Nhi tử đã là quan lớn trong triều đình, đương nhiên cũng phải dựa theo quy định của quan phủ, không phải ai cũng có thể ở lại.
Hơn nữa ở Thúy Vân lầu đã là rất tốt rồi, nếu không phải thân tam thúc thì đã phải ở trong viện tử Cựu Tào Môn kia rồi. Trước mắt, cả nhà nhị thúc Phạm Thiết Qua sẽ ở đó.
Phạm Thiết Chu đương nhiên không hi vọng đệ đệ mình không được tiếp đãi chu đáo, huynh đệ một nhà được đón đến kinh thành, nào dám chậm trễ việc tiếp đón thịnh tình? Ông cũng không biết ở nội trạch thì có gì không thỏa đáng.
Ông cùng thê tử cũng vì chuyện này mà xảy ra tranh chấp, cuối cùng vẫn là Trương Tam Nương cứng rắn làm cho ông không nói được:
- Nếu như ông muốn chuyện động phòng của nhi tử đặt ở Chu gia, như vậy tùy ông!
Dù ông đồng ý, không nhất định Chu gia sẽ đồng ý! Phạm Thiết Chu chỉ có thể nhận thua sau cuộc tranh chấp với thê tử, nhưng ông cũng đề ra một điều kiện đó là cả nhà bọn họ đều ở Thúy Vân lầu, như vậy cả nhà lão Tam cũng không có ý kiến gì nữa.
Điều kiện này Trương Tam Nương đồng ý luôn.
Mọi người cùng đi qua rừng cây, mấy đứa trẻ sôi nổi chạy ở phía trước. Trương Tam Nương cảnh giác nhìn thoáng qua mấy đứa con của của Tam thúc, hơn nữa con gái út thích nhất là leo núi, bà nhắc nhở lão Tam một chút, khối đá quý này cũng không được để đứa nhỏ tùy tiện chạm vào.
Trương Tam Nương là để lại thể diện cho trượng phu, cũng không thể dứt khoát nói ra, chỉ có thể nhẹ nhàng nhắc nhở.
Bà làm bộ như đang thưởng thức đánh giá Thúy Vân phong, cười nhìn nhi tử nói:
- A Ninh, mẫu thân nghe nói tảng đá này rất quý báu, có đúng không?
Phạm Ninh không có nhìn ra được tâm tư của mẫu thân, cười cười nói:
- Thúy Vân phong được xưng là kinh thành đệ nhất đá quý, quả thật rất quý, là Chu lão gia tử cho con mượn bày vài năm, nghe nói Vệ Vương điện hạ nguyện bỏ ra ba trăm vạn quan để mua nó, Chu lão tử cũng không đáp ứng!
Phạm Thiết Ngưu bên cạnh nghe giá trị ba trăm vạn quan, cả kinh thè lưỡi, y đột nhiên bước lên trước vài bước, một phát bắt được A Cát, tiểu nữ tử rất tinh nghịch, hiếu động, chính mình phải để ý con bé, không cho nó leo lên tảng đá chơi, đập đụng, bán mình đi cũng không đền nổi.
- A Ninh, tảng đá quý như thế tại sao lại để ở đây, có thể bị người ta lấy cắp đi hay không?
Tứ thẩm Vương thị nhỏ giọng hỏi Phạm Ninh.
Tuy nói là rất có khả năng này, phía sau phủ đều là sông, nửa đêm mò đến mười mấy tên trộm lặn dưới nước, sau đó dùng dây thừng, liền đem đá Thái Hồ có giá trị liên thành này lên thuyền nhỏ chở đi được rồi. Mình hai năm không ở nơi này, Phạm Ninh cũng không biết Chu Nguyên Phong làm biện pháp nào để coi chừng tảng đá kia.
Lúc này, Minh Nhân ở phía sau, cười hì hì nói:
- Chuyện này ta biết, ta nghe phụ thân ta nói rồi, khi A Ninh không ở kinh thành, khối đá Thái Hồ này là đặt ở trong phủ Chu đại nhân quan.
Kế hoạch lúc này mới rõ ràng, hóa ra đặt trong ở phủ của Chu Nguyên Phong, ước chừng Thúy Vân Phong cũng là hôm qua mới được chuyển đến.
Phạm Ninh tiến đến nhìn kỹ, thật đúng là như vậy, bùn đất dính trên đá đều là mới, hẳn là vừa mới được trả lại.
Tuy nhiên tất cả người biết khối đá Thúy Vân phong này, đến bây giờ Phạm Ninh vẫn có chút không rõ, Chu Bội không chịu cho hắn biết rõ sự thật, hắn chỉ có thể đoán là Chu Nguyên Phủ cho mình mượn bày vài năm.
- Tốt lắm! Mọi người vào nghỉ ngơi đi, phòng khách ở hai bên lầu hai, phòng đều được dọn dẹp sạch sẽ rồi.
Lầu hai có tám phòng dành cho khách, đủ để cho mọi người ở.
Mặt khác, lầu ba của nhà chính ngoài phòng ngủ chính còn có một phòng nhỏ, gia đình quyền quý đều có một phòng nhỏ, tỷ như nữ chủ nhân sinh non hoặc là trong những lần sinh nở, nam nhân đều phải tránh mặt. Ngày đó, Phạm Ninh chuyển đến ở là ở phòng nhỏ này ở lầu ba.
Có lẽ Phạm Ninh ở bên trong thư phòng cảm thấy mệt mỏi, muốn nghỉ ngơi một lát, đều có thể ở trên lầu ba.
Mấy hài tử đã chạy trước đến lầu hai rồi, Phạm Ninh nói với mẫu thân Trương Tam Nương:
- Nương, hai người ở nội viện phía đông đi!
Trương Tam Nương lắc đầu:
- Ở đó là hôn phòng, chúng ta không thể ở, cha mẹ cũng ở lầu hai.
- Hôn phòng ở nội viện phía tây là đủ rồi, dù sao nội phòng phía đông vẫn có phòng trống, người cùng phụ thân, tiểu muội vừa lúc có thể ở đó.
Trương Tam Nương nhìn thoáng qua Phạm Thiết Ngưu thấy cả nhà bọn họ đã đi vào, liền nhỏ giọng nói với nhi tử:
- Chúng ta không thể ở nội viện, cha con sẽ cảm thấy không tiếp đón Tam thúc chu toàn đấy, con đừng làm khó cha con, ở phòng cho khách cũng rất thuận tiện.
Phạm Ninh gãi đầu:
- Nếu không các người ở lầu ba, lầu ba cũng là phòng chính, điều kiện rất tốt. Con liền ở thư phòng trên lầu bốn.
Trương Tam Nương ngẫm lại cũng không tệ, cười nói:
- Vậy liền khóa nội viện lại, tất cả mọi người đều không được ở, đến lúc đó bảo Chu gia đến trải giường chiếu, cha con liền không nói gì được nữa.
Mọi người lên lầu hai, lầu hai phòng chính rất rộng lớn, chừng hơn hai trăm mét vuông, bình thường là nơi mọi người tụ họp, cũng là nhà ăn. Trong phòng có 20 bộ bàn ghế, tất cả đều dùng gỗ kim ti nam chế tạo ra, chính giữa dùng hai cái bàn lớn hợp lại thành một cái bàn dài, ước chừng dài hai trượng.
Hai bên của lầu hai đều là phòng cho khách, mỗi bên có bốn phòng, mỗi gian ước khoảng ba đến bốn mét vuông, trong đó hai gian là phòng để cho mọi người trong nhà có thể ở đó, bên trong có đầy đủ mọi thứ.
Năm người nhà Tam thúc đều ở trong gian phòng phía đông, Tứ thúc Phạm Đồng Chung vài ngày nữa sẽ đến, cả nhà bọn họ ở gian phòng phía tây.
Phụ mẫu Phạm Ninh cùng với muội muội ở tại lầu ba, lầu ba vốn là thư phòng, mà lầu bốn là phòng chứa đồ. Phạm Ninh sửa lại một chút, đem mấy gian phòng cho khách ở dưới lầu một sửa thành phòng chứa đồ, phòng nghỉ ở lầu hai sửa thành phòng cho khách, lầu bốn liền biến thành thư phòng của hắn, lầu ba là phòng đọc sách và phòng nhỏ.
Sau này phòng học của bọn nhỏ cũng đặt tại lầu ba.
A Đa muội muội thích nhất là lầu ba, nàng hiện tại cũng khá ham đọc sách, lầu ba của huynh trưởng có hai ngàn quyển sách, vừa lúc có thể thỏa mãn sự yêu thích đọc sách của nàng.
Phạm Ninh sắp xếp tốt cho phụ mẫu và muội muội xong, từ trong phòng đi ra, đúng lúc nhìn thấy muội muội đang đứng trước giá sách chọn sách, hắn liền đi lên trước hỏi:
- Thích những sách này à?
A Đa vui mừng gật đầu:
- Muội rất thích, cảm ơn ca ca!
Phạm Ninh yêu thương xoa đầu muội muội một chút, cười nói:
- Nơi này cách Thái học viện rất gần, xung quanh có rất nhiều sách, hai ngày nữa ta dẫn muội đi.
- Ca ca còn nhiều việc, không cần đi theo muội. Muội đi cùng Tứ thẩm.
- Tứ thẩm cũng từng đọc sách? - Phạm Ninh tò mò hỏi.
A Đa gật gật đầu:
- Tứ thẩm có đọc sách qua vài năm, nàng thích đọc tiểu thuyết về quỷ.
- Ha ha! Chỗ của ta hình như cũng có vài quyển, muội cầm cho Tứ thẩm mấy quyển đi.