Đại Tống Siêu Cấp Học Bá (Dịch Full )

Chương 481 - Chương 479

dai tong sieu cap hoc ba
Chương 479
 

Tào Thi trong lòng ngẩn ra, vội vàng hỏi:

- Nếu như toàn bộ bán đảo thuộc về quản lý của Hán huyện, vậy người Côn tộc thì sao?

- Người Côn tộc dĩ nhiên cũng là con dân Hán huyện, bọn họ đã là con dân Đại Tống, dĩ nhiên cũng phải được quản phủ Đại Tống quản lý, con em của bọn họ cũng phải học chữ, phải nói tiếng Hán, những thứ này đều là trách nhiệm của tri huyện ngươi.

Tào Thi yên lặng gật đầu, Phạm Ninh lại nói:

- Hán huyện xây thành chuẩn bị bắt đầu từ tháng sáu năm nay, chờ nhóm lao công Nhật Bản thứ hai đến bắt tay thực hiện, ta cần ngươi làm ra kế hoạch chi tiết, bao gồm bố cục của huyện thành, hướng của đường phố, phạm vi khu buôn bán, phương án xây dựng bến tàu, phạm vi thôn trang cùng đồng ruộng, phân phối đất đai thế nào, làm sao bố trí ổn thoả dân di cư, thậm chí bao gồm đất nung gạch, xây thành cần bao nhiêu gạch, vân vân…, chứ không phải là tới nói với ta hiện giờ ngươi chẳng có việc gì làm.

Phạm Ninh phê bình Tào Thi, mặc dù hắn ta có chí hướng xa, nhưng kinh nghiệm chưa đủ, hắn ta không nghĩ tới xây một tòa huyện thành cần chuẩn bị nhiều, hắn ta vội vàng khom người nói:

- Thuộc hạ biết sai.

Phạm Ninh ngay sau đó sai người gọi một tên quan viên chừng ba mươi tuổi tới, giới thiệu cho Tào Thi:

- Đây là chủ bạc Kinh Lược Phủ, tên là Dương Trí, tham dự toàn bộ việc chuẩn bị thành lập, kinh nghiệm rất phong phú, ta tạm thời để y làm phụ tá của ngươi, trợ giúp ngươi làm xong ổn thoả công việc chuẩn bị thành lập Hán huyện.

Hai người liền vội vàng khom người bằng lòng.

Ngay tại lúc này, một tên quan viên vẻ mặt nghiêm trọng đi vào quan phòng, nói nhỏ mấy câu vào tai Phạm Ninh.

Phạm Ninh gật đầu.

- Lệnh bên ngoài chuẩn bị ngựa, ta lập tức đi ngay.

Tào Thi bất an hỏi:

- Tri sự, đã xảy ra chuyện gì?

- Lao công Nhật Bản xảy ra án mạng, các ngươi đi cùng ta. Sau đó chúng ta trực tiếp đi Hán huyện.

Ba nghìn lao công Nhật Bản đầu tiên đã ở Côn Châu làm lụng hơn một tháng, nhiệm vụ đầu tiên của bọn họ là đốn củi, ở trong rừng rậm tươi tốt xây dựng đường đi rộng hai trăm bước, dài một trăm hai mươi dặm, tiếp đó đập đất, khiến cho mặt đất không có một ngọn cỏ, tạo thành một con đường nối liền Đường huyện cùng Hán huyện.

Dĩ nhiên, phương án thi công là trước tiên mở ra lối đi nhỏ rộng mười bước, sau đó sẽ lần lượt mở rộng, theo kế hoạch dùng hai năm sửa con đường này thông suốt.

Lối đi rộng chừng mười bước đã hoàn thành mở ra, cái này tương đối dễ dàng làm được, bây giờ lao công Nhật Bản đang mở rộng đường đi.

Sau hơn một tháng thi công, xuất hiện lao công Nhật Bản đầu tiên chết ở trong lúc sửa đường, hắn ta không phải là mệt nhọc mà chết, mà là bị gốc cây tùng khổng lồ ngã xuống đập chết.

Tai nạn lao động khó tránh khỏi, nhưng nói thế nào, trong lúc thi công xảy ra án mạng, vẫn cần quan chủ trì chạy đến hiện trường.

Hiện trường thương vong nằm ở bốn mươi dặm tây bắc Đường huyện, Phạm Ninh dẫn mười mấy tên quan viên cùng binh lính chạy gấp tới, vào buổi trưa, đã tới hiện trường thương vong.

Không dừng lại việc đốn củi, tiếp tục làm việc ở chỗ cũ, đám lao công đốn củi không phải là dùng đao phủ chém đứt cây cối, mà trước tiên dùng dây thừng kéo cả gốc đại thụ lên, như vậy thì sẽ không để lại cọc cây trở thành chướng ngại làm đường, sau đó cưa bỏ cọc cây, cọc cây cùng nhánh cây dùng để thổi lửa nấu cơm trong doanh trại, có thể dùng để sưởi ấm, mà thân cây to khoẻ chính là vật liệu chất lượng tốt để xây nhà.

Nếu như gặp được gỗ hổ phách, thì cần cất giữ riêng.

Phạm Ninh cùng mọi người dừng chân, trước mặt bọn họ cách đó không xa, hơn trăm tên lao công đang kéo lôi một gốc cây tùng khổng lồ, bọn họ dùng năm sợi dây thừng trói ở trên thân cây lớn, hai mươi người một sợi dây thừng, một gã doanh đầu (đang hô một tiếng, mọi người dùng súc lôi kéo, đất bùn trên rễ cây từ từ bị bật lên, đại thụ bắt đầu nghiêng, lúc này, doanh đầu hô to một tiếng.

Mọi người bỏ lại dây thừng chạy về hai phía, cây tùng lớn cao đến hơn mười trượng ngã xuống ầm ầm, rễ cây hoàn toàn bị nhổ lên, trên đất xuất hiện một hố đất lớn, mấy con rắn hoảng sợ bò lên bị lao công dùng đá đập chết.

Mười mấy tên lao công tiến lên phân chia cây cối, bốn tên lao công dùng cưa lớn kéo qua kéo lại ở phần rễ cây, những lao công khác thì dùng cưa nhỏ cưa nhánh cây, thu gom nhánh cây lại.

Hố đất cũng bị hai tên lao công nhanh chóng lấp lại, mục tiêu của trăm tên lao công lại chuyển sang cây đại thụ khác, bọn họ phân công hợp tác, hiệu suất rất cao.

Phạm Ninh đi tới trước một tòa đại trướng, quan viên phụ trách đốn củi khu vực này chính là Tô Lượng, y vội vàng tiến lên làm lễ.

Phạm Ninh xoay người nhảy xuống ngựa, hỏi:

- Chết bao nhiêu lao công?

- Chết một người, bị thương một người, người bị thương gãy tay trái, người chết là bị đập đầu chết, não vỡ tung, chết tại chỗ.

- Thi thể vẫn còn ở đây chứ?

Phạm Ninh lại hỏi.

- Thi thể đã được mấy đồng hương của hắn ta hỏa táng rồi, hài cốt đặt ở trong hũ sành, chuẩn bị mang về cho người nhà.

- Những lao công khác cảm xúc như thế nào?

Đây mới là điều Phạm Ninh quan tâm, tai nạn lao động là tai nạn rất bình thường, nhưng hắn không hy vọng dẫn tới nguyên do chuyện khác, ảnh hưởng đến tiến triển công trình đốn củi.

- Thuộc hạ không nhìn ra có cảm xúc gì khác thường, đám lao công vẫn làm việc ở chỗ cũ, hẳn là tai nạn bình thường, đốn củi vốn rất nguy hiểm, nhất là lúc cây cối đổ xuống, phải phán đoán chính xác phương hướng cây cối đổ xuống, người này chết là do phán đoán sai sót, chạy đến bên cây cối ngã xuống, đúng lúc bị đại thụ đổ trúng.

- Bên này có bao nhiêu lao công đốn củi?

- Tính sơ hơn bảy trăm người.

Phạm Ninh tùy tiện nói:

- Tập trung bọn họ lại, ta có lời muốn nói.

Phạm Ninh hiểu rõ chuyện nhỏ quyết định đạo lý thành bại, rất nhiều sóng gió đều là từ chút chuyện nhỏ tầm thường tạo thành, nhất là đang trong lúc xử lý lao công thương vong, nếu như ban đầu không xử lý xong, sau này lao công thương vong càng ngày càng nhiều, khi đó rất có thể dẫn đến phong trào công nhân to lớn, khiến cho Côn Châu không thể sử dụng lao công Nhật Bản được nữa, ảnh hưởng nghiêm trọng đến sự phát triển của Côn Châu.

Cho nên xử lý xong tai nạn lao công thương vong đầu tiên, khiến nó trở thành một loại quy định, tránh được rất nhiều phiền toái cùng tranh chấp không cần thiết.

Không lâu sau, hơn bảy trăm lao công Nhật Bản được tập trung lại, Phạm Ninh đứng ở trên một cọc cây, trước mặt là hũ sành lớn sơ sài đặt ở trên bàn lớn, trong hũ sành chính là tro cốt của lao công bị đập.

Phạm Ninh cao giọng nói:

- Sáng sớm hôm nay xảy ra tai nạn, một công nhân tên là Tiểu Điền Hỉ bị cây lớn đổ xuống đập trúng, bất hạnh bỏ mạng, đối với chuyện này, chúng ta xin bày tỏ lòng thương tiếc sâu sắc.

Quan viên phiên dịch lại lời nói của Phạm Ninh là tòng sự Kinh Lược Phủ Trình Thanh, Trình Thanh là con trai Trình Đức Hưng thủ lĩnh thương nhân cảng Trường Kỳ của Đại Tống, mấy tháng trước hắn ta kịp thời chạy tới thông báo quân tình với quân Tống, mới giúp cho quân Tống bày ra cạm bẫy, tiêu diệt hết thuyền đội của Bình Dã Cát.

Bình Luận (0)
Comment