Đại Tống Siêu Cấp Học Bá (Dịch Full )

Chương 486 - Chương 484

dai tong sieu cap hoc ba
Chương 484
 

- Nhưng nhị tổ phụ lại khuất phục rồi.

Chu Nguyên Phủ có phần không kiềm chế được sự phẫn nộ trong lòng, lạnh lùng nói:

- Nó chỉ lo đến đường làm quan của bản thân, dốc sức lấy lòng Liễu gia, có chỗ nào suy nghĩ đến tôn nghiêm của Chu gia?

***

Bước thứ hai trong sáu nghi lễ là vấn danh, cũng chính là nhà trai lấy bát tự của hai bên đi tiến hành xem mệnh, nếu như là đại cát hiện ra, vậy liền phải tiến hành bước thứ ba, chính thức cầu hôn, đính ước mối nhân duyên này.

Vấn danh chỉ là một hình thức, trước giờ không có tình huống bát tự không hợp như vậy, bất cứ một thấy tướng số nào nhận tiền rồi, đều sẽ tâng bốc quá mức, duyên trời tác hợp vân vân, thế cho nên dân gian Tống triều đã nhảy thẳng qua cái bước này, tiết kiệm một chút tiền xem mệnh.

Nhưng gia đình nhà giàu nhà làm quan, bước này lại không thể thiếu, Phạm Thiết Chu và Trương Tam Nương đi Linh Nham tự mời cao tăng xem bát tự cho hai người, đương nhiên cũng là lương duyên trời định.

Phạm Thiết Chu sau đó tiến hành lễ tế nhạn, mang theo chim nhạn dùng lụa màu quấn lại làm lễ vật cùng với kết quả xem mệnh cao tăng Linh Nham tự xem, tự mình đưa đến Chu phủ ở Ngô Giang.

Đây là nạp cát, bước thứ ba trong sáu nghi lễ, vừa là đem kết quả nhân duyên trời định nói cho nhà gái, đồng thời cũng là chính thức cầu hôn, một khi Chu gia nhận lễ vật rồi, hai bên trao đổi định thiếp, vậy thì cầu hôn thành công, cuộc hôn nhân này cơ bản cũng coi như là đã định rồi.

Đương nhiên, lúc này vẫn có thể đổi ý, nam nữ hai bên phải gặp mặt một lần, về điểm này Tống triều đáng được ca ngợi, suy nghĩ chu đáo đến ý nguyện kết hôn của hai bên đương sự, không giống Minh Thanh sau này, tân lang tân nương phải chờ tới đêm động phòng hoa chúc mới biết được đối phương trông thế nào.

Lúc này, hai bên chê đối phương trông không như ý, rõ ràng nói nhà trai trông già trước tuổi một chút, bây giờ nhìn lại hoàn toàn là một lão già khọm khẹm, rõ ràng nói nhà gái là một thiếu nữ xinh đẹp, nhưng bây giờ lại thành nữ mà giống đàn ông, bất cứ bên nào bất mãn đều có thể đổi ý.

Mà nhà trai phải bồi thường cho nhà gái hai tấm tơ lụa, xem như là phí tổn thất tinh thần.

Nếu như lần gặp mặt này nhà trai vừa ý nhà gái rồi, người nam cần phải lấy một cái trâm cài để trong lễ vật mang đến nhà gái, cái này gọi là "cài trâm", biểu lộ nhà trai đồng ý rồi, mà nhà gái đồng ý thì tiện hơn nhiều, ngượng ngùng gật đầu là được rồi.

Chính là bởi vì sau còn có thể đổi ý, cho nên lễ cầu hôn mang đến lúc nạp cát không cần quá quý giá, nếu không dễ dàng xảy ra tranh cãi.

Lễ vật Phạm Thiết Chu đưa tới ngoại trừ chim nhạn, còn có định thiếp, cùng với một cái trâm cài.

Chu Bội và Phạm Ninh vô cùng quen thuộc rồi, bọn họ không cần gặp mặt nữa, cho nên trực tiếp đưa trâm cài tới, cái gọi là định thiếp chính là một tờ nói rõ hoàn cảnh, tính danh, tuổi tác, quê quán, trong nhà có mấy mẫu ruộng, có mấy gian phòng, có bao nhiêu tiền trong ngân hàng, bản thân làm công việc gì, chức vụ gì, tiền lương bao nhiêu vân vân, đều phải nói rõ ở trong định thiếp.

Định thiếp của nhà gái thì phải viết rõ của hồi môn bao nhiêu.

Người Tống triều rất thực tế, hôn nhân không chỉ phải suy xét môn đăng hộ đối, còn phải suy xét tình hình tài sản, nói chung, lễ đính hôn của nhà trai, sính lễ và lễ vật đều có quy tắc, có thể không viết, nhưng sính lễ nhà gái thì nhất định phải viết rõ.

Đây chính là điểm Tống triều không giống thời bây giờ, con gái xuất giá phải đưa của hồi môn hậu hĩnh, cho nên nữ nhân Tống Triều phải chịu thiệt một chút.

Phạm Thiết Chu đi vào Chu phủ, ở cửa lớn chờ một lát, Chu Nguyên Phủ nhận được tin, tự mình ra nghênh tiếp, cười tủm tỉm nói:

- Phạm viên ngoại, khách quý!

Phạm Thiết Chu bây giờ đã không còn là thầy thuốc nhỏ vừa mới rửa chân lên bờ như trước nữa rồi, y hiện giờ danh tiếng rất lớn, lại có huân quan Chính lục phẩm Kiêu kỵ úy, ở trấn Mộc Đổ cũng là viên ngoại lớn thứ hai đứng sau Lưu viện chủ.

Phạm Thiết Chu chắp tay cười nói:

- Hôm nay là vì nạp cát mà đến, hy vọng không làm phiền đến đại quan nhân.

- Đâu có! Đâu có! Ta vẫn đang đợi, xin mời! Chúng ta vào phòng khách nói chuyện.

Hai người đi vào cửa phủ, đi đến phòng khách, quản gia đem lễ vật Phạm Thiết Chu mang đến tặng đi vào, chủ yếu có ba món, đặt ở trong ba cái mâm, một là chim nhạn dùng lụa màu quấn lại, đây là vật nhất định phải có, tiếp theo là một cái trâm cài, đó chính là lễ vật để cắm trâm, nếu như hai bên nam nữ đều đã gặp mặt, liền trực tiếp đưa trâm cài, tiếp theo chính là định thiếp.

Ba vật này đều là lễ vật cầu hôn nhất định phải có, nhà trai ngoài ra cũng có thể tặng một số lễ vật khác, chủ yếu dũng để biểu đạt thành ý.

Ở trong mâm ngoại trừ trâm cài, còn có một cái khóa bạc rất nhỏ, đây là khóa trường mệnh Phạm Ninh đeo lúc sinh ra, mang đến tận ba tuổi, đây là cho Chu Bội, cũng không tính là lễ vật, nhưng cái khóa bạc này lại biểu đạt thành ý của Phạm gia với hôn sự này.

- Đây là lễ vật nạp cát, vẫn mong Chu đại quan nhân nhận lấy.

Chu Nguyên Phủ khẽ mỉm cười, từ trong ngực lấy ra một quyển thật dày, đưa cho Phạm Thiết Chu:

- Đây là định thiếp của cháu gái ta, mời Phạm viên ngoại nhận lấy!

Phạm Thiết Chu kinh ngạc, định thiếp này ít nhất dày nửa tấc, nói rõ của hồi môn của nhà gái cực kì hậu hĩnh, y vội vàng cung kính nhận lấy.

- Cảm tạ Chu đại quan nhân ưu ái!

Chu Nguyên Phủ thở nhẹ một tiếng:

- Ta lần đầu tiên gặp A Ninh, đã cảm thấy nó khác thường, hơn nữa nó không ngờ lại cùng trường ngồi cùng bàn với Bội nhi, đây chính là duyên phận nhỉ! Nói thật, ngày này ta đã đợi rất lâu rồi.

Phạm Thiết Chu cũng cười nói:

- Vợ ta vô cùng yêu quý Chu Bội, thường thường nói, nếu Ninh nhi nhà ta có thể lấy Chu Bội, đó chính là phúc khí tu luyện tám đời của nó, cho nên hôn sự này chúng ta cũng chờ rất lâu rồi.

Chu Nguyên Phủ cười to ha ha:

- Vậy phải gọi là kiếp trước duyên ước hẹn, kiếp này thì nên duyên, hy vọng cuộc hôn nhân này, có thể khiến hai nhà chúng ta thật sự trở thành người một nhà.

- Đó là nhất định rồi!

Phạm Thiết Chu lại hỏi:

- Không biết cha mẹ của Chu Bội muốn hay không...

Chu Nguyên Phủ khoát tay cười nói:

- Cha mẹ A Bội Phạm Viên ngoại không cần lo lắng, A Bội từ nhỏ do ta nuôi lớn, hôn sự của nó liền để ta làm chủ, điểm này ta với cha mẹ Bội nhi sớm đã ước định, hơn nữa A Ninh là hiền tài tuấn kiệt trăm năm hiếm thấy, còn trẻ đã trở thành chủ quan quân chính một châu, vì Đại Tống mở mang bờ cõi, có thể có con rể như vậy, cũng là phúc khí của cha mẹ Bội nhi.

Phạm Thiết Chu buông bỏ lo lắng, lại nói:

- Còn về ngày cưới, đại quan nhân cũng biết, A Ninh đang ở hải ngoại, còn phải đảm nhiệm chức vụ ở Côn Châu ba năm, ở trong thư nó nói, tháng ba năm sau phải về kinh báo cáo công tác, chúng ta có thể nhân cơ hội nó hồi kinh tiến hành hôn sự của hai đứa hay không.

Bình Luận (0)
Comment