Đại Tống Siêu Cấp Học Bá (Dịch Full )

Chương 565 - Chương 563

dai tong sieu cap hoc ba
Chương 563
 

Phạm Ninh ở trong phòng đi lại vài bước, trầm tĩnh rất lâu lại nói với Thái Trứ:

- Đi thông báo Tát Văn, bảo gã ngày mai cần phải đi Hán huyện một chuyến, ta sẽ ở bên đó đợi gã.

Thái Trứ thi lễ xoay người bước nhanh đi.

Phạm Ninh khoanh tay đứng trước cửa sổ, dừng mắt ở một gốc cây hoa quế trong vườn, đây là từ Minh Châu nhổ về trồng, không ngờ sống được, sinh trưởng vô cùng tốt.

Trong kế hoạch nhận chức trung hậu kỳ của Phạm Ninh sẽ tập trung vào việc xây dựng Tấn huyện và Kình Châu, tiếp tục mở rộng đàn ngựa cùng với khai thác vàng bạc quy mô lớn, ba kế hoạch lớn này liên quan đến thống trị củng cố Côn Châu, hoàn toàn thành lập căn cứ nuôi ngựa Côn Châu ủng hộ tài chính cho triều đình.

Mặt khác sang năm còn có hai nghìn hộ dân di dời vào, ổn định những di dân đó cũng là một trong những kế hoạch lớn của hắn.

Chỉ là kế hoạch không bằng biến hóa, người tộc Côn bướng bỉnh không chịu thuần phục và Thanh Nguyên thị thâm nhập vào Côn Châu mở cho Phạm Ninh một cửa sổ mới trước mặt, để hắn nhìn thấy cơ hội chạm vào nước Nhật Bản, cơ hội này nếu đã xuất hiện trước mặt, làm sao hắn có thể buông tha?

Lúc Phạm Ninh trầm tư, ngoài cửa truyền đến tiếng bước chân, Dư Hiếu Niên ở trước cửa khom người nói:

- Tri châu, sứ giả đến rồi, là con trai út của An Bội.

Phạm Ninh gật đầu:

- Dẫn y vào!

Một lát ngoài cửa một nam tử Nhật Bản trẻ tuổi bước vào, tóc màu xanh lơ, mặc một bộ áo lanh vừa rộng vừa ngắn, dáng người cũng rất lùn nhưng lại khỏe mạnh.

Y tiến vào liền quỳ xuống thi lễ:

- An Bội Trinh Trị khẩn cầu cứu giúp.

Dư Hiếu Niên dịch lại, Phạm Ninh cười nói:

- An Bội Trinh Nhâm đến vào năm ngoái là huynh trưởng ngươi?

- Huynh ấy là huynh trưởng của tiểu nhân theo cha tác chiến với quân đội Nguyên Lại Nghĩa.

Phạm Ninh gật đầu:

- Mời đứng lên nói chuyện.

Phạm Ninh ngồi xuống lại hỏi:

- Trang bị quân đội của An Bội thị rất tốt, có thể chiến thắng quân đội Nguyên Lại Nghĩa, tại sao còn muốn cầu viện quân Tống?

An Bội Trinh Trị vội vàng nói:

- Chúng ta không lo lắng quân đội của Nguyên Lại Nghĩa nhưng quân đội của Thanh Nguyên thị băng qua khe núi Áo Vũ tiến vào nước Lục Áo, đang bao vây tấn công thành Gia Hạ, trong thành chỉ có một nghìn quân coi giữ, tình thế nguy kịch, một khi thành Gia Hạ bị công phá, quân tiền tuyến chắc chắn sẽ dao động, quân đội An Bội bị bao vây, bốn phía sợ rằng toàn quân bị hủy diệt, phụ thân ta khẩn cầu quân Tống cứu viện thành Gia Hạ, nguyện ý tặng toàn bộ châu báu, vàng, bạc trắng trong nhà.

Phạm Ninh nghe Dư Hiếu Niên phiên dịch xong khóe môi lộ ra nụ cười, hắn đương nhiên biết gia tộc An Bội dùng vàng bạc làm giao dịch với quân Tống, chỉ là một chút tồn kho của y, trong lịch sử sau khi An Bội thị bị diệt vong Nguyên Lại Nghĩa và võ sĩ thuộc hạ đều phát tài, chỉ riêng vàng cho Đằng Nguyên thị cũng hơn vài tấn, Đằng Nguyên Lại Thông dùng số vàng này xây dựng nhà thờ Trung Tôn làm bằng vàng.

Bây giờ gia tộc An Bội phải đối mặt với nguy cơ diệt vong, bọn họ không thể không lấy vàng ra để cầu quân Tống xuất binh cứu viện.

- Việc này phụ thân người hứa hẹn sao?

- Đúng vậy!

An Bội Trinh Trị lấy ra ba chiếc chìa khóa được làm bằng vàng ra cung kính đưa lên cho Phạm Ninh:

- Đây là chìa khóa ba kho báu của An Bội thị, phụ thân ta bảo ta đưa cho Phạm tri châu đại nhân.

Ba chiếc chìa khóa này đương nhiên không có ý nghĩa gì, chỉ là bày tỏ thái độ, nhưng mà Phạm Ninh không lo An Bội Lại Thông nói không giữ lời, nếu như y dám đùa giỡn, quân Tống sẽ bắt tay với Nguyên Lại Nghĩa tiêu diệt gia tộc An Bội.

Phạm Ninh lấy ra một bức bản đồ, chỉ lãnh thổ của eo biển phía bắc nước Lục Áo:

- Ngoài toàn bộ kho vàng bạc ra, đất đai cách eo biển trong 50 dặm đều phải chia cho Côn Châu, điều kiện này có thể đồng ý không?

- Hoàn toàn không vấn đề gì.

An Bội Trinh Trị lập tức đồng ý, mảnh đất kia không đến một phần mười của nước Lục Áo, hơn nữa bị núi và rừng rậm bao vây, vốn dĩ là nơi hoang vu không người, đừng nói chỉ có 50 dặm, cho dù cần một trăm dặm bọn họ cũng có thể đồng ý.

Phạm Ninh gật đầu cười:

- Vậy mời An Bội thiếu quân trở về nói với phụ thân của người cần phải giữ chắc thành Gia Hạ, trong vòng năm ngày quân Tống nhất định xuất binh.

Chiến tranh của Côn Châu quay lại lần nữa nhưng Côn Châu vẫn còn hai vạn lao công Nhật Bản, quân Tống không dám sơ ý, sau nhiều lần bàn bạc bọn họ quyết định giữ lại một nghìn binh sĩ giữ Đường huyện và Hán huyện, còn lại hai nghìn quân đội lên đường, từng chiếc thuyền chiến vạn thạch rời khỏi bến tàu Đường huyện chậm rãi chạy tới Hán huyện.

Trời vừa sáng Phạm Ninh liền dẫn mấy trăm kỵ binh chạy nhanh như chớp về hướng Hán huyện.

Giữa trưa Phạm Ninh dẫn đầu kỵ binh đã tới Hán huyện, huyện lệnh Tào Thi ra đón, Phạm Ninh xuống ngựa hỏi:

- Côn Châu trưởng lão Tát Văn đã tới chưa?

- Khởi bẩm tri châu, buổi sáng y tới rồi, trước mắt đang chờ ở huyện nha.

Phạm Ninh gật đầu, để kỵ binh đóng quân ở ngoại thành, hắn thì dẫn Từ Khánh và hai gã tùy tùng đi vào trong thành.

Tào Thi cưỡi ngựa đuổi theo Phạm Ninh, thấp giọng hỏi:

- Côn Châu có phải khai chiến rồi không?

Phạm Ninh gật đầu:

- Chuẩn bị tấn công nước Xuất Vũ và thiết lập vùng hòa hoãn xung đột ở phía bắc Nhật Bản.

- Vậy triều đình nước Nhật Bản bên đó sẽ tăng lên không?

Phạm Ninh khẽ cười nói:

- Triều đình Nhật Bản trước nay coi đường đông bắc là đông di, từ trước đến nay không phải nơi trọng yếu của bọn họ, An Bội thị tạo phản đã làm cho bọn họ kiệt sức, một khi chúng ta đứng vững ở nước Xuất Vũ, triều đình Nhật Bản sẽ đến cầu chúng ta, hơn nữa dã tâm của chúng ta cũng không lớn, ta chỉ cần thành Thu Điền của họ mà thôi.

- Xem ra Tri châu đã đợi cơ hội này rất lâu rồi.

- Không đến mức đó, vừa gặp thời mà thôi.

Hai người nhìn nhau cười ha hả.

Trên căn bản Hán huyện là bản sao của Đường huyện nhưng diện tích to gấp đôi Đường huyện, tổng cộng chia mười phường xây dựng ngay ngắn đồng đều, hiển thị mô hình bàn cờ.

Trong huyện thành dân số khoảng 1200 hộ, 7000-8000 người, trong huyện thành rất náo nhiệt, buôn bán tập trung trong khu vực trung tâm huyện thành, không giống với Đường huyện, trung tâm huyện thành xây dựng một ngõa tử, buôn bán tập trung trong ngõa tử, trên cơ bản đều có các cửa hàng.

Không lâu sau một đoàn người đến huyện nha, vị trí của huyện nha ở thành bắc vừa mới xây dựng xong, đối diện đang xây dựng châu nha cũng sắp hoàn thành rồi, phía sau châu nha là mười mấy tòa nhà quan cũng đã xây xong, đám thợ đang xây tường vây.

Phạm Ninh đi vào huyện nha, cha con Tát Văn chờ ở trong huyện nha vội vàng chạy lên, hai người quỳ xuống hành đại lễ với Phạm Ninh:

- Bái kiến Phạm tri châu!

- Trưởng lão mời đứng lên, chúng ta tới nghị sự đường nói chuyện.

Mấy người đi vào nghị sự đường Phạm Ninh mời cha con Tát Văn ngồi xuống, Thái Trứ phiên dịch cho bọn họ.

- Ta muốn biết toàn bộ dân số của tộc Côn là bao nhiêu, trong đó thanh niên cường tráng có bao nhiêu?

Bình Luận (0)
Comment