Tuy nhiên xây huyện thành thứ ba ở Côn Châu vốn là ý kiến của Tri chính đường, không cần Phạm Ninh chạy cũng sẽ tự động phê chuẩn xuống dưới, quan trọng là quân thành Kình Châu, đây là phương án Phạm Ninh đề xuất, đơn xin và phương án hai năm trước đã giao lên cho triều đình, nghe nói triều đình có không ít trọng thần đưa ra ý kiến phản đối, vẫn luôn tạm gác lại đó, mãi đến lần Phạm Ninh báo cáo, Thiên tử chính miệng phê chuẩn quân thành, Phạm Ninh mới lại nảy sinh chút hy vọng trong lòng.
Hắn không trông mong trước khi mình trở về Côn Châu có thể được phê chuẩn, nhưng ít ra phải để mình biết, đơn xin đã đến bước nào.
Phạm Ninh đi đến quan nha Tam Sử Ty trước, quan nha Tam Sử Ty trước cải chế Nguyên Phong vẫn luôn là bộ phận chức năng của vương triều Đại Tống, Thượng thư tỉnh lục bộ và Tự giám cơ bản đều là cái thùng rỗng, chức quan trong đó đều là chức quan trên danh nghĩa, đám quan viên thực tế đảm nhiệm các loại việc vặt là ở Tam Sử Ty.
Tam Sử Ty là tập hợp của Diêm Thiết Ty, Độ Chi Ty và Hộ Bộ Ty, đơn xin các loại của châu phủ các nơi đều sẽ tập hợp đến đây, sau đó phân loại phê duyệt, quan viên các bộ rất nhiều, tổ chức cồng kềnh phức tạp, chuyện tranh cãi đẩy kéo xảy ra hàng ngày, hiệu suất hành chính cực kỳ thấp, một đơn xin, không kéo dài hai ba năm sẽ không có tin tức.
Đương nhiên, nếu có quan hệ, nhờ người bên trong thúc giục một chút, phê duyệt sẽ nhanh hơn một chút, vốn đây là chuyện thi thoảng mới xảy ra, nhưng bây giờ dần dần trở thành tình trạng bình thường.
Quan nha Tam Sử Ty cũng là quan nha lớn nhất hoàng thành, diện tích hơn một trăm mẫu, chia làm ba viện lớn, bên dưới lại chia nhỏ ra vô số viện nhỏ, mỗi viện nhỏ thì nắm giữ quyền phê duyệt một hạng mục, bởi vậy có thể thấy được quyền hạn lớn của Tam Sử Ty, sự rườm rà của việc hành chính, khiến cho người ta hoa hết cả mắt.
Có thể nói Tam Ty thời Tống không có Lục Bộ và Tự giám, dưới thì thống lĩnh quyền kinh tế, trên thì trực tiếp chịu trách nhiệm với Thiên tử, Thiên tử bởi vậy mà thật sự giàu có nhất thiên hạ.
Phạm Ninh có tiếng bên ngoài, chỉ cần hắn khai báo tên, không có ai sẽ làm khó hắn, một đường hỏi thăm, hắn rất nhanh liền tìm được Tu tạo án Hộ Bộ Ty phụ trách xây thành.
Án tương đương với cục nào đó sở nào đó, là bộ phận xử lý chức năng cụ thể, quan viên ở đây chức vụ không cao, nhưng quyền lực lại không nhỏ.
Đây là một viện tử rất nhỏ, bên trong chỉ có năm gian phòng, lại nắm giữ hạng mục xây dựng của tất cả thiên hạ.
Phạm Ninh đi vào viện tử, do dự một chút, vừa hay một quan viên trung tuổi đi ra, hỏi:
- Xin hỏi vị quan nhân này tìm ai?
Phạm Ninh chắp tay nói:
- Tại là là Phạm Ninh Tri châu Côn Châu, muốn hỏi một chút ai phụ trách quản lý xây dựng thành trì?
- Hóa ra là Phạm Tri châu, thất kính rồi, mời đi theo ta!
Phạm Ninh đi theo quan viên này đến trước một gian phòng, quan viên thò đầu vào hô:
- Lão Ngô, khách tới cửa rồi!
Trong phòng có bốn cái bàn lớn, chỉ có một người ngồi trước cái bàn ở tận cùng bên trong, ba cái bàn khác đều trống không, trên bàn khác đều bừa bộn, hình như ba quan viên tạm thời đi ra ngoài.
Quan viên bên trong ngẩng đầu hỏi:
- Là tìm ta sao?
- Đương nhiên là tìm ông!
Quan viên trung tuổi lại cười nói với Phạm Ninh:
- Vị này chính là quan Khổng mục phụ trách xây dựng tu sửa thành trì, họ Ngô, đảm nhiệm chức quan Công bộ viên ngoại lang.
Công bộ Viên ngoại lang chỉ là chức quan của vị quan viên họ Ngô này, nhưng công việc thật sự của lão lại là quan Khổng mục ở Tu tạo án Hộ Bộ Ty, giống như chức vụ của Phạm Ninh là Bí thư giám Thiếu giám, nhưng thực tế chức vụ là như Tri châu Côn Châu, một chút quan hệ với Bí thư giám cũng không có.
Quan viên họ Ngô quan sát Phạm Ninh một chút, thấy hắn mặc áo quan tòng ngũ phẩm, cấp quan còn cao hơn mình, lão liền lễ độ đứng lên hành lễ:
- Hạ quan Ngô Tuấn, xin hỏi quan nhân tìm ta có chuyện gì?
Quan nhỏ quyền lớn một điểm đặc sắc trong quan trường Tống triều, cũng là để cho Thiên tử khống chế, đối với những chức quan này tuy nhỏ, lại là quan thực chức tay nắm quyền lớn, đám quan lớn triều đình đều rất khách khí, nói không chừng có một ngày sẽ phải cầu đến người ta.
Phạm Ninh vội vàng cười hành lễ nói:
- Viên ngoại lang khách khí rồi, ta là Phạm Ninh Côn Châu, tới cửa làm phiền, thật sự ngại quá!
Nghe nói đối phương là Phạm Ninh Côn Châu tiếng tăm lừng lẫy, vị quan viên họ Ngô này có vài phần hứng thú, lão vội vàng đáp lễ:
- Đã nghe danh Phạm Tri châu, mời ngồi!
Lão đưa một cái ghế đến mời Phạm Ninh ngồi xuống, lại cười nói:
- Cũng vừa khéo, ta hôm qua vừa hay nhìn thấy một bản phê duyệt, là liên quan đến bố trí Tấn huyện Côn Châu, Phạm Tri châu có phải vì chuyện này mà đến.
Phạm Ninh tuy là vì chuyện quân thành, nhưng nếu như có tin tức của Tấn huyện, hắn cũng quan tâm.
- Thành lập Tấn huyện có phải phê chuẩn rồi không?
Phạm Ninh kỳ vọng hỏi.
Ngô Tuấn cười cười, không có trả lời thẳng hắn, mà từ trong tủ lấy ra một bản đơn xin, đây là đơn xin Hải ngoại kinh lược phủ đề xuất lên hai năm trước, khi đó quan phủ Côn Châu còn chưa thành lập, nên do Kinh lược phủ xin thay.
Ngô Tuấn đem đơn xin đưa cho Phạm Ninh, cười tủm tỉm nói:
- Cơ bản đã trả lời rồi, còn thiếu một bước cuối cùng, khảo sát thực địa, khảo sát xong liền phê chuẩn.
Trong lòng Phạm Ninh lập tức có chút thất vọng, Côn Châu đường xá xa xôi, còn có hạn chế thời tiết, một đến hai đi, chính thức chẳng phải là sẽ kéo dài tới năm sau sao?
- Vậy khảo sát thực địa này nhất định phải tiến hành sao? Tình hình Côn Châu đặc biệt, Đường huyện và Hán huyện cũng không có khảo sát thực địa, Tấn huyện có phải cũng có thể như vậy không.
Ngô Tuấn lắc đầu:
- Nói thật, ta cũng không muốn chạy đến Côn Châu khảo sát, nhưng lần này là Tri chính đường yêu cầu, nghe nói là bởi vì mấy vị tướng công nhất trí thông qua một quyết định, phải tăng cường kiểm soát với các châu hải ngoại, cho nên thành lập Tấn huyện liền không thể tùy ý giống như trước đây, vị trí, huyện thành lớn nhỏ, quy mô dân số vân vân đều phải được triều đình xét duyệt phê chuẩn, tuy nhiên chắc chắn cũng sẽ tham khảo ý kiến của châu phủ.
Phạm Ninh quả thật không biết làm gì, nghị quyết Tri chính đường ràng buộc các châu hải ngoại hắn đương nhiên biết, hắn vào kinh báo cáo chính là kết quả của cái nghị quyết này, thay đổi đặc biệt là, Tri chính đường yêu cầu quan chủ các châu hải ngoại hàng năm đều phải vào kinh báo cáo một lần.
Ngô Tuấn nhìn ra sự bất lực trong mắt Phạm Ninh, lão mặc dù nắm giữ thực quyền, nhưng sẽ không tùy tiện đắc tội quan lớn, hơn nữa quan viên tiền đồ rộng lớn như Phạm Ninh, bán cho một nhân tình thỏa đáng đối với lão chỉ có lợi.
Ngô Tuấn lại khẽ cười nói:
- Bất cứ chuyện gì đều có phương pháp tùy cơ ứng biến thôi! Ví dụ vị trí chủ yếu từ giao thông thuận tiện mà suy xét, châu phủ trước tiên xây đường cho tốt, cuối cùng chọn vị trí sẽ không quá bất hợp lý, ta cảm thấy châu phủ hoàn toàn có thể bắt tay vào giai đoạn tiền kỳ chuẩn bị, căn cứ theo kinh nghiệm của ta, rất nhiều địa phương lập trấn trước, sau đó triều đình phê chuẩn xong, từ trấn chuyển thành huyện thành.