phần sản lượng vàng bạc Nhật Bản, hàng năm sản xuất một trăm nghìn thỏi bạc, ba nghìn thỏi vàng, một thỏi ước chừng nặng mười lạng, vùng mỏ của Lục Áo quốc chủ yếu nằm trong tay gia tộc An Bội.

Dư Hiếu Niên bỗng nhiên tỉnh ngộ, cười hỏi:

- Ngự sử cho rằng gia tộc An Bội sẽ có hành động?

Phạm Ninh nhàn nhạt nói:

- Cắt cỏ đương nhiên sẽ động rắn, triều đình Nhật Bản phái Đằng Nguyên Giáo Thông đi sứ Côn Châu, An Bội Lại Thời làm sao không biết được chứ.

.....

Có chuyện mặc dù nhìn như trùng hợp, nhưng trên thực tế lại là quan hệ nhân quả.

Ba ngày sau khi Đằng Nguyên Giáo Thông rời khỏi Côn Châu, đặc sứ của An Bội Lại Thời Lục Áo quốc cũng đã tới Côn Châu.

Lục Áo quốc phái đặc sứ là An Bội Trinh Nhậm, con trai trưởng của An Bội Lại Thời, nhờ vào quân Tống cung cấp binh giáp cùng huấn luyện quân sự, tháng trước quân đội An Bội ở miền nam Lục Áo quốc theo đường sông tiến công đánh cho Nguyên Lại Nghĩa thất bại thảm hại, đại tướng Đằng Nguyên Kinh Thanh, thủ hạ của Nguyên Lại Nghĩa, dẫn theo hai nghìn quân đầu hàng An Bội Lại Thời, quân An Bội lần nữa cướp lấy thủ đô Y Hạ thành của Lục Áo quốc, Nguyên Lại Nghĩa dẫn theo tàn quân lui đến phía nam xa xôi của Lục Áo quốc.

Mà ngay lúc này, có tin tức truyền ra, triều đình chuẩn bị cùng quân Tống hoà giải, thừa nhận Hà Di Địa là đất đai triều Tống, chuyện này khiến cho An Bội Lại Thời hơi hoảng sợ, một mặt dĩ nhiên lo lắng quân Tống đối với gia tộc An Bội ngừng ủng hộ quân sự, nhưng An Bội Lại Thời lo lắng hơn là quân Tống phối hợp triều đình tiêu diệt gia tộc An Bội.

Ngay khi An Bội Trinh Nhậm đến Đường huyện, Phạm Ninh đang tham gia nghi lễ khai mạc thôn trang đầu tiên ở bờ bắc của hồ Nam, nhận được tin tức, hắn lập tức đem nghi lễ giao cho Tri huyện Tưởng Hàn tiếp tục tiến hành, còn hắn thì vội vàng chạy về huyện thành.

Phạm Ninh ở cửa nha môn huyện xoay mình nhảy xuống ngựa, Dư Hiếu Niên vội vàng ra đón, hắn thật sự bội phục ánh mắt vị cấp trên trẻ tuổi này, nhìn nhận cục diện Nhật Bản đặc biệt thấu đáo, quả nhiên đặc sứ An Bội đã tới.

- Người tới là ai?

Phạm Ninh đi lên bậc thềm hỏi.

- Là con trai trưởng của An Bội Lại Thời, tên là An Bội Trinh Nhậm, cha hắn ta tương đối tùy tiện, nhưng hắn ta lại rất khôn khéo.

Đi tới cửa, Phạm Ninh dừng bước chân hỏi:

- Hắn ta cùng ngươi nói đến chuyện gì?

- Không, hắn ta không nói gì cả, chỉ là hy vọng có thể nhanh chóng cùng sử quân gặp mặt.

Phạm Ninh gật đầu, đi nhanh vào trong nhà, An Bội Trinh Nhậm ngồi ở trong vội vàng đứng lên làm lễ.

Phạm Ninh thấy dáng vẻ hắn ta hơn ba mươi tuổi, dáng người rất nhỏ, nhìn qua còn chưa tới một mét năm mươi, đây cũng là đặc điểm người Nhật Bản, ở thời Minh Trị Duy Tân trước kia, thân người Nhật Bản phổ biến là thấp bé, đàn ông trung bình thân người chỉ có chừng một mét rưỡi, con gái còn thấp hơn, mà trung bình thân người đàn ông triều Tống đều chừng một mét bảy trở lên, cho đến khi dòng máu dị tộc của hai triều Kim Nguyên lẫn vào người Hán, chiều cao trung bình của người Hán mới thấp xuống.

Từ việc chiêu mộ công nhân có thể nhìn ra được, thấp bé là phổ biến, không quá cường tráng, đương nhiên, thuê thợ sẽ đặc biệt chọn đàn ông trẻ tuổi khỏe mạnh.

Bình Luận (0)
Comment