Đại Tống Siêu Cấp Học Bá (Dịch Full )

Chương 553 - Chương 551

dai tong sieu cap hoc ba
Chương 551
 

Hứa hẹn này của Phạm Ninh rất nặng, nhưng ở mức độ cao hơn là để Chu Nguyên Phủ an tâm, hắn đương nhiên sẽ ra sức trợ giúp Chu gia, nhưng chưa chắc sẽ tận tâm tận lực, ví dụ như chuyện vi phạm nghiêm trọng nguyên tắc của hắn, hắn không nhất thiết sẽ giúp.

Nhưng lời này không thể nói ra, nói ra sẽ làm người già thương tâm.

Ánh mắt Chu Nguyên Phủ đã hơi ươn ướt, ông đứng lên đi vài bước, cố gắng khống chế cảm xúc của mình, sau một lúc lâu, ông khẽ thở dài một cái, người người đều nói Chu gia có tiền, chỉ cần có tiền, cái gì cũng có thể làm được, thực ra là như thế sao? Ta thấy chưa chắc, ví dụ cháu rể của ta, nó không phải là vì tiền mà cưới cháu gái của ta!

Chu Nguyên Phủ là bộc lộc cảm xúc trong lòng, đừng nhìn ông cho cháu gái bao nhiêu của hồi môn quý báu, nhưng trong lòng ông hiểu, Phạm Ninh cũng chưa chắc thấy hiếm, bản thân Phạm Ninh cũng có tiền!

Ba vạn khối đá Điền Hoàng, hơn nửa năm đào được sáu vạn lượng vàng, trong đó giá trị bao nhiêu tiền chứ?

Quan trọng hơn là tầm nhìn của Phạm Ninh, hắn khuyến khích huynh đệ Minh Nhân Minh Lễ đầu ta bến tàu thuyền biển, tiến hành buôn bán hải ngoại quy mô lớn, chỉ riêng hoài bão và tầm nhìn này, bản thân nó chính là bảo vật vô giá.

Nếu không phải hắn và Bội nhi thanh mai trúc mã cùng nhau lớn lên, tình cảm sâu đậm, hắn sẽ vì tiền tài của Chu gia mà cưới cháu gái của mình ư? Thế nào cũng không có khả năng.

***

Hai ông cháu hàn huyên khoảng nửa canh giờ, Chu Nguyên Phủ dù sao thân thể chưa bình phục, liền có vẻ hơi mệt, Phạm Ninh lập tức cáo từ, không quấy rầy lão gia tử nghỉ ngơi, hắn tới tiền đường tìm cha vợ.

Vừa mới đi qua một cửa bên, thiếu chút nữa đụng phải một người:

- Xin lỗi! Xin lỗi!

Phạm Ninh vội vàng lùi lại sau một bước.

Người đối diện trong trẻ tuổi, mặc một cái áo lụa màu trắng, đầu đội mũ ô sa, tay cầm một cái quạt giấy, trông mặt mày thanh tú.

Phạm Ninh lập tức nhận ra, là nhị ca Chu Nghị của Chu Bội, bởi vì huynh trưởng đầu óc có khiếm khuyết, cho nên vị Chu Nghị này mới là cháu đích tôn đích thực.

Chu Nghị chỉ lớn hơn Phạm Ninh hai tuổi, tốt nghiệp Thái học, được Thiên tử ban ơn, ban thưởng Đồng tiến sĩ xuất thân, được Chu Nguyên Phủ tốn một đống tiền lớn vận động, được chức quan tòng cửu phẩm, hiện đảm nhiệm Ti sĩ phủ Bình Giang, hiện giờ sống ở huyện Trường Châu.

Lần này Chu Nghị cũng là vào kinh tham gia hôn sự của muội muội Chu Bội, đồng thời cũng muốn chạy một chút quan hệ, thực chức tương tự trộn giữa Huyện úy và Huyện thừa.

- Hóa ra là A Ninh, tiểu muội ta đâu?

Chu Nghị nhẹ nhàng cười hỏi.

- A Bội ở bên trong nội trạch nói chuyện với mẫu thân, nhị ca khi nào thì về phủ Bình Giang?

- Còn hai ba ngày nữa! Xử lý xong một chút chuyện riêng rồi mới về, đệ bận, ta sẽ không làm phiền đệ nữa.

Chu Nghị chắp tay về phía Phạm Ninh, liền bước nhanh đi vào nội trạch.

Quả thật có chút lạnh nhạt, Phạm Ninh nhìn bóng lưng Chu Nghị, hắn nghĩ không ra vì sao anh rể hai của mình đối với mình lại không nhiệt tình, thậm chí ngay cả lễ độ cũng thiếu, mình là con rể lại mặt, uống chén trà, nói đôi câu cũng là phải lẽ.

Mình hẳn là chưa đắc tội với gã mới đúng!

Phạm Ninh cũng không biết, cậu ta vị anh rể này là bằng hữu đáng tin của Liễu Nhiên, cùng nhau chơi bùn lớn lên, cậu ta vỗ ngực cam đoan với Liễu Nhiên sẽ gả muội muội của mình cho gã.

Cuối cùng lại bị Phạm Ninh hái mất quả, cho dù Chu Nghị nể mặt muội muội không thể hiện ra mặt với Phạm Ninh, nhưng muốn bảo cậu ta nhiệt tình đối đãi Phạm Ninh, cũng quá không có khả năng.

Vừa rồi cậu ta còn thản nhiên cười cười, chào hỏi, đó đã là cực hạn cậu ta có thể làm được, nếu trước đấy một tháng, cậu ta gặp Phạm Ninh nhất định sẽ dùng bả vai hung hăng đụng một cái, sau đó hừ một tiếng rời đi, một chút sắc mặt hòa nhã cũng sẽ không cho.

Hiện giờ ván đã đóng thuyền, cậu ta chỉ có thể cố gắng đè nén bất mãn với Phạm Ninh ở trong lòng, không biểu lộ ra ngoài, đây cũng là tiết chế của cậu ta, cậu ta còn vào kinh tham gia hôn lễ của muội muội, mà không tìm cái cớ bận rộn các loại công vụ để không đến, cũng coi như là cho muội muội thể diện.

Thật ra còn một nguyên nhân quan trọng khiến Chu Nghị có chút bất mãn với Phạm Ninh, đó chính là ông nội đem toàn bộ tài sản ở trấn Mộc Đổ cho muội muội làm của hồi môn.

Phải biết mấy tháng trước, ông nội còn nói với mình, định đem tòa nhà lớn ở trấn Mộc Đổ cho cậu ta, làm cho Chu Nghị vô cùng vui mừng, tuy cậu ta trước giờ không có cơ hội sống ở đó, nhưng cha vợ cậu ta lại muốn có bất động sản này.

Chu Nghị năm kia lập gia đình, thê tử là con gái của Cố gia giàu có ở Ngô huyện, nếu như nói Lục gia Ngô huyện có quan hệ với Lục Tốn thời Tam Quốc, vậy Cố gia Ngô huyện chính là hậu nhân của Cố Ung mưu sĩ thời Tam Quốc.

Lục Cố hai gia tộc giống như Phạm gia, đều là dòng họ lớn ở Ngô huyện, tổ tiên là cùng một, chẳng qua sinh sôi phát triển, ba gia tộc lớn này lại chia ra làm mấy trăm chi, phân tán đến các trấn.

Mà nữ nhi Cố gia Chu Nghị cưới, cũng là Cố gia trấn Trường Kiều, cũng coi là nhà quyền quý nổi danh ở Ngô huyện.

Cố gia sớm đã nhìn trúng tòa nhà ở trấn Mộc Đổ của Chu Nguyên Phủ, nhạc phụ của Chu Nghị Cố Nguyên Lễ còn lợi dụng cơ hội chúc thọ, qua lại phủ trạch đó vài lần, sự tinh hoa và diện tích rộng lớn của phủ trạch để lại cho lão một ấn tượng sâu sắc.

Cho nên Cố gia liền hy vọng Chu Nghị có thể lấy được tòa nhà này, sau đó Cố gia có thể danh chính ngôn thuận vào ở, sau khi Chu Nghị ám chỉ với ông nội vài lần, Chu Nguyên Phủ liền tỏ vẻ nhả ra, có thể suy nghĩ đem phủ trạch này cho cậu ta thừa kế.

Không ngờ tòa nhà đó cuối cùng lại trở thành của hồi môn của muội muội cậu ta, cuối cùng béo bở cho Phạm gia.

Mắt thấy con vịt đến miệng rồi bay đi, phẫn uất trong lòng Chu Nghị có thể tưởng tượng ra, cậu ta hiện giờ cũng không biết nên giải thích với thê tử và cha vợ thế nào, làm sao có thể nhiệt tình với Phạm Ninh được?

Ngày thứ hai sau khi cùng thê tử đi lại mặt, Phạm Ninh liền đi đến đại nội, bắt tay vào công việc.

Hắn lần này trở về ngoại trừ báo cáo và thành hôn, cũng có không ít việc vặt cần phải xử lý, Côn Châu cũng không phải là vương quốc độc lập, rất nhiều chuyện đều phải được triều đình phê chuẩn sau đó mới có thể làm, ví dụ xây thành, khai thác mỏ, đều phải qua phê chuẩn của triều đình, như Phạm Ninh dự tính xây huyện thành thứ ba Tấn huyện, thì phải xin Tri chính đường, sau đó phê duyệt từng cấp.

Tuy nhiên Phạm Ninh hôm nay đến là chạy việc xây dựng quân thành Kình Châu, chuyện này quan hệ trọng đại, Kình Châu tổng cộng sẽ xây hai quân thành, tuy rằng không thể hoàn thành khi hắn đương nhiệm, nhưng hắn ít nhất xây dựng xong một tòa, cũng chính là tòa ở cực nam, để làm nền tảng vững chắc cho quân Tống tiến vào chiếm giữ toàn bộ Kình Châu.

Đường huyện huyện thành đầu tiên của Côn Châu là tiền trảm hậu tấu, giấy tờ bổ sung, Hán huyện huyện thành thứ hai là đợi sau khi thủ tục đầy đủ mới khởi công, có kinh nghiệm rồi, Phạm Ninh biết cần làm những thủ tục nào?

Bình Luận (0)
Comment